Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật (Dịch Full)

Chương 334 - Chương 1820: Vùng Thống Nhất

jc9c4w6w Chương 1820: Vùng thống nhất

 

Dưới áp lực của Đồng Thanh, tiềm lực của Trần Mặc đang bị kích thích.

Trạng thái vốn là khó nắm bắt, nhưng hắn bây giờ đã tìm ra được phương pháp.

Sự khủng bố của thân thể lượng tử, ngoại trừ bất tử bất diệt, thì còn có siêu năng lực “không gì không làm được”. Sự tồn tại bốn chiều có thể khống chế tất cả vật chất trong vũ trụ ba chiều, bao gồm những hạt lượng tử li ti, thậm chí còn có thể cắt đứt nhân quả. Tuy nhiên, Trần Mặc hiện giờ còn chưa đạt đến giai đoạn kia, nhưng hắn vẫn có đủ khả năng ứng phó với cục diện trước mắt.

Lưỡi dao sắc bén đã gãy, vũ khí đạn dược cạn kiệt, nắm đấm hiển nhiên là không có khả năng phá vỡ lớp vỏ chiến giáp kiên cố.

Nhưng lúc này, lực điện từ vô hình và lực hấp dẫn vô dạng xung quanh Đồng Thanh đột nhiên thống nhất thành một quy luật.

[Vùng thống nhất)

Trên bầu trời vời vợi, các hạt bức xạ vũ trụ hội tụ một chỗ, tạo ra một vòng cực quang thần kỳ ở trên người Đồng Thanh.

Vòng cực quang này càng lúc càng lớn, kéo dài suốt mấy trăm dặm, trông có vẻ biến ảo khó lường thần bí, phảng phất như đang ẩn chứa sát khí đáng sợ màu sắc bên dưới bề ngoài xinh đẹp, khiến cho người nào người nấy không rét mà run.

Đám sinh mệnh vây xem ở phía dưới nhìn thấy cực quang thần kỳ như thế, thì lập tức trở nên mê đắm. Một số kẻ thậm chí còn quên luôn trận đánh khủng bố trên bầu trời, rồi ra sức khen ngại vòng cực quang trước mắt mình.

Tử Đế nhận ra vấn đề của vòng cực quang này, liền để lộ một tia quỷ dị trong ánh mắt, sau đó tiếp tục tập trung theo dõi trận đánh trong không trung. Gần như cùng lúc đó, vòng cực quang trên không trung chuyển động với tốc độ nhanh hơn nữa, trông giống như dải ruy băng đang không ngừng nhảy nhót, đẹp đẽ đến mức mê hoặc lòng người.

Sự thay đổi của từ trường làm thay đổi dòng chảy khí quyển trên mặt đất,gây ra những cơn gió giật, cuốn lấy bụi trần bên trong rừng bia Thiên Tinh.

Tử Đế bình tĩnh quan sát tình hình trên trời cao, nhưng nội tâm lại tràn đầy kinh ngạc. Đây là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy siêu năng lực này của Đồng Thanh.

Siêu năng lực này rất đặc biệt, có thể khống chế được trường lực không gian, từ đó đạt được mục đích khống chế vật chất.

“Trường lực? Đúng là làm cho người ta bất ngờ” Hắn cảm thấy được dòng trường lực mờ nhạt đó lại ẩn chứa sức mạnh vô hình.

Tử Đế đồng thời cũng nhận thấy được những biến hóa trong dòng trường lực đặc thù này. Những biến hóa đó rất nhỏ, có thể là bởi vì khoảng cách xa, nhưng cũng rất rõ ràng.

Vùng thống nhất sao?

Vào khoảnh khắc vòng cực quang hình cung thành hình, Trần Mặc dừng lại một chút, sau đó liền hóa thành một tàn ảnh, lao về phía Đồng Thanh như một thanh thần kiếm.

