Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 316 - Chương 1802: Giá Trị Của Ngươi Chỉ Xứng Đấu Với Ta

Chương 1802: Giá trị của ngươi chỉ xứng đấu với ta Chương 1802: Giá trị của ngươi chỉ xứng đấu với ta

Võ Đế là một sinh mệnh hình người, nhưng cường đại hơn nhiều so với nhân loại trên Trái Đất. Hắn ta cứ thế bay lên trong tầm mắt của các sinh mệnh vây xem.

Nền văn minh Võ Tiên vốn luôn hành xử khiêm tốn, không phải bởi vì bọn hắn muốn khiêm tốn, mà bởi vì bọn hắn không thể không khiêm tốn.

Tuy rằng nền văn minh Võ Tiên có thể sánh ngang với nền văn minh thần cấp, nhưng trong thời đại hòa bình trước đó, nếu như bọn hắn hành xử kiêu căng, thì nhất định sẽ trở thành mục tiêu của các nền văn minh thần cấp và phải đối mặt với rất nhiều rắc rối.

Hiện tại thì khác, tiểu vũ trụ cũng đã bị liên kết với Lỗ Trùng, các nền văn minh thần cấp không còn an toàn tuyệt đối, vũ trụ trở nên đại loạn và chuẩn bị nghênh đón một cuộc thanh tẩy.

Nên ngay khi nhìn thấy nền văn minh Hải Vô Tẫn và nền văn minh Lôi Thần từ bỏ cuộc chơi, Võ Đế hắn mới nhân cơ hội này mà xuất hiện trước mắt toàn bộ sinh mệnh, phô bày thực lực chính mình để thu hút nhân tài về dưới trướng nền văn minh Võ Tiên.

Võ Đế kích hoạt chiến giáp của mình, hơi ngẩng đầu lên và bước về phía trước, sau đó đột nhiên biến mất tại chỗ, chỉ để lại một tiếng nổ ầm vang.

Bùm!

Vào khoảnh khắc âm thanh bộc phát, hắn ta xuất hiện trở lại và đứng cố định giữa không trung.

Chuyển động — dừng lại.

Người trong nghề sẽ nhìn ra thủ thuật ở trong đó.

Động tác vô cùng ung dung thoải mái, như thể đang bước chân trong không khí.

Các chiến giáp sư đỉnh cấp hơi thay đổi sắc mặc, bởi vì bọn họ cũng chưa chắc có thể làm được điều này.

Ánh mắt của Đồng Thanh trở nên kiên định, hắn ta có thể xác định võ lực của cái tên Võ Đế này không hề thấp, chỉ là đối phương che giấu rất tốt, xưa nay chưa từng biểu hiện ra ngoài.

Khổ Nghiêu chấn động tinh thần. Hắn ta không quá hiểu rõ động tác ảo diệu của Võ Đế, nhưng vẫn có thể biết được đối phương mạnh mẽ như thế nào.

Nhưng cho dù đối thủ mạnh mẽ đến đâu, thì hắn ta cũng không thể lùi bước.

Toàn bộ vũ trụ đều đang theo dõi trận chiến này, cho nên bất kể thế nào đi chăng nữa, hắn nhất định phải chiến đấu một cách mỹ mãn.

Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Khổ Nghiêu trở nên thả lỏng hơn rất nhiều.

Kể từ khi được chọn làm thủ lĩnh của chiến bộ Thần Vệ, hắn ta đã không ngừng luyện tập chiến đấu với cường độ cao, giống như một viên đá thô ráp được mài đi mài lại cho đến khi nhẵn nhụi sáng bóng.

Sau khi trải qua những trận chiến, hắn ta bất tri bất giác đã lột xác, từ một Khổ Nhân nguyên thủy ngu dốt thành một Thần Vệ sở hữu niềm tin bất diệt, không hề phân tâm, không hề lo lắng trước bất kỳ đối thủ nào.

Khổ Nghiêu siết chặt trường thương trong tay, lập tức biến mất tại chỗ.

