Không hơn gì so với Tử Vận, Sư Minh cũng hiển nhiên cũng chưa từng nhìn thấy một đối thủ nào giống như Jingger.
Phong cách chiến đấu vừa hung mãnh lại ngoan độc, mỗi một chiêu thức đều quang minh chính đại nhưng lại vô cùng quỷ dị.
Đối phương có thể nhìn thấu động tác của ông ta, dễ dàng phản kích với phương thức xảo quyệt nhất, hơn nữa còn tấn công bằng những đòn đánh trí mạng. Đây là lần đầu tiên Sư Minh gặp phải đối thủ khó chơi như vậy.
Suýt chút nữa đã chịu tổn thất lớn ngay từ đầu, Sư Minh không dám buông lỏng nữa, liền vung ngân thương màu bạc trong tay như một vị thần chiến tranh lẫm liệu, tạo ra một hư ảnh bằng mũi thương kéo dài về phía trước.
Jingger cong chân, giẫm lên không trung, kích hoạt động cơ trong nháy mắt, đồng thời biến mất ngay tại chỗ.
Bùm!
Một âm thanh trầm đục vang lên, Sư Minh dường như bị hành tinh va chạm, ngân thương rơi khỏi tay ông ta.
Jingger đã xuất hiện phía bên phải Sư Minh từ một góc độ hiểm hóc, lập tức đá trúng cánh tay của Sư Minh, sau đó liền vung chiến gai ở phía tay trái chính mình về phía lồng ngực Sư Minh.
Tất cả những động tác này đều được thực hiện liền mạch, không hề có một độ trễ nào.
Đối mặt với biến cố này, Sư Minh không khỏi chùng lòng. Từ lúc vừa mới giao chiến, ông ta đã biết thực lực của Jingger không hề tầm thường, nhưng đến bây giờ mới phát hiện ra thủ đoạn chiến đấu của Jingger cũng áp lực không kém.
Động tác của đối phương lúc cương lúc nhu, dứt khoát mềm mại, khi thì hung mãnh như cự thú gầm thét, khi thì quỷ dị như chó sói trong đêm.
Jingger quả thực đã chặn đứng mọi đường lui của Sư Minh bằng những đòn công kích dồn dập, mang lại nguy cơ có sức nặng như một khối hành tinh cho Sư Minh.
“Hây!”
Sư Minh hét lên, giãy giụa điên cuồng.
Chiến gai của Jingger như một lưỡi dao sắc bén lùa qua đậu phụ, xuyên vào chiến giáp của Sư Minh, đâm thủng cánh tay của ông ta.
Cảm giác đau nhức dữ dội khiến Sư Minh chấn động tinh thần.
Ông ta cố gắng chịu đựng cơn đau, khởi động chiến gai trong lòng bàn tay, sau đó hơi cong chân phải rồi kích hoạt động cơ, quét qua khuỷu chân và xương sườn của Jingger.
Cơ thể Jingger bị đánh bay, rơi xuống rừng bia Thiên Tinh, đập vỡ tấm bia và để lại vết dài trên mặt đất.
Xoạt!
Sư Minh gắng gượng cắt bỏ phần máu thịt trên cánh tay đã bị chiến gai đâm thủng, cảnh tượng này khiến những sinh mệnh vây xem tê dại da đầu.
Sư Minh chính là cao thủ đệ nhất ở nền văn minh Bạch Tinh, hiển nhiên là cực kỳ mạnh mẽ, thế nhưng vẫn bị thương như thường. Nếu như vậy, đối thủ của Sư Minh rốt cuộc là nhân vật như thế nào?
Người máy nano lấp kín phần chiến giáp bị đâm thủng, Sư Minh nhìn Jingger với ánh mắt nghiêm trọng.
Trong suốt nhiều năm vừa qua, Sư Minh chưa hề bị thương nặng đến như vậy. Lần này, Jingger quả thực đã đem đến một áp lực to lớn cho ông ta.
Jingger bay lên rồi dừng lại giữa không trung, chiến giáp của hắn ta bỗng nhiên bắt đầu biến đổi.
Những chiến gai nhọn hoắt được điểm xuyết bởi ánh sáng xanh nhanh chóng nổi lên ở các vị trí bả vai, khuỷu tay, đầu gối, mu bàn tay, khiến cho Jinnger trông chẳng khác gì quái thú hình người dữ tợn.
Hai bên đều đã đánh mất vũ khí, chuẩn bị tiến vào trận đánh cận chiến đúng nghĩa.
Nhìn thấy Jingger trong thời khắc này, Sư Minh có chút biến sắc.
Ông ta cảm thấy mình đang lọt vào tầm mắt của một con dã thú khổng lồ.
