Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1384 - Chương 1384 - Chuyên Tâm (7)

Chương 1384 - Chuyên tâm (7)
Chương 1384 - Chuyên tâm (7)

“Sau này ngươi có tính toán gì không?” Trương Vinh Phương hỏi.

“Cái gì?”

“Chính là, bây giờ tuổi ngươi cũng không nhỏ, sau này định làm cái gì? Cũng không thể cứ suốt ngày chạy sang chỗ ta?” Trương Vinh Phương nói.

“...” Lư Mỹ Sa nhất thời ngây ngẩn cả người.

Không bao lâu sau, nàng đứng lên, yên lặng đi ra ngoài cửa.

“Quấy rầy.”

Nhìn bóng lưng nàng rời đi, Trương Vinh Phương khẽ lắc đầu. Không biết nàng lại đang suy nghĩ gì.

Chẳng qua hắn cũng không có rảnh rỗi để ý đến nàng, hắn còn phải không ngừng tìm mục tiêu hoàn thành Đồng Nguyện.

Lúc này, hắn lại nhắm mắt tiến vào đả tọa trạng thái.

Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt đã lại là hơn một tháng trôi qua.

Tỷ tỷ Trương Vinh Du mỗi ngày ở trong phủ chăm con, thời gian dần qua cánh tay bắp chân của cháu trai cũng tráng kiện hơn, trắng trắng mập mập cuối cùng cũng không khó coi.

Trong phủ cử hành tiệc đầy tháng bốc đồ, để cháu trai bò loạn trên một tấm vải đỏ lớn, tùy tiện túm đồ vật.

Kết quả thằng nhỏ lấy tiểu đao đồ chơi, và một quyển sách vỡ lòng.

Vì vậy trong phủ có thêm hai lão sư.

Một người là chuyên môn dạy thằng nhỏ biết chữ, một người khác là chuyên môn rèn luyện thân thể cho thằng nhỏ, đánh căn cơ cho việc luyện võ sau này.

Giờ còn chưa bắt đầu luyện võ, đã phải thay phiên tắm hơi các loại thuốc nước mỗi ngày. Tiền tài trôi ra bên ngoài như nước chảy, nhưng tỷ tỷ Trương Vinh Du và tỷ phu Tốc Đạt Hợp Kỳ lại không hề để tâm.

Mà cùng lúc với cháu trai khỏe mạnh trưởng thành, Trương Vinh Phương cũng lại chiếm được điểm thuộc tính mới, nhét hết vào sinh mệnh.

Cách mỗi một tuần, hắn lại phải đi khiêu chiến Thạch Thần một lần.

Tiên cơ ngăn địch đã có thể bảo đảm hắn không bị tổn thương, trên thực tế, thường xuyên giao thủ qua lại, chỉ là vì tận khả năng thăm dò rõ ràng toàn bộ năng lực của tàn thần.

Mà thời gian hơn một tháng, đã khiến Trương Vinh Phương hiểu rõ ràng, tàn thần như Thạch Thần, trừ thần áp và không chết ra, chỗ khó lớn nhất chính là phòng ngự tuyệt đối.

Hắn không có biện pháp làm Thạch Thần bị thương. Cho dù ngay cả chỗ dựa là máu của mình trước đó, cũng chỉ có thể tạo thành thương tổn rất nhỏ đối với Thạch Thần, đến cả da đều không phá nổi.

Hơn nữa đối phương và hắn cùng đánh cùng bị thương, tốc độ năng lực tự chữa trị không sai biệt lắm.

Vừa làm bị thương, đã lập tức khép lại.

Trừ công phu mài nước ra, căn bản không cách nào đánh được.

Vì vậy Trương Vinh Phương bắt đầu vừa phái người hỏi thăm tung tích ma binh, vừa tìm kiếm những biện pháp khác có thể đột phá phòng ngự của thần phật.

Đáng tiếc, bất luận là bên Nghịch Thời hội hay là Đông Phương Mục, hay là địa phương khác, đều không có bất kỳ manh mối nào.

Dường như để có thể đối phó thần phật cũng chỉ có một con đường, đó chính là bản thân thần phật.

Thời gian lại trôi qua.

Trương Vinh Phương vừa phái người tìm hiểu tìm kiếm, vừa an ổn sinh hoạt trong thành, mỗi ngày đi chỗ tỷ tỷ trêu chọc cháu trai, thỉnh thoảng có thể nghe tin tức phía bên ngoài truyền đến: Đại Giáo Minh lấy Đại Đạo Giáo cầm đầu, quét ngang tiểu giáo phái các nơi, vô địch thiên hạ.

Trông cuộc sống dường như bình bình đạm đạm này.

Cháu trai rốt cuộc có thể đứng được.

Mà Trương Vinh Phương cũng rốt cuộc chờ đến, trị số sinh mệnh đạt đến một trăm mới.

*

*

*

Trên Nhân Tiên đài.

Trương Vinh Phương mặc bộ đạo bào, khí chất so với trước càng thêm trầm ngưng, chiều cao cũng chầm chậm thu nhỏ lại, khôi phục đến một mét chín.

Theo thuộc tính sinh mệnh gia tăng, bây giờ hắn có thể rõ ràng cảm thụ được, thân thể của mình giống như đang không ngừng bành trướng, biến lớn, biến lớn, lớn hơn nữa.

Khí huyết theo thuộc tính tăng trưởng, càng trở nên giống như bom, bị áp súc bên trong thể xác nho nhỏ này, chờ đợi thả ra.

Loại cảm giác này rất vi diệu, giống như hắn hiện tại, hình thể cơ thể của hắn đang dần dần trở thành đạo cụ ràng buộc bản thân.

Phù.

Trương Vinh Phương thở dài một hơi.

Khí tức lâu dài, vẫn kéo dài đến hơn một mét. Mơ hồ hình thành một cơn gió, thổi trúng đám sương phía trước, khiến nó bị bay loạn tản ra.

Chiếp chiếp.

Một con chim đỏ nhỏ từ trên trời giáng xuống, nhẹ nhàng rơi xuống đứng trên vai Trương Vinh Phương, chiếc mỏ nhỏ chải vuốt lông chim.

Đây là con hắn nuôi ở Thiên Bảo cung, trước đó mới lấy được về.

Bên dòng suối phía dưới Nhân Tiên đài, Thanh Tố đang cùng Đinh Du chăn trâu, hiện tại bọn họ bắt đầu hợp tác, nuôi dê bò súc vật ở bên trong khe núi Nguyện Nữ.

Bởi vì Nguyện Nữ sương mù bao phủ, không cần lo lắng đám dê bò bị lạc mất khi được thả ra, gặp phải sương mù tầng ngoài liền sẽ tự đi trở về, thế nên hoàn toàn là trang trại chăn nuôi thiên nhiên.

Về phần thức ăn gia súc linh tinh, thì có chuyên môn có tảng lớn mặt cỏ bên dòng suối có thể dùng.

Bình Luận (0)
Comment