Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1465 - Chương 1465 - Khí Cơ (8)

Chương 1465 - Khí cơ (8)
Chương 1465 - Khí cơ (8)

Nơi hai đội quân đối đầu, hai bên lối đi giống như đường ranh giới, các quân sĩ một đen một trắng bắt đầu chậm rãi đến gần.

Linh quân dựng lên một tấm khiên lớn, dùng cung nỏ ném bắn ra từ những khe hở.

Quân Nghĩa Minh dựa vào số lượng đông đảo, dùng những tấm ván gỗ khổng lồ che ở phía trên, di chuyển chậm chạp như mai rùa.

Thời gian chậm rãi trôi qua theo tiếng trống trận không dứt của hai bên, khoảng cách giữa hai quân càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.

Oành!

Cuối cùng, khi còn cách ba mươi, bốn mươi mét, hai bên đều vứt bỏ tất cả các tấm khiên, hai tay cầm lấy trường thương đao thuẫn, lao về phía nhau trong tiếng gào thét.

Tiếng súng nổ như đậu rán vang lên từng trận, Nghĩa Quân như gặt lúa mì ào ào ngã xuống.

Ngay từ đầu, Nghĩa Minh đã rơi vào thế bất lợi. Linh quân dùng các chiến thuật đều đâu vào đấy thu hoạch vô số tính mạng.

Từ trên cao nhìn xuống, Linh quân mặc áo giáp trắng giống như một tảng đá ngầm bị dòng nước đen cọ rửa, lù lù bất động, không ngừng bào mòn dòng lũ, phân tán, suy yếu và ngăn cản nó.

Quân Phụng Linh chỉ với ba ngàn người trong nháy mắt đã thể hiện những tố chất quân sự cực kỳ khủng bố.

Lần lượt các cao thủ võ đạo Nghịch Thời hội cũng thấy tình thế lúc này không ổn, nhảy vọt ra từ phía sau lưng Nghĩa Quân, ra tay tham gia trận chiến.

Cùng lúc đó, nhiều tướng lĩnh của Linh quân cũng dồn dập đứng lên ra tay.

Cao thủ đấu với cao thủ từng đôi chém giết. Nhưng đáng tiếc, Linh quân vẫn chiếm ưu thế về số lượng cao thủ hơn.

Trên Minh Ngô Sơn.

Tây Môn Vũ thống lĩnh quân Nghịch Thời hội khó chịu ra mặt, ánh mắt nhìn về phía Định Hải Thần Châm Thiên Bằng Liệp Hổ lần này.

“Thiên Bằng đại nhân, Nghịch Thời hội cũng nên ra tay rồi đúng không? Thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, cho dù số người của chúng ta gấp ba lần đối phương nhưng rất khó có thể chiến thắng. Lòng quân nhất định phải nhìn thấy hi vọng rõ ràng mới có thể không tán loạn!”

Sắc mặt Liệp Hổ sầu khổ.

“Ta biết. Mọi người tùy theo tình huống, nếu thua thì tự mình tìm đường chạy trốn đi.”

“Tiền bối! Nếu ngay từ đầu đã biết không đủ cao thủ, tại sao chúng ta phải ở chỗ này giằng co?” Tây Môn Vũ bực tức nói: “Đây là đem tính mạng của rất nhiều huynh đệ ra làm trò đùa à?”

“Tình thế bắt buộc, không thể làm gì khác.” Liệp Hổ lắc đầu. Ánh mắt hắn nhìn xuống núi.

“Chư vị, bắt đầu thôi. Ta tìm Áo Đô Na, các ngươi phân tán đối phó với các Bái Thần còn lại.”

“Vâng!”

Ba vị Cực Cảnh Tông Sư phía sau lần lượt rút vũ khí từ thắt lưng và trên lưng ra.

Xoạt!

Bốn người một trước một sau đồng thời lướt đi giống như bốn đường kẻ màu xám, lao thẳng đến chiến trường.

*

*

*

Trong doanh trại quân đội dưới chân núi.

Áo Đô Na vẫn đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích. Vào khoảnh khắc bốn người Liệp Hổ đồng thời di chuyển thân thể, đôi mắt đẹp của nàng bỗng nhiên cong lên, nở nụ cười.

“Đến rồi! Để ta xem thử Thiên Bằng Nghịch Thời hội rốt cuộc có tư cách lấy cái tên này hay không.”

Bàn tay trắng nõn của nàng giơ lên, cây chiến kích tạo ra một vòng cung sắc bén giữa không trung.

Vụt một cái, người đã biến mất tại chỗ.

Chu Phong Vũ ngẩng đầu, nhìn chiến trường xa xa, tiếng trống trận ầm ầm như sấm, tiếng chém giết, tiếng kêu thảm thiết, tiếng gầm thét và binh khí va chạm lẫn lộn vào nhau, có ánh lửa đốt cháy cây cối, khói mới dày đặc dần dần bốc lên.

Tiếng chém giết như thủy triều, từng đợt từng đợt nối tiếp nhau.

Phe thuộc Nghịch Thời hội đang trở nên bất lợi một cách toàn diện.

“Tiếp theo bắt đầu trận pháp đi, Thiên Tượng đại sư.”

Hắn nhìn Thiên Tượng đang đứng thẳng bên cạnh.

Thiên Tượng hít một hơi thật sâu, kể từ khi bị Nghịch Thời hội chặn giết chết lần trước, hắn ta vẫn không ngừng hồi tưởng lại cảnh tượng khủng khiếp khi đó.

Chung Thức mạnh mẽ mà hắn ta vẫn luôn kiêu ngạo, thậm chí Đại Hàng Thần cũng không thể chống đỡ được bao lâu trước mặt ba tên biến thái đó.

Chỉ một lần gặp gỡ, mọi thứ liền kết thúc.

“Được.” Thiên Tượng lấy lại tinh thần, lấy cờ lệnh cài bên hông ra, tiếp nhận đồ châm lửa, đi lên châm lửa.

“Nhanh chóng kết thúc nơi này, đi hỗ trợ những nơi còn lại.” Thiên Tượng trầm giọng nói: “Lần này, ta muốn những kẻ Nghịch Thời hội này chết không có chỗ chôn thân!”

Xì.

Bản thân cờ lệnh là kết cấu pháo hoa, lúc này phần trên được nhen lửa, phát ra tia lửa.

Thiên Tượng chỉ nó lên trời, đang định hét lên ra lệnh.

Bỗng nhiên sau lưng hắn nổi da gà, lập tức quay đầu nhìn về cánh rừng bao la phía sau.

Sâu trong tầng tầng lớp lớp núi rừng.

Có một ánh mắt như gai nhọn xuyên qua mọi thứ, rơi vào sau lưng hắn ta.

“Cái gì vậy?” Đôi mắt Thiên Tượng bỗng nhiên hóa thành màu bạc, thị lực lập tức tăng lên mức độ lớn.

Chỉ thấy nơi núi rừng xa xa, có một bóng dáng cao lớn mặc trường bào đỏ sậm, đang quan sát nơi này từ xa.

Bình Luận (0)
Comment