Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1520 - Chương 1520 - Lấy Máu Cầm Máu (8)

Chương 1520 - Lấy máu cầm máu (8)
Chương 1520 - Lấy máu cầm máu (8)

“Vậy phải xem vương gia có đủ thành tâm hay không.” Hồng Hiển đạo nhân cười nói.

Phong tướng quân ở bên cạnh lại không cho là vậy.

“Vương gia, bản tướng đã xem thông cáo của Linh đình về chuyện ở nơi đây, chờ đợi chi viện từ bên kia sẽ thực tế hơn đấy. Chỉ cần chúng ta tiếp tục dùng cách kéo dài thời gian này...”

“Tướng quân nói vậy sai rồi, nếu như là lúc trước thì có lẽ chi viện còn có thể, nhưng hiện giờ...” Mộc Lê vương Linh đình cũng biết đạo lý này, ông ta thở dài, vừa định nói tiếp.

Oành!!

Thình lình, có một tiếng vang thật lớn phát ra ở nơi xa.

Cửa sổ của tòa kiến trúc màu xanh sẫm kia đột nhiên vỡ nát, một loạt bóng người hung hãn không chút sợ hãi lao ra.

Những bóng người này không hề kiêng kỵ mũi tên lửa đang rơi xuống và vòng vây của đội liên hợp ở khắp bốn phương tám hướng.

Thân thể của một vài người trong số bọn họ bị bắt lửa, nhưng ngọn lửa chỉ có thể thiêu cháy quần áo của họ chứ không thể tạo thành bất kỳ tổn thương gì cho thân thể.

Có người thì bị đạn pháo làm nổ tung, nhưng chẳng mấy chốc máu thịt trên thân thể người đó đã tự động hợp lại và khôi phục thành thân thể trong một mảng sợi bạc tụ hội.

“Linh Vệ và Linh Lạc Bái Thần xuất hiện rồi!” Mộc Lê vương trầm giọng nói.

“Tướng quân, cùng làm chứ?” Hồng Hiển đạo nhân nhìn về phía Phong tướng quân.

Người phía sau hừ lạnh, hắn ta hoàn toàn không tin cái gì mà Huyết Tiên lão tổ ấy có thể nhanh chóng nghịch chuyển tình thế.

Hồng Hiển đạo nhân chỉ có một chút bản lĩnh này, e rằng lão tổ đứng sau ông ta kia nhiều nhất là Đại Tông Sư đỉnh thiên thôi.

Cũng may hắn ta còn chưa phản bác châm chọc, vào kiểu thời điểm thế này, có thêm chiến lực của một Đại Tông Sư đồng nghĩa với có thể nhiều thêm một phần thắng, Mạt Tang giáo kia đúng là quá mức phiền phức.

Nhiều hơn một người là có thể tạo thành chêch lệch thế cục, cũng có thể bảo vệ an toàn cho vương gia.

Hy vọng chân chính của hắn ta vẫn được gửi gắm vào Linh đình bên kia.

Hai người không nói một lời mà cùng lúc giơ tay thả pháo hoa ra.

Hai tiếng nổ bùm bùm vang vọng, nhóm huyết duệ của đạo Huyết Tiên, cùng với tướng lĩnh Linh Lạc và Linh Vệ Địa Mẫu dưới trướng Phong tướng quân ồ ạt xông ra từ trong quân đội và đón tiếp những Bái Thần của Mạt Tang giáo này.

Hai bên vừa va chạm nhau đã đánh tới máu thịt văng lên tung tóe, linh tuyến loạn vũ.

“Một đám gà đất chó sành!” Trong tổng bộ Mạt Tang giáo, nam tử cao lớn ba đuôi lần trước lại chậm rãi đi ra.

Cơ thể cao năm mét của hắn toát ra vẻ đẹp thần bí với tỷ lệ vàng dưới ánh sáng mặt trời.

“Bản tọa Tinh Đồng, ai dám tới đánh một trận!?”

Nam tử gầm lên tức giận, hắn lần nữa khiêu chiến.

Phong tướng quân hừ lạnh rồi nghiến răng nghiến lợi tiến lên một bước.

“Bản tướng ở đây!”

Hắn đạp mạnh chân, cả người đã đột nhiên phình to ra, từ chưa tới hai mét đã nhanh chóng cao lớn đến hơn bốn mét.

Dưới cánh tay của hắn ta mọc ra hai chiếc xương trắng đặc biệt trông như lưỡi đao. Bên ngoài thân thể còn có những đường vân màu bạc nổi rõ lên, trông hệt như tuyến trùng.

Rõ ràng hắn ta đã bắt đầu Chung Thức.

Hồng Hiển đạo nhân cũng thở dài và tiến lên một bước: “Bần đạo cũng tới.”

Ông biết chỉ dựa vào mỗi Phong tướng quân thì khẳng định là không địch lại được, nên ông chỉ có thể liều mạng kiềm chân hắn từ bên cạnh.

Trên thực tế, ông chỉ có thể dựa vào việc không sợ chết và bị trọng thương mới có thể kiềm chế đối phương bằng máu ăn mòn.

Nếu không nhờ máu của ông có thể gây ra tổn thương không nhỏ với đối phương thì chỉ sợ một chút thực lực của ông cũng chẳng đủ để kiềm chế hắn, dù sao thì sự chênh lệch giữa Tông Sư và Linh Tướng thực sự quá lớn.

Nếu không có máu tươi và Ma binh, cho dù đối phương có đứng yên để ông đánh thì ông cũng không thể nào xuyên thủng được hàng phòng ngự.

Vù!

Hồng Hiển đạo nhân cũng biến thành người khổng lồ, huyết liên nở rộ sau lưng và bao phủ toàn thân.

Đồng thời kết thúc!

Toàn thân ông bắt đầu tiết ra chất lỏng sền sệt màu xám trắng.

Toàn bộ chất lỏng nhanh chóng bao trùm cả người ông và tạo thành một bộ chiến giáp toàn thân bằng xương.

“Lần trước vội vàng ứng chiến, lần này ắt sẽ bắt ngươi phải trả giá đắt!” Hồng Hiển đạo nhân thét to.

“Một đám chó hoang làm sao hiểu được sức mạnh vô thượng mà thần ban cho bọn ta lợi hại đến cỡ nào.” Tinh Đồng cười ha hả.

Không chần chừ gì nữa, ba người lại lần nữa rời khỏi mặt đất, tựa như những mũi tên được bắn khỏi dây cung, hội tụ vào giữa chiến trường...

Rầm!

Vừa chạm nhau, Hồng Hiển đạo nhân ra tay thất bại, bản thân ông lại bị một chưởng đánh vào vai trái, khiến cho bả vai vỡ vụn ngay tại chỗ, máu thịt nổ tung.

Nhưng ông không hề sợ hãi, trước khi tiếp đất, ông há miệng phun ra một ngụm sương máu đã chuẩn bị sẵn từ sớm.

Bình Luận (0)
Comment