"Chiến bộ Câu Tuyên đã rút lui về hướng thiên hà Hằng Sơn." Một tên thuộc hạ báo cáo với Tử La: "Chúng ta có nên truy đuổi không?"
"Không cần."
Tử La ném xương gà trong tay đi, dùng khăn ướt lau tay, ngẩng đầu nhìn lên bản đồ ba chiều bao gồm các chấm rực rỡ sắc màu nhấp nháy liên tục được liên kết với nhau bằng các đường nét mờ ảo. Rất rõ ràng, các chấm sáng nhấp nháy chính là những tinh vực được kết nối bởi Lỗ Trùng đã được khám phá.
Sau khi Lỗ Trùng xuất hiện khắp mọi nơi, môi trường phòng thủ quân sự tinh vực trong vũ trụ trở nên phức tạp hơn bao giờ hết.
Nếu bọn họ không nghiên cứu chiến lược phù hợp với sự xuất hiện của những Lỗ Trùng, thì nhất định sẽ phải gánh chịu hậu quả từ các cuộc chiến tranh không gian trong tương lai.
"Chủ nhân, chúng ta nên làm gì tiếp theo đây?"
"Trước tiên phòng thủ Lỗ Trùng, sau đó mới tìm cơ hội hành động."
Tử La đưa mắt nhìn về phía nền văn minh Hắc Đồng, nhìn chằm chằm Lỗ Trùng phía trên rồi rơi vào dòng suy nghĩ.
...
Trận chiến trên không đã đi đến giai đoạn gay cấn tột độ.
Võ Đế di chuyển tự do biến ảo, phảng phất như một chiếc lông vũ trong gió, không hề hấn gì trước sự tấn công mạnh mẽ của Khổ Nghiêu.
Đột nhiên, Khổ Nghiêu thay đổi sắc mặt.
Một thanh trường đao chém xuống lồng ngực hắn ta, cắt ra một lỗ thủng máu me đầm đìa trên chiến giáp.
Cơn đau nhức nhối xuyên thấu thần kinh quét qua toàn thân, trái tim như bị nhát chém làm tan nát, dị thường khủng bố. Mặc cho máu chảy nhuộm đỏ toàn bộ chiếp giáp, Khổ Nghiêu vẫn tỏ ra nghiêm nghị như cũ.
"Ah!"
Võ Đế duy trì vẻ mặt thư thái, trở tay cầm trường đao rồi tạo ra đao ảnh tương tự như một nửa vầng trăng với tốc độ cực nhanh, để lại một chữ '乄' trên lồng ngực Khổ Nghiêu.
Tất cả những sinh mệnh vây xem đều há hốc miệng, giật mình thắt tim.
Sau khi hứng chịu hai nhát dao, Khổ Nghiêu không hề phát ra bất kỳ âm thanh rên rỉ đau đớn nào.
Dưới ánh mắt chăm chú của tất cả chúng sinh trong vũ trụ, Khổ Nghiêu không hề lùi bước một chút nào, vẫn một mực cầm chắc trường thương trong tay, hiên ngang ngẩng đầu lên với Võ Đế.
Với ánh mắt kiên nghị bình tĩnh như bàn thạch, Khổ Nghiêu tiếp tục múa may trường thương, sau đó lập tức kích hoạt động cơ chiến giáp, khiến cho huyết dịch từ vết thương nổ tung thành sương máu, nhuộm đỏ bầu không khí xung quanh.
Một khi tham chiến, thấy chết không sờn.
Chỉ thấy trường thương đâm ra, mang theo một cái bóng dài như mũi khoan, mang theo ý chí chết chóc với khí thế bùng nổ.
Võ Đế không khỏi biến sắc.
"Giết."
Khổ Nghiêu hét lớn.
Mũi thương loé lên tia sáng lạnh lùng, như thể phá vỡ kết giới với tốc độ càng lúc càng nhanh. Bộ dáng kiên định của Khổ Nghiêu xuất hiện giữa bầu trời, tiến về phía trước không chút do dự.
