Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1219 - Chương 1219 - Ám Lưu (19)

Chương 1219 - Ám lưu (19)
Chương 1219 - Ám lưu (19)

Không chần chờ nữa, ông ta rốt cuộc giậm chân vọt lên trước, cơ thể cao ba mét chợt bành trướng biến lớn, tăng tới bốn mét, bàn tay to như quạt hương bồ vung từ phía trên xuống, chớp mắt đã vượt qua hơn mười thước, chụp vào Trương Vinh Phương.

Keng!!

Một tiếng cười khẽ trong nháy mắt.

Thân hình Đế Giang chợt biến mất, thay vào đó là một đường sáng trắng lóa mắt.

Ánh sáng trắng và bàn tay to ngay lập tức đụng nhau, lại đều tự bắn ngược về.

Đế Giang trở lại bên khung cửa, nhẹ nhàng thu đao, vẫn bình tĩnh như cũ.

Thượng Quan Phi Hạc rũ xuống tay phải, lòng bàn tay một đường vết đao rõ ràng đang không ngừng rỉ máu.

Ông ta trợn tròn mắt, đang định tiếp tục tiến lên.

Không ngờ Chu Diễm một bên lại vọt tới trước, không thèm để ý đến Đế Giang ở một bên, một chưởng chụp vào Trương Vinh Phương.

“??” Mấy người ở đây đều có vẻ mặt nghiêm nghị, không biết Chu Diễm đang có ý gì.

Chẳng lẽ hắn ta cho là mình và Thượng Quan Phi Hạc, có thể liên thủ chống nổi Đế Giang và Áo Tư Thản Đinh?

Vụt!

Chu Diễm ra tay mang theo khí lưu, tiếng bạo phá nổi lên như sấm rền.

Đó là tiếng vang truyền đến do không khí bị đánh phá trong nháy mắt.

Ánh mắt Đế Giang ngưng tụ, đang định ra tay.

Bỗng hắn chợt lóe sang bên trái

Xùy!

Một lưỡi dao đen kịt chợt đâm ra từ nơi hắn đứng trước đó.

Vô số sương mù xám trắng mờ mịt theo sau hắc đao cấp tốc khuếch tán ra.

“Không tốt! Nghi Vân Ngụy Vụ!?”

Đế Giang hơi biến sắc mặt. Trong nháy mắt vung cây đao Tình Duyên xua tan sương mù, nhưng chỉ vẻn vẹn một cái chớp mắt như thế, Trương Vinh Phương bên cạnh cũng đã biến mất không thấy gì nữa.

Hắn tiến lên phía trước mấy bước, định cảm ứng cảnh vật chung quanh tìm ra Trương Vinh Phương.

Nhưng trong bóng tối, một bóng người cao lớn hai mắt hoàn toàn hóa thành màu bạc, tay cầm hắc đao, cấp tốc nhào tới hướng hắn.

“Hàng Thần!? Ngươi muốn chết!!” Đế Giang giơ đao định lâm thời giải phóng, đối phương mặc dù là Hàng Thần Đại Tông Sư Bái Thần, nhưng loại trạng thái này không thể kéo dài.

Chỉ cần nhanh chóng giải quyết người này là được.

Bỗng hắn lui về sau một bước.

Tránh khỏi một cánh tay tráng kiện đập tới.

Oành!!!

Cánh tay hung hăng đánh hụt, khí lưu bùng nổ đánh xuống mặt đất, thế mà cũng mơ hồ thổi ra một vũng bùn không cạn.

Người tới chính là Thượng Quan Phi Hạc.

Lúc này toàn thân hắn bao trùm hoa văn màu bạc, mi tâm có một đường vân đặc biệt, như ẩn như hiện.

Lưỡi đao cánh tay của hai người trong nháy mắt đan xen một chiêu, phát ra tiếng giòn vang, sau đó cấp tốc tách ra.

Không đợi Đế Giang đứng vững, bóng đen Hàng Thần ban nãy đã lại bay nhào xuống, tay cầm hắc đao chém về phía cổ hắn.

Ánh đao như chớp như mưa, mang theo tiên cơ ngăn địch cũng thuộc tầng thứ tối cao, hoàn toàn bao phủ tất cả góc độ có thể tránh né.

“Các ngươi muốn chết!!” Đế Giang giận tím mặt, ngẩng đầu cầm đao. Đồng tử hắn trong nháy mắt co rút lại thành hình vết rách, một luồng khí lưu đặc thù vờn quanh tản ra từ trên người.

Xùy!!

Ánh đao màu trắng giống như sợi tơ, chợt bay vụt khuếch tán hướng bốn phương tám hướng.

“Lâm Giải!”

*

*

*

Giữa sương mù màu xám mông lung.

Trương Vinh Phương bình tĩnh đứng tại chỗ, chờ xung quanh xuất hiện biến hóa.

Nếu là lúc trước, có lẽ trong hắn có khi còn bất định, không biết làm sao.

Nhưng bây giờ lại khác.

Đến cả Nghi Vân Ngụy Vụ của Linh Tướng cũng được chứng kiến rồi, giờ này khắc này không coi vào đâu cả.

“Ngươi cho là ban nãy ngươi có thể chạy thoát à? Giờ thì sao? Sợ không?” Chu Diễm chậm rãi hiện lên từ trong sương mù, vừa lúc đứng ở vị trí đối diện.

“Vì sao ta phải sợ?” Trương Vinh Phương hỏi ngược lại.

“Cấu kết loạn quân phản tặc, âm thầm tập kích giết hại Tông Sư đồng môn, mưu hại Tông Sư Tây tông, giả tạo thân phận học trộm võ công, những tội danh này, dù là cái nào cũng đều đủ để đưa ngươi vào chỗ chết.” Chu Diễm trầm giọng nói.

“Hắn không có Bái Thần, chỉ là Tông Sư nhân loại của Nghịch Thời hội, vì sao phải sợ chứ? Nói nhảm nhiều với hắn vậy làm gì, trực tiếp tóm lại thẩm vấn ra Khắc chế chi pháp là được rồi!” Trong sương mù bên cạnh, Tùng Sơn đạo nhân và Nguyên Sinh đang hiện lên.

Ba người tạo nên trận hình tam giác, vây quanh Trương Vinh Phương ở giữa.

“Ban nãy ta nhất thời vội vàng không kịp chuẩn bị, bị hắn đánh lén.” Sắc mặt Tùng Sơn đạo nhân dữ tợn, vừa nãy bị đánh một quyền ngay đúng đầu làm cho tử vong, đến hiện tại mới lần nữa khôi phục lại, điều này quả thực là lần đầu tiên trong mấy chục năm qua của hắn ta!

Đúng là nhục nhã vô cùng!

“Lúc này ta ngược lại muốn nhìn xem, hắn rốt cuộc ưu tú cỡ nào!” Tùng Sơn đạo nhân hết sức chăm chú, vận chuyển Cực Huyền Âm chỉ, kình lực bao trùm toàn thân.

“Tốc chiến tốc thắng!” Nguyên Sinh cấp tốc lên tiếng nói.

Cao thủ của Nghịch Thời hội đều không phải là dạng vừa.

Bình Luận (0)
Comment