“Muốn đi hết con đường, thì phải đi từng bước một. Tại sao chúng ta không thể tiến hoá đến trạng thái mạnh mẽ hơn trước, sau đó lại tìm kiếm sự tồn tại của sinh mệnh vượt ra ngoài chiều không gian hiện có của vũ trụ chứ?” Giáo sư Gabe lên tiếng, hiển nhiên là không cam lòng yếu thế.
“Vậy điều này khác gì phương pháp cường hoá cơ thể trường kỳ của các nền sinh mệnh cấp thần?” Giáo sư Cardiwen đứng lên rồi mở miệng.
“Quá trình phát triển của sinh mệnh và hệ thống văn minh trong vũ trụ vốn là một quá trình không ngừng khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn. Ta có thể suy luận, phương hướng khiến bản thân trở nên mạnh mẽ hơn chính là phương hướng tiến hóa sinh mệnh, đúng không?” Một nhà khoa học sinh mệnh ủng hộ giáo sư Gabe đứng lên.
Một giáo sư khoa học sinh mệnh khác cũng đứng lên và nói: “Ta không đồng ý với luận điểm của mấy vị. Cho dù là sinh mệnh năng lượng hay là “sinh mệnh hố đen”, hoặc là “sinh mệnh lượng tử”, ta đều không đồng tình.”
“Các ngươi đều mắc phải một sai lầm tư duy rất lớn! Các ngươi đều đều đang đưa ra những lập luận xung quanh sự tiến hóa của thể sinh mệnh. Tuy nhiên, quá trình tiến hoá sinh mệnh chính là quá trình cường hóa não bộ, còn việc cường hóa cơ thể chỉ là sản phẩm phụ của quá trình cường hóa não bộ mà thôi.”
“Tất cả thành tựu văn minh vũ trụ mà chúng ta có được hiện giờ đều là sản phẩm từ của sự sáng tạo não bộ. Những bộ phận khác trên cơ thể chỉ có tác dụng phụ trợ cho não bộ mà thôi.”
“Dựa nào nền tảng khoa học kỹ thuật hiện nay, bộ não thoát ly khỏi thể sinh mệnh nhưng vẫn có thể tiếp tục tồn tại trong dung dịch dinh dưỡng. Nhưng nếu thể sinh mệnh mất đi bộ não, sẽ lập tức biến thành phế thải.”
“Ta cho rằng, sự tồn tại cao cấp hơn sinh mệnh cấp thần là một sự thăng hoa và tiến hoá của bộ não. Loại sinh mệnh này có ý thức không bị hạn chế trong bộ não, mà dung nhập vào trong môi tường, từ đó có thể khống chế tất cả mọi thứ trong vũ trụ.”
“Sự tồn tại cao cấp hơn sinh mệnh cấp thần, chính là một sinh mệnh sở hữu ý thức bao trùm hết thảy, gần như là linh hồn của vũ trụ, có khả năng khống chế tất cả mọi thứ trong vũ trụ.”
Không thể không nói rằng, cuộc tranh luận trong hội trường rất xuất sắc.
Các nhà khoa học sinh mệnh được chia thành nhiều phe phái khác nhau, và tất cả bọn họ đều có ý đồ thuyết phục những người còn lại chấp nhận quan điểm nghiên cứu của mình.
Sinh mệnh hố đen, sinh mệnh năng lượng, sinh mệnh lượng tử, sinh mệnh ý thức và sinh mệnh hạt, thậm chí là sinh mệnh u linh hư vô, những quan điểm này trở thành những quan điểm chính được chấp nhận nhất.
Bởi vì căn cứ vào phương hướng tiến hoá của sinh mệnh để suy đoán, thì đó là những phương hướng khả dĩ nhất.
“Hay.” Đồng Thanh đứng lên cười nói, vỗ tay tán thưởng.
Những sinh mệnh khác thấy thế, liền lập tức vỗ tay.
“Trần Mặc tiên sinh cũng cảm thấy hứng thú với nghiên cứu này sao? Chúng ta có thể giao lưu với nhau một lúc không?” Cuộc tranh luận trong hội trường vẫn tiếp dục diễn ra, Đồng Thanh nhìn thẳng về phía Trần Mặc rồi tủm tỉm cười hỏi.
“Không có hứng thú.” Trần Mặc khẽ lắc đầu.
“Ngươi không có hứng thú với nghiên cứu này ư?”
“Ta không có hứng thú giao lưu với ngươi.” Trần Mặc nói với khuôn mặt không cảm xúc.
“Ngươi có ý gì đó?”
Tara bên cạnh Đồng Thanh lập tức trừng mắt với Trần Mặc nhưng lại bị Đồng Thanh cản lại.
“Ồ? Vì sao ngươi lại không có hứng thú giao lưu với ta thế?” Đồng Thanh vẫn bình tĩnh, không hề tức giận.
“Ngươi không phải là nhân viên nghiên cứu, giao lưu với ngươi không có tác dụng gì.” Trần Mặc thẳng thừng.
Theo sự hiểu biết hiện giờ của vũ trụ về sinh mệnh ở chiều thứ tư, cuộc tranh luận ở hội trường sẽ không có kết quả nào, càng đừng nói là cuộc thảo luận với người bình thường không phải là nhân viên nghiên cứu như Đồng Thanh.
“Thật ngại quá.” Đồng Thanh khẽ mỉm cười, rồi tiếp tục theo dõi cuộc tranh luận trong hội trường.
Giống như lời nói của Trần Mặc, mãi cho đến khi diễn đàn đóng cửa, các nhà khoa học vẫn chưa đưa ra được kết luận thật sự.
Trên đường trở về, Trần Mặc vẫn đang nhớ lại cuộc tranh luận trên diễn đàn vừa rồi.
Tuy vẫn không có kết quả, nhưng chuyến đi này cũng không phải là không có ích. Đánh giá từ góc độ nhận thức của Trần Mặc, thì cuộc tranh luận này mở ra không ít vấn đề về sinh mệnh ở chiều thứ tư, đặc biệt là quan điểm về “sinh mệnh ý thức.”
Dùng ý thức để khống chế cơ thể.
Hiện tại, không ai có thể chứng minh sinh mệnh ở chiều thứ tư chỉ có một loại hình thái duy nhất. Nói cách khác, sinh mệnh ở chiều thứ tư đều có thể tồn tại dưới bất cứ hình thái nào, hoặc có thể đồng thời tồn tại dưới một vài hình thức khác nhau.
Mọi người chỉ đưa ra suy đoán, chứ vẫn chưa thật sự nghiệm chứng suy đoán của bọn họ, mọi thứ đều chỉ dừng bước ở trên giấy tờ.