Võ Đế ra trận với tâm thái thoải mái và tự do, mà Khổ Nghiêu lại xuất hiệt với khí thế hung hăng cương mãnh.

Phong cách khác biệt, nhưng lại nguy hiểm như nhau.

Thấy vậy, Võ Đế mỉm cười, cũng không thèm để ý mà cười nhạo chính mình: “Ta phải chiến đấu với một tên hộ vệ sao? Xem ra, ta đây có chút mất giá rồi.”

Hắn ta không hề có chút khách sáo nào, thẳng thắn coi thường Khổ Nghiêu.

Khổ Nghiêu đứng thẳng người trong bộ chiến giáp đỏ sậm nồng đậm sát khí, trông giống như một kỵ sĩ trong gió. Hắn ta toát ra hơi thở bình tĩnh, ánh mắt kiên định, ý chí chiến đấu sục sôi, nhưng thanh âm lại âm trầm như sắt thiết: "Giá trị của ngươi, chỉ xứng đấu với ta."

Khổ Nghiêu vừa dứt lời, nắm chặt trường thương như rồng trong lòng bàn tay.

Võ Đế có chút giật mình, giơ trường đao trong tay lên, chém về phía trước.

Tiếng nổ siêu âm giống như những gợn sóng, lan tỏa từng chút một và bùng nổ trong không trung, khuấy động nên một màn sương mù dày đặc.

Hào quang sát khí xuyên qua không khí.

Với ánh mắt vô cùng kiên định, chiến giáp màu đỏ sẫm sáng chói dưới ánh mặt trời, Khổ Nghiêu vung vẩy trường thương trong tay, tạo ra những vệt bóng do tia laser xung ngắn liên kết với nhau, giống như một con rắn ánh sáng đang nhảy múa.

Võ Đế càng lúc càng kinh ngạc, nhưng vẫn thành thạo điều khiển chiến giáp di chuyển linh hoạt trong không trung, đồng thời vung lên trường đao trong tay với tốc độ cực nhanh, mang theo đao ảnh đi kèm với cực quang.

Ngay lập tức, bầu không khí bị khuấy động, những tiếng nổ âm thanh nối tiếp nhau vang lên, tiếng kim loại va chạm theo nhịp điệu, nhưng tràn đầy sát khí.

Hai loại thanh âm bất đồng hội tụ, mô tả toàn bộ sự hỗn loạn của chiến trường trên bầu trời.

Trong khi những sinh mệnh vây xem vẫn đang thảo luận, khí tức xơ xác bùng nổ trên bầu trời.

Hai bên chiến đấu không lâu, nhưng đã thể hiện đầy đủ bản lĩnh.

Khổ Nghiêu và Võ Đế bật ngược trở lại cùng một lúc.

Khổ Nghiêu kích hoạt động cơ chiến giáp đến cực hạn, bay ngược về phía sau và miễn cưỡng đứng vững giữa không trung. Trong khi đó, Võ Đế vẫn tỏ ra ung dung thoải mái, hắn ta khẽ khàng khuỵu hai chân xuống, sau đó thực hiện động tác chuồn chuồn lướt nước, tạo ra tiếng nổ âm thanh dày đặc cùng với những gợn sóng trong không khí.

Khổ Nghiêu cảm thấy vô cùng lẫm liệt, liền tiếp tục vung vẩy trường thương trong tay về phía Vũ Đế.

Trường thương vẽ ra một đoạn quang ảnh dài, đồng thời ngưng tụ sát khí, mang theo âm thanh rầm rầm, như thể một con rồng khổng lồ đang gầm thét, và bao lấy cơ thể của Võ Đế.

Võ Đế không chút sợ hãi, nhẹ nhàng giơ tay lên phía trước với biểu cảm đằng đằng sát khí.

"Chém."

Một tiếng rít chói tai xẹt qua bầu trời, trường đao trong tay Võ Đế giống như một con bọ ngựa, nhẹ nhàng kéo lên một đoạn quang ảnh có hình dáng như mặt trăng, bao quanh phía trước hắn ta.

Bình Luận (0)
Comment