Sau khi rút lưỡi kiếm cắm vào cơ thể chính mình của Tử Vận, Mặc Nữ dừng lại giữa không trung, ngắm nhìn vết thương trên lồng ngực và trái tim đang phát ra ánh sáng màu xanh lam và sau đó từ từ hồi phục.
Những chỗ bị hư hỏng của chiến giáp đã được bọ nano sửa chữa, hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu, tựa hồ không hề bị ảnh hưởng dù chỉ một chút.
"Cơ thể bất tử cấp cao, dịch chuyển tức thời, siêu năng lực không gian, sinh mệnh nữ tính hình người này rốt cuộc có bao nhiêu siêu năng lực?"
“Cô ấy mạnh đến mức nào?"
“Nền văn minh Tử Vi lại thua.”
Những lời bình luận mang theo vẻ kinh ngạc vang lên từ phía đám sinh mệnh vây xem. Sau cuộc chiến mà bọn họ cho rằng ổn định nhất, thiên tài của văn minh Tử Vi đã bị đánh bại
Khả năng hồi phục đáng sợ của Mặc Nữ khiến sinh mệnh vây xem không thể tưởng tượng nổi.
Trái tim có thể hồi phục trong khoảng thời gian ngắn như vậy chứng tỏ thân thể bất tử đã đi đến giai đoạn rất cao, đây là sự tồn tại gần như vô địch, chẳng lẽ muốn phá hủy Mặc Nữ thì phải tách rời cơ thể của cô ra hay sao?
Con ngươi màu tím của Tử Vận trở nên mờ mịt.
Cô ta đã thua.
Trái tim đã vỡ nát, không có cơ thể bất tử cấp cao, cho dù là một sinh mệnh cấp thần, Tử Vận có thể duy trì không để bản thân lập tức tử vong, nhưng sức chiến đấu hoàn toàn mất hết.
Vốn vô cùng tự tin vào sức mạnh của mình, vậy mà cô ta lại bị đánh bại ngay dưới con mắt của toàn bộ sinh mệnh vũ trụ.
Trái tim của Sư Minh chùng xuống.
Ông ta không cho rằng Tử Vận thất bại là vì quá yếu.
Ban nãy, Sư Minh cảm nhận được một cảm giác dao động ngắn ngủi trong lòng, phảng phất như siêu năng lực kiểm soát tâm trí trong truyền thuyết.
Trong lịch sử của nền văn minh Tử Vi, tất cả những sinh mệnh có khả năng kiểm soát tâm trí đều trở thành truyền kỳ, vậy nên Sư Minh cũng không chắc chắn bản thân có thể dễ dàng giành được chiến thắng trước Tử Vận.
Người đại diện mạnh nhất của nền văn minh Tử Vi thất bại, mà đây cũng không phải người đầu tiên, trước đó còn có Lôi Đình. Nói cách khác, Trần Mặc hiện tại đã thắng được hai văn minh thần cấp, nếu như Sư Minh lại thua, thì nền văn minh Bạch TInh chính là ví dụ thứ ba.
Như vậy, uy danh của văn minh thần cấp sẽ bị Trần Mặc chà đạp hoàn toàn.
Sư Minh khôi phục thần sắc, khẽ thở dài một tiếng, đột nhiên biến mất tại chỗ.
Trận chiến càng ngày càng kịch liệt, âm thanh kim loại va chạm truyền khắp cả phạm vi trung tâm rừng bia Thiên Tinh. Tại khu vực rừng bia, hàng trăm hàng ngàn tấm bia đã đổ xuống, để lại từng đống tàn tích thảm thương.
Chiến trường kéo dài từ bầu trời đến mặt đất.
Tất cả mọi sinh mệnh đều yên tĩnh, tự động nảy sinh sự tôn kính từ tận đáy lòng.
Ở thời đại vũ khí nóng hoành hành như hiện nay, thì những trận cận chiến dũng mãnh như vậy đã lâu không xuất hiện.
Bùm!
Hai người lại tách ra một lần nữa trong không trung, nhưng sau đó lại đồng thời khom người khuỵu gối, kích hoạt động cơ ở phần chân và lưng, bay vọt ra ngoài như những cây súng cao su và va chạm vào nhau thêm một lần nữa.
Jingger duy trì vẻ mặt bình tĩnh, coi như không thấy vết móng vuốt trên người mình. Hắn đứng thẳng bằng một chân trái, sau đó cong chân phải rồi kích hoạt động cơ ở bộ phận này, đá thẳng vào cơ thể Sư Minh với tốc độ cực hạn.
Động tác vô cùng mạnh mẽ lưu loát.
Bụp!
Với một cú đá chấn động đi kèm với âm thanh nổ vang trong không trung, Sư Minh đã bị đá bay như quả cầu sắt. Ông ta bay xuống phía dưới rừng bia Thiên Tinh, đập vỡ mười tấm đồ bia và và tạo vệt dài trên mặt đất kéo dài mấy trăm mét.
Jingger cúi đầu, đồng thời co quắp hai chân và kích hoạt động cơ, biến mất tại chỗ, giống như tên lửa mà bay thẳng về phía Sư Minh.
Keng... Xoạt!
Hai âm thanh xé rách kim loại vang lên, động tĩnh chiến đấu ở rừng bia Thiên Tinh trở nên mờ nhạt, thời gian dường như ngưng đọng.
Khói bụi tan hết.
Jingger và Sư Minh đứng trên tấm bia đã đổ xuống, mặt đất xung quanh nứt ra như mạng nhện.
Chiến giáp của Jingger in đầy dấu móng vuốt ở ngực, bụng, lưng, cánh tay…
Dấu móng vết nghiêm trọng nhất kéo thẳng từ vai trái đến eo, bốn dấu móng móng khác có độ sâu đến nửa ngón tay, thậm chí còn để lộ trái tim đang đập mạnh mẽ bên trong máu thịt bầy nhầy.
Dòng máu đỏ thẫm có huỳnh quang chảy xuống chiến giáp, thấm đẫm nửa người hắn ta.
Nhìn thấy tình hình như vậy, thì những sinh mệnh vây xem bắt đầu tê dại da đầu.
Mà Sư Minh ở đối diện vẫn đứng yên tại chỗ, ngẩng đầu nhìn Jingger với ánh mắt ngập tràn kính nể.
Vết thương của ông ta không nghiêm trọng như Jingger, chỉ là một lỗ thủng cỡ ngón tay cái trên ngực, nhỏ giọt dòng máu như nước suối dọc theo phần thân đến phần chân chiến giáp, tạo thành vũng máu nhỏ.
Sư Minh tháo bỏ mũ giáp, uể oải phun ra một ngụm máu tươi, không ngừng hồi tưởng quá trình chiến đấu vừa rồi trong đầu.
Mặc dù vết thương không lớn, nhưng trái tim lại bị đâm xuyên, khiến cho ông ta hoàn toàn đánh mất khả năng chiến đấu.
"Thua rồi."
Vào khoảnh khắc Jingger trong bộ chiến giáp tả tơi xuất hiện trên bầu trời, thì những tiếng hô kinh ngạc cũng lần lượt vang lên.