Ngay khi mũi thương chạm vào chiến giáp của Võ Đế, một dòng xung laser ngắn ngay lập tức tiến vào bên trong.
Võ Đế cả kinh, co rụt đồng tử, có chút khó tin.
Xoạt!
Trường thương xuyên qua vai và xuyên qua vai sau của hắn ta.
Cùng lúc đó, Khổ Nghiêu đứng im giữa không trung, vẫn nắm chắc cây thương trong lòng bàn tay, mặc cho máu từ hai vết thương chảy khắp toàn thân.
Tất cả sinh mệnh dường như có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
Bầu trời rừng bia Thiên Tinh tĩnh mịch đến mức có thể nghe được tiếng gió rõ ràng.
Tất cả sinh mệnh đều sợ hãi, mãi một lúc lâu sau vẫn không nói gì.
Tuy rằng Khổ Nghiêu đã thua cuộc, nhưng lại khiến cho những sinh mệnh vây xem không khỏi nể phục.
Mặc dù thực lực hai bên chênh lệch rất lớn, nhưng hắn ta vẫn thể hiện ý chí chiến đấu kiên cường, thậm chí còn đả thương được đối thủ vốn dĩ mạnh mẽ hơn mình rất nhiều.
Khí thế quật cường của hắn ta vừa rồi vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức của bọn họ.
Trước khi hôn mê, Khổ Nghiêu không hề kêu rên một tiếng nào, trực tiếp ngã xuống.
Trường thương trên tay hắn ta cũng rơi giữa không trung.
Một số Thần Vệ lập tức rời khỏi đội ngũ, đỡ lấy cơ thể Khổ Nghiêu, đưa hắn ta bay trở lại đội ngũ để bắt đầu trị liệu.
Võ Đế lơ lửng trên không trung, nhìn vào trường thương của Khổ Nghiêu cắm ở trên bản vai.
Mặc dù đã giành được chiến thắng, nhưng sắc mặt hắn ta không tốt lắm, tâm trạng cũng vậy.
Võ Đế vốn dĩ muốn chiến thắng một cách hoàn mỹ, cuối cùng lại bị đâm một phát như vậy. Mặc dù thương thế không quá nghiêm trọng, nhưng lại khiến cho hắn vô cùng mất mặt.
Võ Đế cầm lấy trường thương, hung tợn rút nó ra khỏi bả vai, sau đó ném nó về phía Trần Mặc.
Bụp!
Trần Mặc bắt lấy trường thương đang bay về phía mình, thuận tay giao nó cho một tên Thần Vệ ở phía sau.
Mà lúc này, Khổ Sở Tâm vốn ở trong đội ngũ bỗng bay về phía Trường Y với tốc độ khó tin. Jingger cũng kích hoạt chiến giáp, biến mất ở giữa không trung, cùng lúc đó, Mặc Nữ cũng đột nhiên biến mất tại chỗ.
Bùm!
Một thanh âm va chạm vang lên giữa không trung, tựa như có hai chiếc xe tải khổng lồ đâm sầm vào nhau, hai bóng người bị văng ra.
Thân hình thanh nhã của Mặc Nữ bỗng dưng xuất hiện ở trước mặt Tử Vận.
Mặc Nữ sở hữu vóc dáng với đường nét vô cùng hoàn mỹ, có thể nói là hoàn mỹ nhất trong thế giới loài người. Cô ta vô cùng bình tĩnh, phảng phất khí chất khó tả, thế nhưng lại hạ thủ không chút khách khí.
Tuy rằng Mặc Nữ không động thủ nhưng thực lực của cô không hề kém.
Sau khi tập hợp tất cả chiến thuật từ quá trình huấn luyện ở tập đoàn Kiến Hành Quân, thậm chí còn phân tích kỹ lưỡng hình thức chiến đấu của Jingger, đồng thời tính toán tất cả các kỹ năng chiến giáp đỉnh cao bằng siêu máy tính, Mặc Nữ có thể thực hiện mọi động tác cực kỳ tự nhiên lưu loát, khiến cho những sinh mệnh vây xem xung quanh đều bị kinh sợ trước thủ đoạn của chính mình.