“Ngu xuẩn! Ngươi cho rằng ta sẽ để cho ngươi dùng thủ đoạn tương tự như vậy nữa à!?” Tinh Đồng nâng tay lên tạo thành một làn gió mạnh mẽ thổi tan luồng sương máu này.
Hắn quay người lại, một chọi một và dùng toàn lực tấn công để đối phó với Phong tướng quân.
Lần này khác với lần trước, lúc Phong tướng quân triển khai Chung Thức, hai mắt hắn ta đã lộ rõ sự quyết tâm và có ý định liều mạng.
Nhưng đáng tiếc, chênh lệch giữa hắn ta và đối phương thực sự quá lớn.
Chỉ sau vài chục chiêu, hắn ta đã bị một chưởng đánh vào ngực, hai chân cũng bị một cái đuôi đập trúng trong nháy mắt.
Sau tiếng nổ mạnh, Phong tướng quân ngã xuống một cách nặng nề như thiên thạch va chạm mặt đất, làm gãy hết vài cái cây to lớn.
“Hàng Thần!”
Trong lúc đó, Phong tướng quân quát khẽ, hai mắt rất nhanh đã hóa thành một mảnh trắng bạc.
Phía sau hắn ta bỗng chốc hiện lên từng luồng không khí đáng sợ hệt như thực thể.
Kia là Địa Mẫu Thần mà hắn cung phụng —— Nãi Mặc Trúc Á và Thần Bội Thu.
“Đần độn!” Hai mắt Tinh Đồng cũng chuyển sang màu xám trắng, hắn bất ngờ triển khai Đại Hàng Thần, vô số gợn sóng nổ tung sau lưng hắn.
Những vòng tròn gợn sóng làm biến dạng ánh sáng và đâm thẳng vào luồng không khí đáng sợ bên dưới.
Chỉ trong thoáng chốc, gợn sóng đã áp chế và nuốt chửng toàn bộ luồng khí bên dưới, sau đó tiếp tục lao về phía Phong tướng quân.
Đùng!
Thần uy vô hình không hề ảnh hưởng tới hiện thực, nhưng đối với sinh vật sống như Phong tướng quân thì chẳng khác nào bị sét đánh.
Không chỉ vậy, lấy hắn ta làm trung tâm, hàng chục sĩ binh Hợp Quốc ở phụ cận, thậm chí cả các loài động vật hay côn trùng trong rừng đều bị đóng băng và chết não tử vong hoàn toàn dưới tác động của đợt xung kích này.
Đôi mắt màu bạc của Phong tướng quân dần mờ đi.
Cùng với tiếng thở dài, hắn ta buộc phải thoát khỏi trạng thái Hàng Thần, sau đó hắn ta nôn ra một ngụm máu tươi rồi không thể tiếp tục chiến đấu được nữa.
Khi ý chí tâm thần bị thương sẽ vượt xa sự tổn hại của máu thịt trên cơ thể.
Nếu không điều chỉnh và hồi phục trong vòng vài tháng thì hắn ta đừng mong có thể trở lại trạng thái trước đó.
Trên người hắn ta vốn đã có sẵn thương tích do Ma binh gây ra, giờ đây quả thực là càng thêm trở nặng.
“Vạn Huyết đại trận!” Hồng Hiển đạo nhân lại lần nữa hét lớn.
Những đạo sĩ áo đỏ xung quanh lại nhảy lên và lao về phía Tinh Đồng.
Nhưng lần này, Tinh Đồng chỉ vung tay lên.
Một làn sóng thần uy vô hình lan tỏa trong phút chốc và đánh vào nhóm đạo nhân đạo Huyết Tiên.
Trong vô vàn tiếng kêu rên, hai mắt của những đạo nhân này lập tức biến thành trắng bệch, sau đó họ ngất lịm và mất đi chiến lực.
Tinh Đồng bỏ tay xuống, hắn đứng vững vàng trên một tán cây và nhìn về phía Mộc Lê vương ở chỗ xa.
“Khinh nhờn thần uy, tội đáng chết vạn lần!” Lúc này, cặp mắt của hắn chậm rãi khôi phục lại bình thường.
Ở trạng thái Đại Hàng Thần, tổn thương gây ra đối với thần trí là vĩnh viễn, nên ngay cả một Linh Tướng thành kính như hắn cũng không muốn duy trì trong thời gian dài.
“Bây giờ, đến lượt ngươi.” Tinh Đồng hơi cúi xuống và xoay người, làm ra động tác như sắp nhảy lên.
Mộc Lê vương bất giác căng cứng toàn thân, ông ta muốn lui lại, nhưng tôn nghiêm của Hoàng tộc khiến cho ông ta đứng yên cứng ngắc tại chỗ.
Ông ta ngẩng đầu lên và nhìn vào hai mắt của đối phương.
“Nếu ngươi muốn giết thì cứ tới giết đi!” Ông ta cắn răng nói.
“Dũng khí không tệ. Thế nhưng đáng tiếc... chỉ có dũng khí thôi cũng vô dụng.” Thân hình cao năm mét của Tinh Đồng bỗng nhiên căng ra.
Rầm!
Chỗ cái cây mà hắn đang đứng nổ tan tành, nó bị một phản lực cực lớn bẻ gãy và làm cho phát nổ.
Bản thân hắn thì như một viên đạn pháo bay đùng đoàng về vị trí của Mộc Lê vương, khoảng cách vài trăm mét đối với Linh Tướng như hắn chẳng qua chỉ là mấy giây.
“Hôm nay là ngày Mạt Tang giáo ta trở thành chủ của Hợp Quốc!” Giữa không trung, Tinh Đồng rống to đầy dữ tợn.
Hắn giơ nắm tay phải lên, nhắm vào đầu của Mộc Lê Vương và đấm thật mạnh vào.
Một quyền này đại diện cho sự thay đổi quyền cai trị của toàn bộ Hợp Quốc từ nay về sau!
Cũng tượng trưng cho việc Tinh Đồng hắn sẽ đại diện cho Thần tương lai, triệt để thống trị cả thảy Hợp Quốc!!
Dưới Thần nhưng trên vạn người!
Ánh mắt của Tinh Đồng càng trở nên hung tợn hơn, sát khí ngày càng ngưng tụ lại tựa như gai nhọn.
Đúng lúc này, ánh mắt của hắn chợt sững sờ.
Chẳng biết từ lúc nào, trước người Mộc Lê Vương đang ở trước mắt hắn bỗng xuất hiện một người đi tới từ bên cạnh.
Một nam tử trắng nhợt nhạt, khôi ngô, cao lớn và cũng choàng áo bào đỏ.
Nam tử ngăn trước người Mộc Lê vương và ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào hắn rồi đột nhiên mỉm cười...