“Một tí nữa, cho dù ta phát sinh động tĩnh nhường nào, thì ngươi cũng không cần quấy rầy ta. Trần Mặc dặn dò Mặc Nữ.
“Vâng” Mặc Nữ nhẹ nhàng gật đầu, trông coi ở bên cạnh Tần Vũ.
Cô biết, Trần Mặc chuẩn bị tiếp nhận truyền thừa khoa học kỹ thuật kia.
Việc Trần Mặc có được truyền thừa khoa học kỹ thuật đã không còn là chuyện bí mật, nhưng ngoại trừ Tiểu Ngư và nhóm người thân cận nhất của Trần Mặc, thế giới bên ngoài đều không biết loại truyền thừa khoa học kỹ thuật trong tay hắn ta tồn tại như thế nào.
Trần Mặc nằm ở trên ghế, từ từ nhắm mắt lại.
Sau đó, hắn xuất hiện ở sâu thẳm trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật một lần nữa.
Kể từ khi nắm giữ siêu năng lực thời gian trong tay, Trần Mặc có cảm giác bị thôi thúc tiến vào nơi này, nhưng hắn đã cố gắng kiếm chế.
Trong những lần tiến hoá trước đó, não bộ và thân thể của hắn đã bị hành hạ quá độ, cho nên lần này hắn muốn bản thân ở trong trạng thái tốt nhất này.
Hai ngày qua, hắn đã dành thời gian nghỉ ngơi và ở bên gia đình, cuối cùng mới lựa chọn tiến vào Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.
Trần Mặc rất muốn biết nhiệm vụ cuối cùng của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, sau bao nhiêu năm chờ đợi, bí ẩn đó cũng sắp được tiết lộ.
Trần Mặc vừa mong chờ vừa căng thẳng.
Trước cánh cửa ở sâu thẳm trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, Trần Mặc đi một vòng xung quanh
Cánh cửa này không hề thay đổi.
Sau khi nghĩ ngợi, Trần Mặc chậm rãi duỗi tay, đẩy cửa.
Giây phút tiếp theo, Trần Mặc sững người.
Hắn vẫn chưa thể đụng vào cánh cửa, có vấn đề gì sao? Tuy không có gợi ý từ Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, nhưng hắn chắc chắn rằng bản thân đã thoả mãn các điều kiện để mở cửa.
Trạng thái không đúng ư?
Sau một hồi suy nghĩ, Trần Mặc tiến vào trạng thái siêu cấp, kích hoạt đồng thời hai siêu năng lực không gian và thời gian.
Thành công rồi!
Trong mắt Trần Mặc, một bức màng mỏng manh đến mức gần như không thể phát hiện được bao phủ cánh cửa.
Cảm giác đó thật đặc biệt.
Đây là sự tồn tại của thời không?
Kể từ lúc Trần Mặc khai phá thể chất, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy được bản thân có thể nhảy ra ngoài thời không.
Sau khi cẩn thận quan sát, Trần Mặc đưa tay nhẹ nhàng chạm vào màng mỏng kia. Quả nhiên, lòng bàn tay của hắn có thể xuyên qua màng, áp vào cánh cửa mà không có bất kỳ trở ngại nào.
Cánh cửa chỉ cần đẩy nhẹ đã mở ra.
Trần Mặc nhìn vào bên trong, chỉ thấy một màu tối đen như mực, hắn bèn cất bước qua màng thời không rồi tiến vào bên trong cánh cửa.
Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, một điều bất ngờ đã xảy ra trong hiện thực.
Mặc Nữ vẫn luôn lặng lẽ canh giữ bên cạnh Trần Mặc, nhìn chằm chằm vào hắn với ánh mắt quyến luyến không rời. Từ khi bắt đầu có trí nhớ, cô đã quen thuộc với sự hiện diện của Trần Mặc. Đối với cô, Trần Mặc chính là tất cả, cho nên cô luôn theo sát Trần Mặc, trở thành cái bóng của hắn ta. Nghĩ đến đây, Mặc Nữ mỉm cười.
Đột nhiên, một luồng giao động vô hình truyền ra từ cơ thể Trần Mặc, khiến cho cô ta bừng tỉnh. Sau khi Mặc Nữ và Trần Mặc trải qua quá trình khai phá sinh mệnh lượng tử, hai người có thể chất giống nhau, vậy nên cô có thể cảm nhận được những dao động trên người hắn.
Dao động thời không.
Cô có thể cảm nhận được những biến đổi nhỏ gần như không thể nhìn ra trong cơ thể Trần Mặc.
Mặc Nữ co rút đồng tử, cô nhìn thấy rõ ràng cơ thể của Trần Mặc giống như một âm hồn, dần dần trở nên hư ảo rồi biến mất không dấu vết.
Anh Mặc biến mất ngay trước mặt cô?
Lần đầu tiên cô cảm thấy hoảng sợ.
Tiểu Ngư và Triệu Mẫn cũng nhanh chóng chạy đến thư phòng với vẻ mặt hoang mang. Tiểu Ngư vừa mới tắm xong, còn chưa sấy tóc đã chạy tới đây, Triệu Mẫn cũng đang mặc đồ ngủ và vừa mới tẩy trang.
Ban nãy, Mặc Nữ ra lệnh người máy giúp việc báo tin cho hai người rằng Trần Mặc bỗng nhiên tan biến.
Lần biến mất này không hề có dự báo trước.
Thiết bị giám sát trong thư phòng ghi lại toàn bộ quá trình, hắn ta giống như hình ảnh ba chiều, dần dần mờ ảo mà không gây ra bất kỳ động tĩnh nào.
Mặt mày Tiểu Ngư tái nhợt.
“Trước khi tiến vào truyền thừa khoa học kỹ thuật, anh Mặc đã bảo ta rằng cho dù hắn phát sinh động tĩnh nhường nào thì ta cũng không được quấy rối hắn. Nhưng chưa bao lâu sau, hắn đã dần dần tan biến rồi. Mặc Nữ vô cùng bối rối, hai mắt đỏ hoe.
Kể từ khi có cảm xúc, đây là lần đầu tiên cô có biến chuyển tâm trạng lớn như vậy.
“Trước khi hắn biến mất, có tình huống gì khác thường không?”
“Có, cơ thể hắn xuất hiện dao động thời không”
Mặc Nữ cố gắng kiềm chế cảm xúc của bản thân.
“Bình tĩnh lại đã, cơ thể hắn khá đặc biệt, nó có thể có liên quan đến truyền thừa đó. Sở dĩ lần này hắn nóng lòng tìm hiểu siêu năng lực thời gian, nhất định có liên quan đến thời gian.
Triệu Mẫn đè nén hoảng sợ, an ủi họ.
Phòng sách rơi vào trầm tư, thậm chí bọn họ nghe được hơi thở của bản thân.
Tiểu Ngư tiến vào trạng thái siêu nhiên, tìm kiếm tứ phía. Tuy rằng cơ thể của Trần Mặc đã biến
mất, nhưng ý thức của hắn ta chắc chắn vẫn còn đó, nhưng cho dù cô có làm gì đi chăng nữa, cũng không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào.
Mỗi một giây tựa như một kiểu dày vò đối với bọn họ.
Chương 1939: Nhân viên quản lý Khoa Học Kỹ Thuật