Hồng Hiển đạo nhân là huyết duệ đời thứ nhất đã ban tinh huyết cho mười ba động chủ, cho nên có cảm ứng huyết thống mơ hồ với những động chủ này. Điều khiến ông lo lắng vào lúc này là khoảnh khắc tất cả các động chủ bước vào tòa nhà kia đã cắt đứt loại cảm ứng huyết thống này của ông.
Đây mới là phiền phức rối nhất.
Nói cách khác, cho đến bây giờ ông vẫn không biết người bên trong còn sống hay đã chết.
“Vậy làm sao bây giờ? Như thế nào mới ổn?” Mộc Lê Vương thở dài mấy tiếng, bỗng dưng cảm thấy hết cách.
Đúng vào lúc này.
Oành!
Trên đỉnh của tòa nhà màu xanh sẫm, một bóng người khổng lồ với ba cái đuôi màu đen phía sau phá vỡ mái nhà, nhảy ra ngoài.
Những mảnh đá vụn lớn văng xuống tung tóe.
“Dám cả gan xâm phạm thần của ta, tội đáng muôn chết! Giết!!!”
Hình người đó cao đến năm thước, ba cái đuôi sau lưng giống như roi, mỗi cái đều dài hơn mười thước, vung vẩy tạo ra từng tiếng xé gió chói tai giữa không trung.
Bất cứ nơi nào chiếc đuôi dài đi qua, dù là cây cối, hay là tảng đá, bức tường đều dễ dàng bị cắt làm hai nửa.
Nhìn thấy Mộc Lê vương ở bên này, hình người đó giậm chân một cái, phóng vút lên không trung, bay nhào đến.
“Bảo vệ vương gia!” Hồng Hiển đạo nhân và Phong tướng quân đồng thời kêu lớn. Cả hai tung người nhảy lên cùng một lúc, chính diện nghênh đón đối phương.
Oành!
Giữa không trung, ba bóng người giao nhau như tia chớp.
Hồng Hiển đạo nhân nhanh chóng ngã xuống đất, trước ngực xuất hiện một cái lỗ thủng lớn, máu thịt bên trong hoàn toàn biến mất, như thể bị người ta dùng sức mạnh đào đi.
Phong tướng quân thì giao thủ như tia chớp hơn mười chiêu giữa không trung, nhưng vẫn không địch lại đối phương, bị nặng nề đánh rơi xuống đất.
“Chết tiệt! Là Linh Tướng!” Hồng Hiển đạo nhân nhìn thấy Phong tướng quân cũng bị đánh rơi, liền biết đối thủ không phải ông có thể đối phó.
Mặc dù vết thương của Phong tướng quân vẫn chưa lành, nhưng đây là về mặt tâm thần ý chí bị Ma binh làm bị thương nặng, về cường độ máu thịt thân thể vẫn ở cấp độ của Đại Tông Sư. Ngay cả thế mà vẫn bị mạnh mẽ đánh gục.
“Thiết lập Vạn Huyết đại trận!” Hồng Hiển đạo nhân hét lớn.
Lập tức từng bóng người huyết bào sau lưng bay vọt lên không trung, tổng cộng 33 người đồng thời cắt cổ tay, máu tươi vẩy ra ngoài đầm đìa.
Ngay sau đó, hai bên trái phải 33 người đều cùng nhau nhảy vọt lên vẩy máu tươi ra.
Tổng cộng 99 vệt máu dệt thành thiên la địa võng*, hoàn toàn bao vây Linh Tướng Mạt Tang kia ở giữa.
*Thiên la địa võng (天羅地網): Lưới giăng trên trời, bẫy ở dưới đất. Dùng để chỉ một tình thế không lối thoát, không có đường ra, khi bị vòng vây khép chặt từ bốn phía, hết đường chạy.
Tốc độ dòng máu không nhanh lắm, Linh Tướng tung người muốn trốn, nhưng lại bị Hồng Hiển đạo nhân lao đến, dốc toàn lực đánh ra một chưởng.
Uỳnh!
Hồng Hiển bay ngược ra ngoài, há miệng nôn ra máu, nhưng Linh Tướng cũng bị ngăn cản ngã về, bị Huyết Võng bao vây ở giữa.
Xì!
Làn khói trắng dày đặc bốc lên từ cơ thể hắn ta.
Hắn ta rên lên một tiếng đau đớn, liền đứng vững, rồi lao về phía Mộc Lê vương, bắt tên thủ lĩnh đạo tặc.
Phụt!
Hồng Hiển đạo nhân lại phủ đầu cho hắn ta một ngụm máu lớn.
Tốc độ thân pháp sau khi huyết duệ tăng phúc khiến ông cho dù không nhanh bằng Linh Tướng, nhưng cũng xê xích không bao nhiêu.
Lúc này, phun một ngụm máu tươi ra, đây là máu tươi của Tông Sư huyết duệ đời thứ nhất, cường độ rõ ràng nồng đậm hơn so với những người vừa nãy rất nhiều.
Tại chỗ, Linh Tướng Mạt Tang rên lên một tiếng đau đớn, liên tục lùi lại, khói đặc cuồn cuộn bốc lên từ trên người hắn ta. Ngay cả khuôn mặt cũng bị bao phủ bởi sương máu, căn bản không thể nào mở mắt.
Nhân cơ hội này, Mộc Lê vương đã lấy bức tượng thần Địa Mẫu hành tẩu cỡ nhỏ ra. Muốn ra lệnh cho nhiều thuộc hạ Hàng Thần.
Tâm trí và tình cảm của người sau khi Hàng Thần sẽ bị suy yếu rất nhiều, vì vậy thông thường không ai muốn Hàng Thần, trừ khi đến bước đường cùng.
Nhưng bây giờ là lúc không thể không sử dụng.
Giống như cảm nhận được phiền phức, Linh Tướng Mạt Tang hừ lạnh một tiếng, từ từ nhắm mắt lại, nhanh chóng lùi về sau. Tòa nhà màu xanh sẫm phía sau hắn ta cũng phát ra tiếng đánh chuông.
Các giáo đồ Mạt Tang dồn dập rút quân, rút về, quay trở lại tòa nhà khổng lồ đó.
Mộc Lê vương lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Nhanh chóng bước đến đỡ Phong tướng quân dậy.
Sắc mặt trắng bệch của Hồng Hiển đạo nhân ở bên cạnh cũng hoàn toàn khôi phục, tiến lại gần.
Phương diện hồi phục của huyết duệ có thể so sánh với Linh Tướng, mạnh hơn nhiều so với loại Bái Thần Đại Tông Sư như Phong tướng quân.
“Ngay cả hai vị cũng không phải là đối thủ, phải làm thế nào đây?” Mộc Lê Vương lộ ra vẻ mặt lo lắng, nếu như trước đây ông ta vẫn còn tích lũy thì áp chế một Mật giáo có Linh Tướng cũng không phải vấn đề lớn gì.