Trên quảng trường nhỏ nào đó ở Mộ Thị Thiên Tinh, một sinh mệnh mặc áo choàng màu đen ngửa đầu nhìn hình chiếu ba chiều của Trần Mặc.
Dưới lớp áo choàng to rộng, là một đôi mắt màu tím, cùng với làn da lấp lsoe ánh sáng màu tím.
“Sinh mệnh này không tệ, hy vọng không tới nhầm.”
Người mặc áo choàng phát ra âm thanh có chút kinh dị, hắn suy tư một lúc rồi mới cất bước rời đi.
Quảng trường nhỏ đông đen ồn ào, không ai để ý tới sinh mệnh này.
…
Trong máy kết nối không gian ở tinh vực thuộc nền văn minh Vô Tẫn Hải.
Trên một tinh cầu màu xanh lam khổng lồ, có một tòa cung điện xa hoa trong suốt đang sừng sững ở chỗ sâu nhất trong đáy nước. Tòa cung điện được chế tạo từ thuỷ tinh màu xanh lam đặc biệt, trông vô cùng xa hoa lộng lẫy, thời thời khắc khắc ra ánh huỳnh quang màu xanh nhạt.
Ở trung tâm của cung điện, một ông cụ đứng ở đó, đứng đưa lưng về phía màn hình ba chiều, nhìn chằm chằm vào hình ảnh của Trần Mặc, loé lên tia sáng cơ trí trong mắt.
“Trưởng thành nhanh thật, hắn rốt cuộc đã đứng trên sân khấu này rồi.” Ông cụ ngạc nhiên cảm thán một tiếng.
Thanh âm vừa vang lên, cung điện dưới đáy biển lại rơi vào sự im lặng chết chóc.
…
Trần Mặc, người là trung tâm của cuộc thảo luận, thong dong đứng lên chào hỏi rồi ngồi xuống vị trí của mình. Không có tiếng vỗ tay, chỉ có tiếng bàn tán ồn ào, nhưng hắn vẫn không dao động.
“Phần giới thiệu khách mời trên khán đài trung tâm đã kết thúc, chúng ta sẽ tiếp tục tìm hiểu ra các vị khách trong khu vực khách quý đặc cấp.” Người chủ trì vẫn tỏ ra rất ổn định, không hề bị ảnh hưởng bởi những chuyện này.
Trong lúc giới thiệu khu vực khách quý đặc cấp, hắn không giới thiệu từng khách khứa, mà trình chiếu danh tính thân phận của các đại diện của mỗi thế lực, nền văn minh của các cho các sinh mệnh được biết.
Đây đều là những thế lực nền văn minh cao cấp nhất trong vũ trụ, trong đó có không ít thế lực lâu đời truyền thống mà tất cả sinh mệnh trong vũ trụ đều biết rõ.
Bầu không khí trên khán đài trung tâm có hơi an tĩnh, mọi người đều đang bình tĩnh nhìn hiện trường lễ khai mạc, thỉnh thoảng lại vỗ tay vài cái. Còn về phương diện giao lưu, thì mọi người đều biết rõ ràng về nhau, tạm thời không có đề tài, thế nên cũng không giao lưu được.
“Tiếp theo, xin mời ngài Mộ Thị Trọng tuyên bố thịnh hội Thiên Tinh chính thức được bắt đầu.”
Sau khi quá trình bắt đầu, người chủ trì giao đề tài cho Mộ Thị Trọng.
….
…
“Ta tuyên bố, thịnh hội Thiên Tinh Mộ Thị lần thứ 2743902 chính thức khai mạc.” Mộ Thị Trọng cao giọng.
Soạt ~
Pháo hoa xinh đẹp và vô số hình chiếu ba chiều thắp sáng toàn bộ hội trường, tạo nên một bữa tiệc thị giác hoàn toàn bao phủ nơi này.
Vô số sinh mệnh với sắc thái rực rỡ, cũng như ngàn vạn cảnh tượng trong những thịnh hội trước đây đều sáng lên trong mà hình ba chiều.
