Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1484 - Chương 1484 - Thổ Lộ Hết (11)

Chương 1484 - Thổ lộ hết (11)
Chương 1484 - Thổ lộ hết (11)

Đạo nhân cánh tay đen kia tên là Hắc đạo nhân, là một trong ba vị huyết duệ đời thứ nhất vừa đột phá Tông Sư của Nhân Tiên quan bây giờ.

Lần này, đặc biệt đi cùng hắn ta để báo thù cho huynh đệ đã chết của mình!

“Không đâu. Bần đạo thích long tinh hổ mãnh, những nữ tử bị giam cầm kia huyết khí quá ít, không đủ một ngụm.” Hắc đạo nhân hơi bất mãn nói.

Lúc này, trong Ngọc Phật tự, một đám võ tăng cầm đao và gậy gộc dồn dập tụ tập, đến gần hai người.

“Giết!”

Đinh Du khẽ quát một tiếng, trong mắt lộ ra vui mừng được báo thù. Là người đầu tiên lao về phía trước.

Ngay trước mặt hắn ta là nữ hài chạy trốn ra được, đang đứng ngơ ngác tại chỗ.

Xoạc!

Đinh Du lướt qua bên người cô bé, nhào vào trong đám võ tăng, tùy ý vồ một cái đã biến một người sống thành một thi thể.

Và ngay sau khi Đinh Du lao vào Ngọc Phật tự cùng với Hắc đạo nhân.

Trên đất trống bên ngoài.

Trương Vinh Phương đứng chắp tay sau lưng, lặng lẽ nhìn Phật tự trước mặt. Sau lưng hắn, những huyết ảnh không ngừng bay lên không trung, lao thẳng về phía ngôi chùa.

“Chỉ là một phân đà Hải Long mà thôi, cần ngươi tự mình ra trận à?”

Nhiễm Hân Duyệt nhẹ nhàng đáp xuống đất cách đó không xa, đứng bên cạnh hắn.

“Đương nhiên không cần.” Trương Vinh Phương nói.

Hắn từ cổng chùa nhìn vào từ xa, đúng lúc nhìn thấy Hải Long Vương Không Phàm giống như một ngọn núi thịt, đứng trên ghế chủ tọa trong đại điện.

Chỉ là vị đại cao thủ mà trước kia hắn chỉ có thể ngước nhìn, bây giờ lại như con sâu cái kiến trong mắt hắn.

“Ta không có hứng thú với Hải Long. Nhưng có chút hứng thú với Hải Long thần mà bọn hắn cung phụng.”

Vừa vặn muốn diệt môn Hải Long, vậy thì cố gắng hết sức giết sạch tín đồ Hải Long, có lẽ lại thu được một tàn thần không tệ.

Đương nhiên, đây chỉ là sự sắp xếp của hắn.

Về phần bản thân Hải Long thần có đồng ý hay không, đó không phải do nó.

Oành!

Thân hình Hải Long Vương Không Phàm khổng lồ ngồi tít trên cao, nhìn những huyết ảnh lao đến trước mặt.

“Thú vị. Chỉ một đám Siêu Phẩm mà dám đến Hải Long của ta gây sự, đúng là không biết sống chết. Cho rằng cao thủ Hải Long ta đều đã chết hết rồi à?”

Ngay trước mặt ông ta, từng huyết ảnh dồn dập rơi xuống đất, đứng vững, tất cả đều là những đạo nhân cao lớn vạm vỡ khoác huyết bào.

“Vô Lượng Thiên Tôn. Đạo Pháp hòa hợp, tự có thần thông, bây giờ đại thế Phật môn đã suy, đại sư cần gì phải vùng vẫy giãy chết chứ?”

Hắc đạo nhân dẫn đầu mỉm cười, chắp tay. Chỉ là sự tham lam và khao khát mơ hồ lộ ra trong đôi mắt màu đỏ ngòm của hắn ta khiến tất cả mọi người xung quanh không tự chủ được sợ hãi trong lòng.

Loại khao khát đó…

Giống như một người đói khát không biết bao lâu bỗng nhiên nhìn thấy một miếng thịt thơm ngon, béo ngậy rơi ở trước mắt mình, còn tỏa ra mùi quay nướng nồng đậm.

Hắc đạo nhân nhìn Không Phàm, yết hầu không ngừng di chuyển, như thể đang cực kỳ kiềm chế bản thân.

“Sao Nhân Tiên quan đều là những thứ đồ chơi tà ác này thế.” Trong lòng Không Phàm rùng mình, nhưng sắc mặt vẫn bình tĩnh.

Chỉ là trong lòng ông ta biết, nếu như những quái vật Nhân Tiên quan này xuất hiện, sợ là ma đầu tàn ác Nhân Tiên quan chủ trong đồn đại nhất định cách đây không xa.

“Người đâu!” Ông ta bỗng nhiên hét lớn một tiếng.

Nhưng không ai trả lời.

Không Phàm không khỏi vội vàng quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy vừa rồi còn hơn trăm võ tăng, nhưng bây giờ chỉ còn lại ít ỏi tầm hơn mười người, mà mười mấy người này, còn có một số đang quay lưng về phía ông ta lén lút bỏ chạy.

“Đây là kết cục của Tây tông dựa vào lợi ích để tập hợp những kẻ liều mạng.” Đinh Du ở bên cạnh thở dài nói: “Tan đàn xẻ nghé, năm đó các ngươi nổi lên nhanh bao nhiêu, bây giờ thất bại cũng nhanh bấy nhiêu.”

Khuôn mặt núc ních thịt của Không Phàm không ngừng run rẩy.

Ông ta quay đầu lại, nhận ra chỉ có chính mình đối mặt trực diện với bầy quái vật này.

“Các vị. Hải Long ta không thù không oán với các vị, không cần đến nỗi cuối cùng mọi người còn phải đánh đến một mất một còn. Không thì thế này, từ nay về sau Không Phàm ta rời khỏi Tây tông, dẫn dắt toàn bộ Hải Long làm việc cho Nhân Tiên quan, lấy rất nhiều kho báu tích trữ của Hải Long làm quà gặp mặt được chứ!”

“Kho báu?” Trong đầu Hắc đạo nhân và Đinh Du chợt nảy ra một ý nghĩ.

“Không sai, đây là bản đồ kho báu mà bần tăng mang theo người, mời các vị xem.” Không Phàm từ trong tay áo lấy ra một cuộn giấy, ném nó về phía trước.

“Cẩn thận! Đó là lừa gạt đấy!” Bỗng nhiên, tiếng hét của một nữ hài vang lên.

Oành oành!!!

Cuộn giấy ầm ầm nổ tung giữa không trung, từ bên trong bắn ra những chiếc kim độc màu tím đen rậm rạp chằng chịt như những hạt mưa.

Bình Luận (0)
Comment