Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 273 - Chương 1259: Siêu Năng Lực Của Trần Mặc

Chương 1259: Siêu năng lực của Trần Mặc Chương 1259: Siêu năng lực của Trần Mặc

Trên bầu trời, Trần Mặc đối mặt với sự công kích kết hợp của Galahad và Lư Hoa, cho dù ban đầu tương đối không thoải mái, nhưng hiện tại đã có thể tiến thoái có độ.

Hai kẻ này cũng không yếu, lại còn liên thủ với nhau, mang đến áp lực không khác gì Jingger, thế nhưng vẫn có chút khác biệt. Jingger thường áp dụng phong cách tấn công mạnh mẽ, giống như mưa rền gió dữ, còn hai kẻ này lại tuỳ cơ hành động, một người giống như rắn độc, một người giống như một con hồ ly, thi triển chiêu nào chiêu nấy đều hiểm độc và rất khó hoá giải.

Lúc này, Trần Mặc điều động ý thức thấm vào mỗi một tế bào trên cơ thể, khiến cho làn da trên cơ thể phát ra ánh huỳnh quang màu xanh lam nhàn nhạt.

Tuy nhiên, hắn không có thời gian để cảm nhận sự thay đổi kỳ lạ này một cách chi tiết, mà vẫn luôn chú ý tới Lư Hoa và Galahad.

Đôi mắt của hắn cũng bắt đầu xuất hiện biến hoá, con ngươi đen trắng dần dần hoà tan và chuyển sang màu xanh lam hư ảo giống như làn da trên cơ thể, hơn nữa còn có thêm hai hạt sáng rất nhỏ đang ngẫu nhiên xoay tròn quấn lấy nhau ở ngay chính giữa.

Góc nhìn của thượng đế!

Lúc này, Trần Mặc đã có thể quan sát quỹ đạo của mỗi một đòn tấn công của đối phương, thậm chí còn có thể nhìn thấy biểu cảm phấn khích của khán giả trên khán đài, còn Lư Hoa và Galahad lại giống như hai con kiến hôi đang chờ đợi bị phán xử.

Hắn tự nhiên nảy sinh cảm giác bản thân chính là đấng toàn năng nhìn xuống muôn dân, có khả năng khống chế toàn bộ sự vật trong vũ trụ.

Đây hẳn là cảm giác như trong lời nói của Mặc Nữ.

Không có ham muốn, không có buồn vui, tâm thái tĩnh lặng như mặt nước không gió suốt hàng tỷ năm.

Một cảm giác rất đặc biệt.

Lư Hoa và Galahad vốn đang tràn đầy tự tin, bây giờ lại hơi thay đổi biểu cảm.

Bọn họ cảm giác Trần Mặc giống như không khí, phảng phất như không còn tồn tại trong không gian này nữa vậy, đồng thời cũng trở nên càng ngày càng nguy hiểm.

“Đừng nương tay, dốc hết toàn lực đi.” Lư Hoa nói với vẻ nghiêm trọng.

“Được.” Galahad cũng nhận ra có điều gì đó không thích hợp.

Đồng Thanh nhìn chằm chằm Trần Mặc trên không trung, không rời mắt dù chỉ một giây.

Mặc dù bị ngăn trở tầm nhìn bởi lớp vỏ chiến giáp, nhưng hắn ta chắc chắn tầng ánh sáng màu xanh lam nhạt trên người Trần Mặc chính là siêu năng lực của đối phương.

Hắn ta đang suy đoán siêu năng lực đó là gì, nhưng lại ẩn ẩn cảm giác không thể khống chế, cực kỳ nguy cơ.

Từ lúc bắt đầu, Trần Mặc đã khiến hắn ta cảm thấy rất đặc biệt.

Người đàn ông này dường như vẫn luôn rất tự tin, hơn nữa còn được bao bọc trong sự bí ẩn..

….

Tiểu Ngư tiến vào trong trạng thái Siêu rồi nhìn chằm chằm Trần Mặc.