Khi tới gần Đồng Thanh, Trần Mặc lại giống như tiến vào đầm lầy lầy lội. Trường lực vô hình từ mọi hướng ập đến, xé rách cả chiến giáp của hắn ta.

Trong chốc lát, Trần Mặc nhanh chóng tăng tốc, thoát khỏi ràng buộc của trường lực, phảng phất như giao long xuất hải.

Tuy nhiên, Đồng Thanh cười lạnh, vẫn không hề bị lay động, tiếp tục điều động trường lực đặc thù

không ngừng tới gần Trần Mặc, kéo chậm tốc độ chiến giáp hai màu đỏ đen trên người hắn ta. Trần Mặc giống như một người gầy gò đi ngược gió, chật vật di chuyển với tốc độ càng ngày càng chậm.

Vòng cung cực quang đang trở nên dày đặc với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, trong chốc lát đã trải rộng toàn bộ bầu trời.

Trần Mặc vốn chuẩn bị tấn công Đồng Thanh, thì đột nhiên phát hiện chiến giáp trên người mình trì trệ không tiến lên, động cơ không chịu hoạt động, giống như phi thuyền vũ trụ không có động lực, lơ lửng trên không trung.

Các người máy nano cũng bị vô hiệu hoá dưới từ trường cao, những lỗ hổng chiến giáp vốn đang được lấp đầy cũng bắt đầu lộ diện.

Khuôn mặt dưới mũ giáp chiến của Trần Mặc tràn đầy kinh ngạc.

Đây chính là siêu năng lực đặc thù tiềm ẩn của Đồng Thanh?

Khả năng kiểm soát trường lực và từ trường, được phát triển mạnh mẽ đến mức có thể ảnh hưởng đến từ trường và lực hấp dẫn của hành tinh, thống nhất từ trường và lực hấp dẫn và giải phóng một trường lực đặc thù.

Trong hệ thống chiến giáp, sự tồn tại của loại siêu năng lực này gần như là bất khả chiến bại. Bởi lẽ, Đồng Thanh có thể khống chế hạt kim loại, nghĩa là có thể khống chế tất cả chiến giáp được chế tạo từ kim loại.

Đồng Thanh mỉm cười, hắn ta không thể không thừa nhận Trần Mặc rất mạnh mẽ, có thể ép hắn ta thi triển thủ đoạn át chủ bài [Vùng thống nhất].

Nhưng tất cả chỉ có thể đến đây thôi.

Trận chiến trở thành một cuộc đối kháng vô hình.

Chiến giáp trên người Trần Mặc đang tan chảy, biến thành một cái kén kim loại lơ lửng trên không trung với ý đồ vây khốn hắn ta.

Cuộc chiến thầm lặng như vậy thậm chí còn đáng sợ hơn.

Bỗng nhiên, một quả cầu kim loại nóng chảy bay ra khỏi chiến giáp của Trần Mặc, ngưng tụ thành lưỡi dao sắc bén trên không trung, đâm thẳng về phía đầu kén kim loại kia.

Lưỡi dao sắc bén mang theo sát khí, lấp lóa hàn quang, dùng tốc độ cực nhanh đâm về phía cổ Trần Mặc. Nếu hắn bị trúng đòn này, thì sẽ bị tách rời đầu và thân, cũng sẽ mất đi khống chế thân

Chương 1821: Bất phân thắng bại

Vụt vụt vụt!

Lưỡi dao sắc bén lao đến tập kích, vừa mới tới gần cái kén kim loại, thì giống như tờ giấy tới gần lò lửa, liền bị chôn vùi với tốc độ cực nhanh, cứ thế hóa thành tro bụi.

Vòng cung cực quang cầu vồng phút chốc bị khuấy động.

Đồng Thanh theo bản năng nhìn về bốn phía, chỉ thấy tầng lớp cực quang ở ngoài cùng đang bị xáo trộn bởi lực lượng xác định, tạo thành một bức màn đẹp đẽ và đầy màu sắc trên bầu trời.