Tình hình chiến đấu trên không vô cùng bất ngờ, đôi mắt màu đen tuyền của Đồng Thanh khẽ co rụt, để lộ một tia sáng sắc bén như đao.
Hắn ta cảm nhận được một luồng khí tức bất ổn.
Dựa vào tình hình trước mắt, kết quả của trận đấu này thực sự rất bất định. Thực lực của Jingger nằm ngoài sức tưởng tượng của tất cả những sinh mệnh vây xem.
Đồng Thanh quan sát trận chiến, cảm thấy ngay cả chính mình đối mặt với Jingger thì cũng không thể nắm chắc phần thắng.
Sinh mệnh này có phong cách chiến đấu rất độc đáo.
Đồng Thanh chuyển dời tầm mắt về phía Trần Mặc, sinh mệnh trẻ tuổi này quả thực đã hết lần này đến lần khác nằm ngoài dự liệu của hắn.
…
...
Sau một trận giao chiến ngắn ngủi, Khổ Sở Tâm đã bị đâm hơn chục nhát đao, nhưng vẫn còn đang kiên trì.
Trường Y không khỏi dâng trào một tia tôn trọng trước ý chí kiên cường của đối phương.
Theo phán đoán của hắn ta, Khổ Sở Tâm chỉ là đội trưởng hay gì đó mà thôi, còn Khổ Long – người đã cản trở Lôi Đình, và Khổ Nghiêu – người từng đối đầu với Võ Đế, thì chắc hẳn là tướng lĩnh và tướng phó của nhóm hộ vệ này.
Nhưng cho dù Khổ Sở Tâm chỉ là một tên đội trưởng, thì cũng đủ để khiến cho Trường Y chấn động khôn cùng.
Trong trận chiến, hắn ta có thể cảm nhận rõ ràng rằng Khổ Sở Tâm đang dần tiến bộ, hơn nữa còn tiến bộ với tốc độ rất nhanh.
Cho dù là Khổ Long, Khổ Nghiêu, hay là Khổ Sở Tâm, thì cả ba tên hộ vệ này kia đều chiến đấu với phong cách và ý chí giống nhau đến mức vô cùng đáng sợ.
Đây tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
Nói cách khác, toàn bộ nhóm hộ vệ dưới trướng Trần Mặc đều như thế này.
Một khi có cơ hội thì sẽ công kích điên cuồng như dã thú, ngay cả khi rơi vào thế hạ phong thì vẫn có thể bất chấp mọi thứ mà xé rách được một mảng máu thịt của đối thủ.
Võ Đế chính là một bài học.
Hắn ta hoàn toàn không muốn trở thành kẻ thù của những người này.
Trường Y bộc phát tốc độ cực đại, lao tới chỗ Khổ Sở Tâm như một tia chớp.
Đây là một lỗ hổng.
Tuy rằng Khổ Sở Tâm không sợ chết, hơn nữa còn sở hữu siêu năng lực phụ trợ chiến đấu đặc thù, song hắn ta lại có một nhược điểm quá rõ ràng, chính là vẫn thiếu hụt một chút kỹ năng chiến giáp đỉnh cao.
Trường Y hắn vốn là độc hành giả, không được huấn luyện kỹ năng chiến đấu nghiêm ngặt và có hệ thống giống như những sinh mệnh thuộc nền văn minh thần cấp, thế nhưng lại có nhiều kinh nghiệm về phương diện thực chiến, từ đó hình thành nên phong cách chiến đấu riêng biệt.
Xoẹt!
Trường Y vung tay lên.
Trường đao rơi xuống, đi kèm một tiếng đinh tai nhức óc.
Kết thúc.
Trường đao trong tay Trường Y không gặp bất kỳ trở ngại nào, cứ thế đâm xuyên qua chiến giáp, chém thẳng vào phần hông của Khổ Sở Tâm.
“Hừ!” Khổ Sở Tâm rên lên một tiếng đầy đau đớn, cũng không nhúc nhích nửa người được nữa.
Mà lúc này, thanh đao của Trường Y lại bổ tới một lần nữa.
Thua rồi.
Khổ Sở Tâm đau đớn nhắm mắt lại, hắn rốt cuộc vẫn không thắng được trận này.
Trận chiến kết thúc, Trường Y rút lui.
Hai Thần Vệ bước ra khỏi hàng, đưa Khổ Sở Tâm đang rơi từ giữa không trung xuống, đưa về đội ngũ để cứu chữa.
Trường Y không giết hắn ta, vì vậy Khổ Sở Tâm chỉ bị thương nặng chứ không chết.
Liên minh Vũ trụ đã thắng ván thứ hai.