Cô không khỏi mừng rỡ khi nhìn thấy thể ý thức của Trần Mặc đang phân tác rải rác ở mọi ngóc ngách trong hội trường, giống như vô số phân thân của hắn đang hiện hữu trong bóng tối. Hơn nữa, mỗi một thể ý thức của Trần Mặc đều giống như lượng tử bất quy tắc đang dây dưa với nhau.

Cô không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng có thể cảm giác được biến hoá trên người Trần Mặc hẳn là do siêu năng lực của hắn.

Bởi vì Mặc Nữ cũng có một vài siêu năng lực vượt qua sức tưởng tượng như vậy.

“Ngươi nhìn thấy gì thế?” Triệu Mẫn nhẹ giọng hỏi.

Khuôn mặt tinh xảo của Tiểu Ngư khẽ nhúc nhích, cô cười nhạt và nói: “Hắn giống như một vị Thần.”

Triệu Mẫn càng cảm thấy tò mò hơn, cô ấy vừa định mở miệng thì nhìn thấy Tiểu Ngư đã duỗi tay để trên huyệt thái dương của mình.

Hai bên kết nối ý thức với nhau, thế giới trong mắt Tiểu Ngư lập tức hiện ra trước mắt Triệu Mẫn.

Trên không trung ở giữa hội trường, trận chiến đang tiến vào giai đoạn gay cấn, ba người va chạm với nhau với tốc độ cực nhanh.

Chỉ trong chớp mắt, đã diễn ra mười mấy hiệp giao tranh.

Lư Hoa và Galahad dùng hết mọi thủ đoạn, nhưng cảm giác nguy hiểm trên người Trần Mặc vẫn khiến cho bọn họ phải dựng lông tơ khắp toàn thân.

Trần Mặc giống như một bóng ma bất khả xâm phạm, cho dù hai người bọn họ tấn công như thế nào, hắn đều có thể không nhanh không chậm mà dễ dàng né tránh.

Ngay cả khi Lư Hoa có thể nhìn ra động tác của Trần Mặc với đôi mắt chữ thập, thế nhưng cũng vẫn không thể chạm vào Trần Mặc.

Bọn họ không cảm giác được sự hiện diện của hơi thở của Trần Mặc, lại cảm thấy như hắn đang có mặt ở khắp mọi nơi. Nếu như Trần Mặc nguyện ý, là có thể bóp chết bọn họ bất cứ lúc nào.

Trên khán đài, âm thanh bàn tán càng ngày càng nhiều. Trần Mặc lúc bắt đầu không quá thích ứng với việc chém giết, đến bây giờ lại vô cùng thong dong đối phó với hai chiến giáp danh sư, sự thay đổi này này đã khiến tất cả đều vô cùng kinh ngạc.

Bọn họ biết rằng Trần Mặc là sinh mệnh cấp thần, nhưng không biết siêu năng lực của hắn là gì.

Bỗng nhiên, Lư Hoa và Galahad đột nhiên thay đổi biểu cảm, và Trần Mặc – người vốn đang duy trì phòng thủ cuối cùng đã bắt đầu hành động

Trần Mặc biến mất trong hội trường, cũng như trong màn hình của radar thăm dò.

Wow!

Mọi người trên khán đài lập tức xôn xao.

Dịch chuyển tức thời?

Hay là siêu năng lực khác?

Vô số người chú ý Trần Mặc bắt đầu nảy ra những suy đoán về siêu năng lực của hắn trong đầu. Nếu như hắn có khả năng dịch chuyển tức thời, thì cũng nên xuất hiện rồi, chứ không hoàn toàn biến mất như vậy?

Hay là Trần Mặc đã lợi dụng siêu năng lực của mình chạy ra khỏi hội trường rồi.

Vậy thì quá buồn cười.

Đủ loại ý kiến trái chiều với nhau.

Bình Luận (0)
Comment