"Thật đáng tiếc, nếu như Trần Mặc để cho hai cao thủ khác giao chiến với Võ Đế và Trường Y, thì có thể thắng hai hiệp." Một sinh mệnh vây xem nói với người bạn bên cạnh.
"Ta có cảm giác như Trần Mặc không quan tâm đến chuyện thắng thua với Võ Đế và Trường Y, mà chỉ muốn đường đường chính chính đánh bại nền văn minh thần cấp."
“Không thắng được, Đồng Thanh là một hố đen khó có thể vượt qua.”
"Thắng một hiệp cũng là thắng, không kẻ nào dám cười nhạo Trần Mặc. Một thế lực nhỏ bé như vậy, nhưng lại không hề sợ hãi mà có thể đối đầu với Liên minh Vũ trụ, ba văn minh thần cấp, cùng với vô số văn minh cao cấp. Ta có thể khẳng định, Trần Mặc bọn họ đã thắng ngay từ đầu rồi."
"... “
Lúc đầu, hầu hết sinh mệnh vây xem còn cười nhạo Trần Mặc, nhưng sau khi trận chiến diễn ra, bọn họ lập tức im bặt, không khỏi khâm phục từ tận đáy lòng.
Bất kể kết quả có như thế nào, Trần Mặc cũng đã thắng.
…
…
Sư Minh căn bản không có thời gian suy nghĩ, thì bóng dáng của Jingger đã xuất hiện cách đó không xa.
Những chiếc chiến gai trên chiến giáp của Jingger lần lượt lấp lóe tia laser xung mạch ngắn rực lửa, mang theo sát khí vô tận.
Song phương đều không cầm vũ khí, mà Jingger lại sở hữu phong cách chiến đấu hoàn toàn khác biệt, cùng với phong thái mạnh mẽ vô song.
Một khi đến gần đối thủ, hắn ta sẽ lập tức công kích tựa như cuồng phong bạo vũ. Nắm đấm, bả vai, khuỷu tay, đầu gối, mọi bộ phận trên cơ thể đều là vũ khí.
Sư Minh cảm thấy các tế bào trong cơ thể đều đang run rẩy, ông ta giống như một con mồi lọt vào tầm ngắm của một con thú khổng lồ, cảm giác nguy cơ lan tràn, bao trùm lấy chính mình. Lần cuối cùng Sư Minh nảy sinh cảm giác này, chính là khi đối mặt với Đan ở thiên hà Thạch Cam.
Trong tình huống cận chiến như như thế này, thân thể đối thủ lại được bao phủ bởi chiến gai, Sư Minh hiển nhiên không dám mạnh tay, bằng không thì sẽ bị trọng thương.
Bùm!
Bầu khí quyển nổ tung thành một đám mây hơi nước, sau đó tiêu tán ra bốn phía xung quanh.
Sư Minh cảm nhận được huyết dịch trong cơ thể chính mình sôi trào đến cực hạn, đồng thời có thể xác định đối phương là một cao thủ cận chiến với từng đòn công kích đều ác liệt vô cùng. Một khi đối phương nắm được cơ hội, ông ta nhất định sẽ bại trận.
Thế nhưng càng nguy hiểm, Sư Minh càng kích động.
Với xuất thân bình dân, ông ta đã chinh chiến từ học viện đến chiến bộ, trải qua vô số lần tìm lại sự sống bên bờ vực cái chết, giành lấy vị trí cao thủ số một của nền văn minh Bạch Tinh, hiển nhiên sở hữu kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.
Nhưng bởi vì nhận được sự coi trọng của phu nhân từ lúc bản thân còn nhỏ yếu, cho nên ông ta hiện tại mới ở lại bên cạnh phu nhân, cho nên từ lâu đã không gặp phải đối thủ xứng tầm.
Vì lẽ đó, một sinh mệnh không rõ lai lịch lại đột nhiên xuất hiện và mang lại áp lực vượt quá mức tưởng tượng, khiến cho ông ta vô cùng hưng phấn.
Một làn khói trắng toát ra từ trong máu thịt của Sư Minh. Ở trạng thái cuồng hóa, siêu năng lực trong cơ thể bị kích thích đến cực điểm, huyết cầu giống như dung nham luân chuyển giữa các cơ bắp với tốc độ cực nhanh, ông ta bắt đầu bộc phát huỳnh quang đỏ rực ở khắp da thịt, đồng thời nổi lên những móng vuốt sắc nhọn như dao, lấp loé ánh sáng màu xanh lạnh lẽo trên các đầu ngón tay và chân của chiến giáp.
"Ngoại trừ Đồng Thanh cùng Đan, ngươi chính là sinh mệnh mạnh nhất mà ta từng gặp. Bởi vì đã lâu chưa chịu áp lực lớn như vậy, ta đây cũng muốn nhìn xem cực hạn của ngươi." Sư Minh lớn tiếng.
Jingger không nói gì, chỉ đáp lại đối phương bằng một nắm đấm.
Sư Minh khó khăn né tránh đòn tấn công của Jingger, nhưng còn chưa kịp phản ứng, thì đã hứng trọn một nắm đấm hung mãnh vào giữa mặt.
Bụp!
Sau khi đẩy lùi được cánh tay của Jingger, Sư Minh biến lòng bàn tay của mình thành móng vuốt, đâm thằng về phía trái tim của Jingger.
Sát ý hừng hực ngập tràn đất trời.
Thật mạnh mẽ!
Sư Minh cảm thấy rét lạnh.
Tuy vẫn chưa biết tên của Jingger, nhưng phong cách chiến đấu dũng mãnh của đối phương đã khắc sâu trong tâm trí ông ta.
Đột nhiên, một tiếng kinh hô vang lên trên bầu trời rừng bia Thiên Tinh.
Sư Minh thay đổi tầm nhìn chiến giáp, thì lập tức co rút đồng tử.
Trên bầu trời phía trên rừng bia Thiên Tinh, Mặc Nữ và Tử Vận đang áp sát vào nhau, một chiếc chiến gai đâm xuyên qua lồng ngực Mặc Nữ, cắm sâu vào trái tim của Tử Vận.
Thiên địa đồng thọ.
Chỉ những những sinh mệnh cấp cao với siêu năng lực bất tử, hơn nữa cũng phải cực kỳ căm ghét bản thân mình, thì mới có thể thi triển kỹ thuật chiến đấu tự sát này.
Bây giờ, ông ta lại nhìn thấy lưỡi kiếm màu tím trong tay Tử Vận đâm ra từ lồng ngực của Mặc Nữ.
Hai người bị cố định giữa không trung.
Xoẹt!
Mặc Nữ đột ngột rút lại chiến gai, khiến cho huyết dịch huỳnh quang màu tím của Tử Vận phun lên phần lưng chính mình.
Tử Vận dưới lớp chiến giáp cũng phun ra một ngụm máu với vẻ mặt vô cùng khó tin.