Minh Yến đứng trên phi thuyền vận tải cỡ lớn giữa không trung thành phố, lợi dụng dòng chiến giáp và máy bay đông đúc trong thành phố để che giấu dấu vết của mình.
“Ngươi có chắc chắn bọn họ sẽ quay về theo hướng này không? Sao còn chưa thấy bóng dáng nào đâu?”
“Chúng tạm thời còn chưa thể xác định lộ trình của đối phương, chỉ có thể dựa vào may mắn mà thôi.” Minh Thất Vũ lườm Minh Yến.
Bọn họ bố trí một lượng lớn nhân viên tình báo ở cả chỗ sáng và tối trong Mộ Thị Thiên Tinh, nên không khó để biết được hành tung của đối phương.
Nhân viên tình báo ở hội trường diễn đàn khoa học sinh mệnh đã đưa tin rằng nhóm người Trần Mặc đã rời khỏi diễn đàn và đang đi về phía trang viên của mình. Dựa vào tính toán phương hướng của bọn họ, cùng với phản hồi từ nhân viên tình báo trên đường đi, Minh Thất Vũ liền tính toán ra lộ trình mà đối phương có nhiều khả năng xuất hiện nhất.
Tộc trưởng muốn bọn họ phải bắt cóc Trần Mặc bằng bất cứ giá nào, vậy nên bọn họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ra tay ở Mộ Thị Thiên Tinh.
Dù sao thì Trần Mặc cũng chỉ là một nhân vật râu ria, chính quyền Mộ Thị Thiên Tinh sẽ không dám làm gì nền văn minh Minh Thể.
Chỉ cần ôm cây đợi thỏ để bắt được Trần Mặc, cho dù tổn thất một chút thanh danh thì cũng chẳng sao cả.
Bọn họ canh gác ở đây suốt một ngày trời, thế nhưng lại bỏ lỡ cơ hội ra tay trên cung đường Trần Mặc đi tới hội trường diễn đàn khoa học sinh mệnh, hiện tại chỉ có thể dựa vào vận may trên cung đường Trần Mặc trở về trang viên. Ngoại trừ người có tính cách nóng nảy là Minh Yến, thì những chiến giáp sư khác đều vẫn giữ bình tĩnh.
Đột nhiên, một vài đốm đen nhỏ xuất hiện trên đường chân trời và đang nhanh chóng tiếp cận về phía nơi này.
Tiếng còi cảnh báo của radar chiến giáp vang lên.
Minh Thất Vũ chấn động tinh thần, hắn nhấp vào kênh liên lạc đội ngũ rồi thấp giọng nói: “Bọn hắn tới rồi.”
Minh Yến lập tức thẳng người, nắm chặt chuôi kiếm trong tay. Tất cả những chiến giáp sư khác đều xốc lại trạng thái, điều chỉnh hiệu suất chức năng của chiến đến mức tối đa, sẵn sàng kích hoạt động cơ bất kỳ lúc nào.
Minh Thất Vũ cẩn thận đánh giá những sinh mệnh bên cạnh Trần Mặc.
Ba chiến giáp sư nữ tính, sáu chiến giáp nam tính, bao gồm năm người là chiến giáp sư hộ vệ, tổng cộng là chín người một hàng.
Khi khoảng cách giữa đôi bên được xác định là gần nhất, Minh Thất Vũ bỗng nhiên lên tiếng: “Ra tay.”
Người di chuyển đầu tiên chính là Minh Yến.
Ngay khi chiến giáp phun ra hai ánh lửa chói mắt, hắn liền kích hoạt laser xung mạch ngắn trên thanh kiếm dài trong tay, khiến cho ánh điện màu xanh lam bao phủ toàn bộ mũi kiếm.
Cùng lúc đó, Minh Thất Vũ và tất cả những chiến giáp sư khác đều hành động.
Thanh kiếm trong tay Minh Thất Vũ loé lên ánh sáng nguy hiểm, lớp sơn màu xám trắng nhanh chóng hiển hiện và bao trùm toàn bộ chiến giáp của hắn.
Những chiến giáp sư khác cũng không hề chậm trễ, vận dụng siêu năng lực Minh Thể, khiến cho lớp sơn trên chiếp giáp chuyển sang màu xám trắng, cả đám biến thành những bóng mờ trên không trung, lao thẳng về phía đội ngũ của Trần Mặc.
Chiến giáp sư của nền văn minh Minh Thể đã chuẩn bị từ lâu, vậy nên hành sự cực kỳ quả quyết.
Một chiến giáp sư đột nhiên xuất hiện phía trước Trần Mặc, dùng thanh kiếm dài nhắm thẳng trái tim của hắn. Tuy nhiên, Trần Mặc vốn đang phi hành với tốc độ cao lại lập tức nổ tung, để lại một làn khói giữa không trung.
Bùm!
“Dự cảm không sai, quả nhiên là có nguy hiểm, đây là thích khách của nền văn minh Minh Thể.” Trần Mặc đứng yên tại chỗ, quan sát chiến giáp sư vừa mới lao tới đột kích bất ngờ.
Đánh giá từ lớp sơn bên ngoài chiến giáp của đối phương, hắn có thể suy đoán đây chính là chiến giáp sư của nền văn minh Minh Thể.
Bị bao vây bởi hơn ba mươi chiến giáp sư tinh nhuệ, hiển nhiên không phải là một chuyện tốt.
“Mặc Nữ, dẫn Tiểu Ngư và Triệu Mẫn rời đi rồi mang quân tiếp viện đến đây.” Trần Mặc lập tức ra lệnh cho Mặc Nữ.
“Được.”
Mặc Nữ không chần chờ mà lập tức vươn tay vừa phía trước, một vòng sáng chậm rãi trở nên phóng to giữa không trung.
Năm Thần Vệ phảng phất như gặp phải đại địch, kẻ nào kẻ nấy lập tức vây quanh ba người phụ nữ, dốc sức bảo vệ bọn họ. Các Thần Vệ hiểu rõ thân phận của ba người phụ nữ, vậy nên đều hạ quyết tâm hi sinh tính mạng của mình để không khiến cho ba người này gánh chịu bất cứ tổn thương nào.
Tiểu Ngư và Triệu Mẫn đều biết tình hình khẩn cấp, biết mình ở lại thì không có bất cứ tác dụng gì, vậy nên lập tức bay vào trong vòng sáng.
Minh Thất Vũ nhìn thấy loại tình huống này, thì lập tức thay đổi vẻ mặt.
“Năng lực khống chế không gian? Ngăn mấy người đó lại.”
Có điều, Minh Thất Vũ lên tiếng quá muộn, ba người phụ nữ đã biến mất trên bầu trời. Sự xuất hiện của Mặc Nữ – một người sở hữu siêu năng lực khống chế không gian chính là điều nằm ngoài dự đoán của hắn.
Một khi đối phương mang quân tiếp viện tới đây, thì nhóm sinh mệnh Minh Thể bọn họ sẽ rơi vào thế bị động.
“Gọi viện quân tới đây, chúng ta đánh nhanh thắng nhanh. Minh Yến, phối hợp với ta để bắt lấy Trần Mặc! Minh Vưu, các ngươi giết những hộ vệ đó.”