Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1404 - Chương 1404 - Chắc Chắn (11)

Chương 1404 - Chắc chắn (11)
Chương 1404 - Chắc chắn (11)

Nếu họ đều không bận rộn và mệt mỏi như vậy, có lẽ họ sẽ có tâm trạng để tận hưởng cuộc sống.

Nghĩ đến đây, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, mở thanh thuộc tính ra, nhìn về phía trị số sinh mệnh lúc này.

[ Trương Vinh Phương 499-499. ]

Một điểm thuộc tính còn giữ lại cuối cùng vẫn nằm ở phía dưới, lặng lẽ chờ đợi được thêm vào.

Khi sinh mệnh của hắn đạt đến mức bốn trăm, hắn đã cảm thấy khác với trước đây.

Trước kia bị thương, một vết thương nghiêm trọng sẽ phải mất vài giây mới có thể hồi phục. Bây giờ, hắn nghi ngờ khi mình bị thương thì sẽ đồng thời lành lại và khôi phục.

Gạt suy nghĩ đi, nhìn thanh thuộc tính, trong lòng Trương Vinh Phương cũng dâng lên vẻ chờ mong.

Ngay lập tức, với một ý nghĩ, một điểm thuộc tính đã được thêm vào sinh mệnh.

499 trong nháy mắt nhảy lên 500.

Lời hứa với Đinh Du, Trương Vinh Phương không muốn nuốt lời, nhưng hôm nay mọi thứ thay đổi, hắn đứng ở vị thế này, bất luận làm như thế nào, đều gặp phải một cục diện lưỡng nan.

Không chỉ là một mình Đinh Du, vẫn còn mọi người Nghịch giáo dưới quyền hôm nay.

Ban đầu là để trả thù thần phật, bọn họ mới trung thành với mình như vậy. Nhưng hôm nay…

Trong lòng Trương Vinh Phương thở dài.

“Xem ra chỉ có thể chờ đợi ngày sau, tìm cơ hội tách Nhạc sư phụ ra khỏi chuyện này.” Chỉ là… nếu Nhạc sư phụ tiếp tục…

Suy đoán kế tiếp, hắn không có nghĩ tiếp nữa.

Một lần nữa tập trung sự chú ý đến thanh thuộc tính trước mắt.

Trương Vinh Phương nhìn chữ viết mới ở cột thiên phú đặc chất đang chậm rãi hiện lên.

Phía dưới cùng của tất cả thiên phú, nhóm chữ viết mới đang chậm rãi hiện lên, từ nhạt đến đậm.

[ Thính giác siêu cấp - Tiên Huyết Hồi Âm. ]

“???” Đây là thiên phú gì?

Trương Vinh Phương nghi ngờ trong lòng, đơn thuần nhìn từ mặt chữ, nhìn không ra thiên phú này là có ý gì, thân thể cũng không có gì thay đổi.

Hắn cấp tốc ngưng tụ sự chú ý trên thiên phú này.

[ Thính lực của ngươi gia tăng với biên độ nhỏ. Nếu có huyết duệ ở phía xa nhắc tới tên hoặc danh hiệu của ngươi, Tiên Huyết Hồi Âm sẽ truyền lại âm thanh cho ngươi trong thời gian ngắn ngủi. ]

Thiên phú nhắc nhở chỉ có một đoạn tin tức như vậy.

“...” Trương Vinh Phương bỗng có chút trầm mặc.

Năng lực này, có chút giống với năng lực đặc thù nào đó hắn nghe nói qua trước đây.

Đồng dạng là chỉ cần nhắc tới danh hiệu là có thể nghe được bộ phận nội dung liên tiếp tiếp theo. Chỉ có điều đây chỉ giới hạn trong huyết duệ.

Theo từng loại năng lực phía trước, cộng thêm thiên phú mới vào giờ phút này, Trương Vinh Phương bỗng có loại cảm giác vô hình.

Hắn dường như đang đi về phía Huyết Thần thuần túy.

“Không, thần phật của thế giới này càng giống như khách đến từ bên ngoài nào đó, cho dù là Huyết Thần.”

Trương Vinh Phương theo bản năng cảm giác ký hiệu Huyết Thần bên trong huyết liên phía sau lưng.

Thế nhưng khiến hắn ngạc nhiên là, hoa văn Huyết Thần mạch lạc bên trong huyết liên thế mà lại nhỏ hơn trước một chút.

Nếu như nói trước đó là lớn cỡ nắm tay, như vậy hiện tại, nhiều lắm cũng chỉ lớn chừng quả trứng gà.

Nhỏ lại rất rõ ràng.

“Đây là… chuyện gì xảy ra!?”

Tâm tư trong lòng hắn lóe lên, năng lực lần này, nói hữu dụng thì đúng thực là không nhiều lắm.

Nhưng. Không hề nghi ngờ, năng lực này càng tiến một bước khiến huyết duệ biến thành tay chân xúc tu của hắn.

Hắn nhắm hai mắt lại, tập trung sự chú ý lên trên tai.

Nhiều loại âm thanh trong tai cấp tốc rõ ràng, biến lớn.

Tiếng gió, tiếng sâu bò, chim hót, xa xa hoa tuyết chậm rãi rơi xuống thanh âm, càng xa xăm còn có tiếng kêu của một số động vật hoang dã.

“... Nếu quan chủ ở đây, chúng ta ai cũng trốn không thoát. Phạm vào kiêng kỵ nhất định phải bị trừng phạt.” Bỗng giọng của một nam tử từ xa bay tới.

“Kiêng kỵ chó má gì chứ, đừng cho là chúng ta không biết, tới gần hắn là có thể cảm nhận được cảm giác máu tươi lúc nào cũng có thể bị hút ra khỏi cơ thể, vẫn còn có cảm giác thân thiết không giải thích được. Ngay từ đầu vẫn còn thấy hắn rất tốt, rất thân thiết, chờ sau khi phát hiện, chính là chỉ còn chán ghét và áp lực!”

“Không phải giết vài người sao? Cho dù bị phát hiện thì như thế nào? Hắn chẳng lẽ lại…”

Giọng nói tới đây dừng lại, hiển nhiên là Tiên Huyết Hồi Âm đã đến giờ.

Trương Vinh Phương thấy rõ ràng sau khi mình nhắm mắt, trước người hiện ra mảng lớn dây đỏ Huyết Tinh Truy Tung.

Mà thanh âm vang lên thì, trong đó hai cây dây đỏ chậm rãi sáng lên.

Hiển nhiên là dấu hiệu của người nói chuyện.

Tầm mắt hắn đảo qua, lại thấy một dây đang chậm rãi phát sáng.

Ý niệm dời qua, hắn tưởng tượng mình vươn tay ra, ấn nhẹ một cái.

Lại là một đoạn âm thanh truyền đến.

“... Nói dễ nghe một chút là Nhân Tiên quan, thuỷ tổ nhân tiên đại đạo ẩn cư trong núi, không màng thế sự.”

Bình Luận (0)
Comment