Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1242 - Chương 1242 - Lột Xác (1)

Chương 1242 - Lột xác (1)
Chương 1242 - Lột xác (1)

“Lộ tuyến đội xe cố định, chúng ta trực tiếp đi qua là được!” Nguyên Hải nhanh chóng nói.

“Chúc Tượng quân quá chậm, mấy người chúng ta đi trước, ngươi ở lại!” Vũ Văn Cát nhanh chóng nói.

“Ngoài ra, truyền tin đến chỗ đích đến của bọn họ, để bên ấy phối hợp hành động bắt người.”

Đêm 14 tháng 3.

Ở phía bắc của Đại Linh, trong một dãy núi tối tăm sâu không lường được.

Đêm tối gió lớn, rừng sâu, sương mù dày đặc.

Trong một khu rừng trúc trên sườn núi.

Ở một thần miếu trong rừng trúc.

Miếu thờ không lớn, chỉ cỡ một miếu sơn thần bình thường. Chỉ có thể chứa được một bức tượng thần và hai phòng phụ.

Lúc này, tiếng gió rít gào vẫn tiếp tục tràn vào từ xung quanh miếu thờ rách nát.

Tường của thần miếu bị thủng lỗ chỗ, cửa sổ đổ sụp, một nửa mái nhà bị gãy, chỉ còn lại một nửa khác lọt ra ngoài bầu trời đêm đầy ánh trăng.

Mặt đất ẩm ướt, đầy cỏ dại và đất nấm mốc.

Mà ở trong vùng đất đen như vậy lại có một người thành kính quỳ gối trước bức tượng thần thần bí cổ xưa, thấp giọng nỉ non cầu nguyện.

“Y Á Á Mộc Sa đại từ đại bi phù hộ mọi chuyện sau này của ta thuận lợi, từng bước thăng tiến, tài nguyên rộng tiến, tâm tưởng sự thành, không gì không được.”

Người này râu ria đầy mặt, mặc một bộ trường bào sẫm màu có thêu hoa văn bằng lụa gấm, rõ ràng không phải là người nghèo.

Một người không thiếu tiền như vậy lại nửa đêm chạy đến một ngôi miếu hoang trong núi để cầu nguyện mới là chuyện kỳ lạ.

Người nam tử không ngừng tụng kinh cầu nguyện, sau đó dâng hương, nộp cống phẩm lên.

Cuối cùng, dưới ánh sáng của chiếc đèn lồng được đặt ở bên cạnh, hắn ta khom người, dập đầu, bắt đầu dập đầu từng cái một về phía bức tượng thần.

Chỉ là khiến người ta không tưởng tượng được là nơi hắn ta đang dập đầu lại có một cây ngân châm màu bạc dài nhỏ sắc bén dựng thẳng!

Cây châm nằm đối diện ngay giữa mi tâm của hắn ta, nhưng người nam tử giống như không nhìn thấy, từ từ nhắm mắt lại, dùng sức dập đầu vào cây ngân châm.

Cộp, cộp, cộp.

Tiếng va chạm không ngừng vang lên, trong lúc nhất thời ngay cả tiếng gió bên ngoài cũng bị đè xuống.

Không lâu sau, người nam nhân thở phào nhẹ nhõm, ngồi thẳng dậy, giữa hai mi tâm có vài lỗ kim nhỏ.

Nhưng điều kỳ lạ là không có một xíu máu nào tràn ra từ lỗ kim, ngược lại vết thương đang lành lại nhanh chóng.

“Chắc chắn không có vấn đề! Nhất định không có vấn đề! Cuộc làm ăn ngày mai nhất định sẽ thành công!” Hắn ta hình như cảm giác được cái gì đó, có tin tưởng xác định đối với ngày mai.

Thu dọn đồ đạc, người nam tử xoay người, hơi loạng choạng nhanh chóng rời khỏi thần miếu.

Trong tiếng gió đêm gào thét, bóng lưng của hắn ta dần dần hòa vào màn đêm, nhanh chóng biến mất không còn tăm tích.

Người này vậy mà lại là một người tập võ.

Hắn ta rời đi không bao lâu, chẳng mấy chốc trong miếu hoang lại có người tiến vào.

Lần này, không phải một người, mà là mấy bóng người.

Bọn họ cao lớn vạm vỡ, người cao nhất gần ba mét, còn thấp thì cũng cỡ hai mét ba.

“Nơi này vậy mà lại có một cứ điểm của chúng ta, thật không ngờ tới.” Một người trong đó liếc nhìn bức tượng thần được thờ cúng trong miếu thờ, nói với vẻ mặt lạnh lùng.

“Đại Quang Minh giáo minh đã bị đánh tan tác, đây là diệt cho chúng ta xem mà.” Một người khác lên tiếng: “Ai dám không bày tỏ lập trường, dám ủng hộ Linh Phi Thiên liền trực tiếp hạ sát thủ. Hắn ta thật sự cho rằng thiên hạ này là của vòng tròn Ngũ giáo bọn hắn à?”

“Những quý nhân Linh Phi giáo đó cao cao tại thượng, hoàn toàn không quan tâm đến chút chuyện cỏn con này đâu.” Có người cười lạnh.

“Vừa rồi người của Đại Đạo Giáo liên lạc với ta. Muốn chúng ta cùng nhau gia nhập trận doanh với hắn, nếu không sẽ bị đưa vào danh sách thứ hai của Mật giáo. Nhưng nếu chúng ta gia nhập thì sẽ có cơ hội rời khỏi danh sách Mật giáo trước đó.”

“Hắn ta nghĩ mình là ai? Linh Phi Thiên trước kia à?”

Một nhóm người đều căm phẫn sục sôi.

“Bây giờ nói những điều này cũng không có ý nghĩa gì. Điều chúng ta phải cân nhắc là Đại Đạo Giáo đã dùng một phương pháp nào đó để tạm thời che đậy mối liên hệ của Linh Phi Thiên với tầng lớp trung lưu và hạ lưu.

Bây giờ họ đã bày ra thủ đoạn, chúng ta phải chọn một phe cánh để quyết định, nếu không…” Người lên tiếng đầu tiên nói.

“Chẳng lẽ bọn họ cho rằng chỉ cần giết một số cao thủ liền có thể tiêu diệt Giáo Minh? Đại Quang Minh giáo minh cũng không dễ bị tiêu diệt như vậy.” Có người nói.

“Theo ta, bây giờ là thời cơ tốt để chúng ta phát triển mở rộng. Dựa vào cái gì mà Đại Đạo Giáo của hắn ta có thể mở rộng tín đồ? Dựa vào cái gì mà chúng ta chỉ có thể sử dụng những thủ đoạn ngầm để hút trộm tủy não của tín đồ?

Bình Luận (0)
Comment