Phạm vi hỗn loạn đang không ngừng lan rộng bên trong vòng cung cực quang cầu vồng.

Đồng Thanh bất chợt phát hiện ra vòng cung cực quang cầu vồng của bản thân đang biến hóa vô định, hoàn toàn không thể nào ràng buộc từ trường.

Lúc này, chiến giáp trên người Trần Mặc vốn đã biến thành kén sắt, cũng đột nhiên chậm rãi xuất hiện vết rách rồi hóa thành hư vô.

Đây là siêu năng lực gì?

Trong mắt Đồng Thanh lộ ra một tia khác thường. Trần Mặc lần lượt đánh vỡ nhận thức của hắn

“Vùng thống nhất” của hắn ta có thể khống chế tất cả kim loại ở cấp độ phân tử, nhưng đối phương lại không bị ràng buộc, thậm chí còn khiến cho các hạt kim loại hóa thành hư vô.

Tuy nhiên, dưới hệ thống chiến giáp như hiện nay, kẻ nào không có chiến giáp, thì chính là đại bàng không cánh.

Này!

Đồng Thanh khẽ quát một tiếng, bộc phát tốc độ chiến giáp khủng bố, không đợi Trần Mặc thoát ra, thì bên cạnh đã xuất hiện kén sắt, cong chân lên rồi hung hăng quét qua đầu kén sắt.

Kén sắt bay trên không trung với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, phảng phất như khối thiên thạch khổng lồ rơi xuống rừng bia Thiên Tinh, sau đó để lại một cái lỗ lớn đen kịt.

Đồng Thanh nhìn Trần Mặc rơi xuống.

Đúng vào lúc này, hệ thống cảnh báo bên trong chiến giáp của hắn ta truyền đến một đợt âm thanh quen thuộc.

Nụ cười dưới lớp mũ giáp của Đồng Thanh trở nên cứng đờ.

Hắn ta mới phát hiện rằng, vào khoảnh khắc chính mình tấn công Trần Mặc, thì lò năng lượng phát nổ, động cơ biến dạng, chiến giáp cũng mất đi động lực.

Hắn ta co rụt đôi đồng tử, hoang mang trong lòng.

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Đồng Thanh mất khống chế mà rơi xuống trong sự ngạc nhiên không thôi, khi hắn càng tới gần mặt đất, thì tốc độ rơi xuống càng chậm lại, cuối cùng lơ lửng ở trên rừng bia Thiên Tinh.

Cảnh tượng này lan truyền đến mọi nơi trong vũ trụ, gây ra một trận xôn xao. “Làm thế nào mà năng lượng chiến giáp với động cơ của Đồng Thanh lại hư hỏng thế?” “Động cơ chiến giáp bị hỏng như vậy, mà Đồng Thanh vẫn còn có thể bay được sao?”

“Hẳn là có liên quan đến siêu năng lực đặc thù của hắn. Một sinh mệnh nhìn ra manh mối, liền nói. “Ai thua ai thắng?”

“Hẳn là Đồng Thanh, Trần Mặc bị mắc kẹt trong cái kén kim loại, hơn nữa vừa nãy còn bị đá một cước, hiện tại không chết cũng trọng thương”

Cuộc thảo luận vẫn tiếp tục, lỗ lớn đen kịt vẫn chưa được thông thoáng, máy thu hình không có cách nào quay chụp rõ ràng. Đám sinh mệnh vây xem đều nhìn về phía Tử Đế và Mộ Thị Trọng, hy vọng bọn họ nhanh chóng tuyên bố kết quả.

Mộ Thị Trọng cũng nhìn về phía Tử Đế, chờ đợi hắn ta lên tiếng.

Tử Đế chính là trọng tài của trận chiến này.

“Thắng bại chưa phân, đừng vội” Tử Đế thản nhiên nói.