Nhà vật lý học biện luận, nhà toán học chứng minh, học giả khoa học sinh mệnh diễn thuyết, chiến giáp sư chiến đấu, tướng tinh hào hùng chinh chiến sao trời.
Mỗi một cảnh tượng đều đủ làm người ta cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, đắm chìm trong quá trình phát triển phồn vinh của các nền văn minh lớn trong vũ trụ.
Đây là nền tảng mà những nền văn minh lớn trong vũ trụ cọ xát tư duy với nhau.
Vô số sinh mệnh thiên tài quật khởi ở đây, vô số vấn đề khoa học trong vũ trụ va chạm ra nay, tạo ra những khả năng và phương phướng mới trong các cuộc biện luận học thuật.
Pháo hoa rực rỡ biến mất, hình chiếu ba chiều cũng chậm rãi mờ dần.
“Xin mời công chúa Long Ngư hát bài hát chủ đề của lễ khai mạc.” Người chủ trì cao giọng hô to.
Wow!!
Hội trường lại ngập tràn âm thanh hoan hô thêm lần nữa, các diễn đàn trên mạng càng điên cuồng hơn, vô số sinh mệnh ngửa cổ hoan hô.
…
Sao trời kích thích dây đàn mềm mại.
Sao băng đang thiêu đốt trời xanh.
Thần Linh ném xúc xắc, xoay tròn đến bên cạnh vũ trụ.
Hắn còn đang nghiên cứu, thí nghiệm, thăm dò, thực tiễn.
Bí ẩn của vạn vật sẽ bị phát hiện dưới ngòi bút của ai đây.
Tích phân học tháo gỡ câu trả lời thần bí, lượng tử vẽ lên thời gian cổ xưa.
Tế bào là mật mã khoá lại liên kết của nguyên tử.
Ngoài vũ trụ, ai đang suy đoán.
…
Bài hát chủ đề của thịnh hội Thiên Tinh vang lên làm cho vô số sinh mệnh vui sướng hát theo.
Đây là bài hát chủ đề kinh điển nhất của thịnh hội Thiên Tinh, kinh điển tới nỗi nhà nhà trong vũ trụ đều biết. Nhưng mỗi lần nghe được vẫn làm người ta cảm thấy kính sợ với vũ trụ.
Trong hội trường, tất cả sinh mệnh đều đang đắm chìm trong tiếng hát của công chúa Long Ngư. Bọn họ đều biết tiếng hát của Long Ngư rất hay và cũng biết được nguyên nhân trong đó.
Công chúa Long Ngư có được một loại siêu năng lực về âm thanh, có thể khiến cho mỗi một loại sinh mệnh đều có thể nghe được vẻ mỹ diệu trong tiếng hát.
Rất nhiều sinh mệnh Nhân Ngư tộc đều có được tiếng hát kỳ diệu này, vậy nên ca sĩ là sinh mệnh Nhân Ngư tộc luôn được hoan nghênh nhất trong vũ trụ.
Tiếng hát của Long Ngư đang vang lên, nhưng Triệu Mẫn lại không có tâm trạng thưởng thức, chăm chăm đọc hiểu tài liệu về Mộ Thị Thiên Tinh mà Lam gửi tới.
Không thể không nói rằng tài liệu về Mộ Thị Thiên Tinh rất khổng lồ.
Mà Lam cũng sử dụng những từ ngữ ngắn gọn nhất để nói cho Triệu Mẫn về một vài chuyện Trần Mặc nên chú ý.
Trong đó, chỉ có một việc làm Triệu Mẫn lo lắng.
Triệu Mẫn đứng dậy từ trên chỗ ngồi rồi đi đến bên cạnh Trần Mặc, cô ấy đưa tài liêu cho hắn rồi thuận tiện nói một câu bên tai: “Trong lễ khai mạc lần này, ngươi phải đặc biệt chú ý tới một phân đoạn đặc biệt.”