Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1121 - Chương 1121 - Lỗ Thông Gió (2)

Chương 1121 - Lỗ thông gió (2)
Chương 1121 - Lỗ thông gió (2)

Nhưng không sao cả, chỉ cần đem tín đồ của chúng nó giảm thiểu đến mức chỉ còn một mình mình, kết cục không phải là tất cả đều vui vẻ rồi à?

Thần thần phật phật, hắn mạnh mẽ như vậy, sau này sẽ còn trở nên mạnh mẽ hơn nữa. Chỉ trở thành thần phật của một mình hắn thì có gì mà không được chứ? Chắc chắn sẽ không bao giờ bị lãng quên.

Đây quả thực là cả hai cùng có lợi!

Trong lòng Trương Vinh Phương đột nhiên sáng tỏ thông suốt. Ý tưởng này là không tệ nha.

Mặc dù là một chuyện xấu, nhưng nghĩ ngược lại, không phải liền biến thành một chuyện tốt sao?

Quả nhiên là mạo hiểm cùng cơ hội luôn cùng tồn tại.

Nhưng phải đợi cho đến khi xác nhận được đã rồi hẵng nói. Tâm tình Trương Vinh Phương từ từ bình tĩnh trở lại.

“Nếu như huyết liên thứ hai sinh ra thiên phú đặc chất thực sự có liên quan đến Nguyện Nữ vậy thì... cơ bản có thể xác định, huyết liên là do thần phật dẫn dắt xuất hiện.

Nghĩ đến đây, hắn chợt nhớ đến một từ “đầu tư mạo hiểm” mà hắn thường nghe ở đời trước.

Đó không phải là tình huống của hắn bây giờ sao?

Ngay khi hắn đang lặp đi lặp lại nghiên cứu huyết liên, ở bên dưới Bảo Hòa lâu, một nữ tiểu nhị mặc đồ đen cầm một bức thư vừa mới thu thập được, nhanh chóng bước vào tầng một, tìm đến chủ quản đang phụ trách việc kiểm tra.

Sau khi đọc bức thư, chủ quản xác định đó có thể là một manh mối, lập tức báo cáo lên theo tầng tầng lớp lớp. Chẳng mấy chốc, đã nhanh chóng được đưa đến tay lâu chủ Trần Chiêu Dung mấy ngày nay vẫn thường trú ở Bảo Hòa lâu.

“Đây là... một bức thư được mã hóa? Các ngươi lấy nó ở đâu?” Trần Chiêu Dung biết một chút quy luật của mật văn, vừa nhìn lướt qua liền phát hiện nội dung của bức thư không phải là tùy tiện viết linh tinh.

“Người đưa tin đang loanh quanh ở địa chỉ phía trên, bên trong không có ai, do chúng ta tìm ra được, manh mối là giấy viết thư này. Đây là giấy Yên thượng đẳng thường được Ngũ Đỉnh phái bên kia sử dụng.” Chủ quản cấp dưới nhanh chóng trả lời.

“Giấy Yên. Giấy Yên là một loại giấy đặc biệt, quả thật chỉ có Ngũ Đỉnh phái mới thích dùng. Loại giấy này có thể nhuộm dần mà không hỏng, màu sắc khó thay đổi, cực kỳ thuận tiện cho các nàng nhuộm độc.” Trần Chiêu Dung khẽ gật đầu.

“Ngươi tiếp tục cho người nhìn chằm chằm, ta sẽ tìm Trương tiền bối!” Nàng dặn dò nói.

“Lâu chủ, thuộc hạ có một câu, không biết có nên nói hay không.” Chủ quản cấp dưới ngập ngừng nói.

“Ta biết ngươi muốn nói gì, nhưng hiện tại, vừa là nguy hiểm vừa là cơ hội. Bảo Hòa lâu chúng ta muốn phát triển lớn hơn ở Đan tỉnh thì phải có một nền tảng đủ mạnh. Mà bây giờ... có lẽ là một cơ hội.”

Trần Chiêu Dung đã sớm phái người đi thăm dò lai lịch của kẻ mạnh tự xưng là Trương Vinh Phương này.

Không có gì ngạc nhiên khi hoàn toàn không có nhân vật nào tương ứng ở bản địa Đan tỉnh.

Cũng không có tên nào trong Hắc Bảng, Xích Bảng giống như vậy.

Còn đối với các con đường bên ngoài thì lại càng bế tắc hơn.

Không có nhiều lối ra vào ở Đan tỉnh, dòng người lại càng thưa thớt hơn. Bởi vì bản thân dân số không đông, khó kiểm soát nên hàng năm Đại Linh thường nhân danh đến đây để thu tiền, bổ nhiệm quan chức, còn lại thì lười quản lý.

Tương ứng, Đan Tỉnh cũng vô cùng lạc hậu với rất nhiều tin tức bên ngoài. Nhiều nhất, chỉ biết một số nhân vật nổi tiếng mà thôi.

“Nếu như Lâu chủ đã sớm có dự định vậy thuộc hạ sẽ không nói nhiều nữa.” Chủ quản ôm quyền, lui ra ngoài.

Trần Chiêu Dung cầm lấy tờ giấy viết thư, xoay người nhanh chóng đi thẳng về phía đỉnh của tòa lầu. Chẳng mấy chốc đã lên đến tầng cao nhất, đưa tay nhẹ nhàng gõ cửa.

“Vào đi.”

Trương Vinh Phương thu lại suy nghĩ của mình, quay lại nhìn Trần Chiêu Dung đang đẩy cửa bước vào.

Trong những ngày qua, nữ tử này đã biểu hiện vô cùng tốt, năng lực ứng biến, năng lực quản lý không thua kém Thanh Tố, thậm chí còn mạnh hơn Thanh Tố về sự tỉnh táo và điềm tĩnh.

Về phương diện nghiêm túc cẩn thận có thể so sánh với Trương Chân Hải.

Ngoại trừ võ công hơi yếu ra còn lại không có nhược điểm.

Can đảm cẩn thận, một khi đã hạ quyết tâm, sẽ dốc hết sức lực, làm mọi việc một cách nghiêm túc.

Đây chắc chắn là một thuộc hạ tốt.

Trong lúc nhất thời Trương Vinh Phương chợt nổi lên lòng yêu mến người tài.

Bên người hắn đang cần một thuộc hạ có thể trù tính tình hình chung toàn cục, vào những thời điểm then chốt lâm nguy không đổi như vậy.

Xem thử một chút, nếu có thể có tiềm năng để bồi dưỡng...

“Có chuyện gì sao?”

Hắn thu hồi tâm tư của mình, nhìn về phía Trần Chiêu Dung.

“Tiền bối, chúng ta thu được một bức thư, có thể được viết bằng mật văn, ngài có thể xem thử xem.”

Trần Chiêu Dung nhanh chóng đưa bức thư trong tay đến.

“Thư à?” Trương Vinh Phương vươn tay cầm lấy bức thư, mở ra, xem kỹ.

Bình Luận (0)
Comment