Tử Đế vừa dứt lời, thì một luồng ánh sáng u ám màu lam loé lên từ lỗ lớn đen kịt, Trần Mặc lập tức xuất hiện trong tầm mắt của tất cả sinh mệnh.

Trần Mặc chậm rãi bước ra từ trong lỗ đen rồi xuất hiện trên mặt đất. Kén sắt từ chiến giáp đã biến mất, lộ ra cơ thể lấp loé hào quang xanh lam u ám của hắn ta.

Đó không phải ánh sáng lưu động trên bề mặt, mà là ánh sáng xuất phát từ bên trong.

Một loại ánh sáng mang theo sự cám dỗ chết người.

Sau khi khói bụi tan hết, Trần Mặc mới ngẩng đầu nhìn chằm chằm Đồng Thanh.

Hai người, một trên một dưới, cứ thế đối diện với nhau.

Một loại cảm giác nguy cơ xuất hiện trong lòng Đồng Thanh, khiến cho hắn ta vô cùng bàng

hoàng. Bởi vì đã rất lâu rồi không cảm giác nguy cơ như vậy… thế nên Đồng Thanh không khỏi có chút xa lạ, đồng thời không kiềm được mà cười nhạo chính mình.

Lẽ nào… trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn ta thực sự có chút sợ hãi. Tuy nhiên, nếu như cảm xúc sợ hãi còn có thể tự nhiên xuất hiện như vậy, thì hắn ta có lẽ còn chưa đủ chín chắn.

Vũ trụ quá rộng lớn và cất giấu quá nhiều bí mật, cho dù là hệ thống văn minh đã phát triển đến cực hạn như ngày nay, thì sinh mệnh bọn họ vẫn chưa thể giải đáp rất nhiều bí ẩn. Trần Mặc xuất hiện trong trạng thái này, cũng không có gì kỳ lạ, thậm chí còn ẩn chứa đạo lý thâm sâu nào đó.

Bên cạnh đó, lòng hiếu kỳ của hắn ta đối với sinh mệnh bốn chiều lại tăng lên một tầm cao mới một lần nữa.

Giờ khắc này, ngay cả Đồng Thanh cũng sinh ra một ít khát vọng cùng tham lam. Hơn nữa, lần đầu tiên trong đời, hắn ta cũng cảm thấy ‘hâm mộ.

Trước đây, Đồng Thanh chưa bao giờ ‘hâm mộ’ ngay cả với những cường giả truyền thuyết như Tử Đế, vậy mà hiện tại, hắn lại hâm mộ Trần Mặc.

Đồng Thanh tự nhận là thân thể chính mình gần như hoàn mỹ. Nhưng so với thân thể của Trần Mặc, thì nó vẫn còn một số khuyết điểm.

Cú đá vừa rồi của hắn ta có thể khiến sinh mệnh cấp thần cũng trọng thương sắp chết. Suy cho cùng, cường độ thân thể sinh mệnh không có cách nào sánh bằng vật liệu được tổng hợp bởi công nghệ đỉnh cấp, nói cách khác, cho dù là sinh mệnh thần cấp thì cũng có thể không cách nào chống cự với vật liệu chiến giáp đỉnh cấp.

Tuy nhiên, Trần Mặc lại có thể hồi phục toàn vẹn trong thời gian ngắn như vậy.

Đồng Thanh không khỏi thắc mắc, thân thể bất tử của đối phương rốt cuộc đạt tới giai đoạn nào rồi? Cực hạn thực lực của đối phương đến cùng nằm ở đâu?

Đồng Thanh cảm thán, Trần Mặc đích thị là một sinh mệnh hoàn hảo.

Và nếu để đối phương hoàn toàn có thể khống chế thân thể chính mình, vậy thì rốt cuộc sẽ đáng sợ bao nhiêu?

Đồng Thanh nghĩ đến đây, liền có một loại cảm giác nguy cơ, khiến cho hắn ta không rét mà run.

Chương 1822: Trận chiến siêu năng lực
Bình Luận (0)
Comment