Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1523 - Chương 1523 - Lấy Máu Cầm Máu (11)

Chương 1523 - Lấy máu cầm máu (11)
Chương 1523 - Lấy máu cầm máu (11)

Câu hỏi lúc trước giúp ông ta triệt để hiểu thấu tất cả những gì mình muốn làm và lần nữa đưa ra lựa chọn cho con đường tương lai của mình.

Không nghĩ tới... Không nghĩ tới, sau vài năm, bọn họ có thể gặp lại nhau bằng một cách thức khác.

“Giới thiệu lại lần nữa.” Trương Vinh Phương chắp tay hướng về phía Mộc Lê vương từ xa, “Bần đạo hiệu Càn Khôn, chính là quan chủ đời thứ nhất của Nhân Tiên quan.”

“Càn Khôn?? Có phải là... Càn Khôn trong Thiên Địa Càn Khôn không??” Mộc Lê vương đột nhiên hỏi.

“Đúng vậy.” Trương Vinh Phương trả lời.

Thiên Địa Càn Khôn? Càn Khôn???

Vừa nghe được câu trả lời khẳng định này, Mộc Lê vương thoáng sửng sốt, dường như ông ta đang nghĩ tới điều gì đó...

Phong tướng quân cũng ngây ngẩn cả người.

Không chỉ vậy, còn có không ít tướng lĩnh cao thủ nhạy cảm và nắm bắt được tin tức rộng rãi, thậm chí Linh Lạc Bái Thần của Mạt Tang giáo cũng ào ào biến đổi sắc mặt, chỉ phút chốc mà bầu không khí đã trở nên căng thẳng.

Một vài người mới vừa rồi còn không ngừng hoan hô trầm bổng, giờ đây bắt đầu từ từ ngừng lại và lộ ra vẻ lưỡng lự.

Là Càn Khôn Tử trên Xích Bảng nợ máu chồng chất, giết người như ngóe, từng xông vào Đại Đô giao chiến với Thần Tướng Áo Đô Na mà vẫn có thể toàn vẹn trở ra đó ư!?

Những lời đồn thổi về Càn Khôn Tử đã sớm bị bóp méo và trở nên nghiêng lệch dưới sự lan truyền ở Đại Linh.

“Ngươi chính là người có danh xưng Nhật Thực Bách Nhân, dùng ngàn vạn bạch cốt dựng nên đạo cung, há miệng là có thể hút vào hàng ngàn hồn phách của người khác, đứng thứ sáu trên Xích Bảng —— Càn Khôn Tử!”

Phong tướng quân ở một bên không khỏi kinh ngạc mở miệng nói.

Nụ cười trên mặt Trương Vinh Phương chầm chậm phai nhạt: “...”

Gia hỏa này đang nói cái gì?

Trong khu rừng cách đó không xa, Linh Tướng Tinh Đồng đang gian nan hội tụ lại thân thể, lúc thân thể vừa mới miễn cưỡng hồi phục được thì nghe thấy thế khiến sắc mặt của hắn lập tức trở nên tái nhợt, toàn thân run lẩy bẩy!

Tiếng ác của Càn Khôn Tử hoặc phải nói là tiếng ác của Xích Bảng Đại Linh, nếu đặt ở Hợp Quốc này thì đơn giản chính là sét đánh ngang tai ...

Xích Bảng thay đổi cực nhanh, nhưng e rằng đây là lần đầu tiên có thể nhìn thấy người có thể thăng lên vị trí thứ sáu chỉ trong một thời gian ngắn như vậy ở Đại Linh, thậm chí kể cả ở các nước phụ cận khác.

Có thể nói, ngay từ khi tên của Trương Vinh Phương được ghi vào Xích Bảng, hắn đã tức khắc trở nên nổi danh.

Triệt để nổi danh trong toàn bộ Đại Linh và các nước phụ...

Ngũ Luân Đại tuyết sơn.

Chân Phật tự Tây tông đã từng nằm ở nơi địa thế rộng lớn sâu trong núi tuyết lớn ít ai lui tới này.

Về sau, vì phát triển thế lực, mở rộng giáo vụ, thế là đã di chuyển đến Đại Đô.

Nhưng không có ai biết rằng, chỗ sâu trong dãy núi tuyết này còn có một vị trí đặc biệt mạnh mẽ thần bí.

Chỗ sâu trong núi tuyết, trên một con đường hẹp uốn lượn kéo dài đến tận trong hẻm núi, hai bên có từng bóng dáng tượng băng cao tới hơn mười mét đứng sừng sững nơi đó.

Cứ từng tượng từng tượng một, đều là khắc họa các binh sĩ tướng lĩnh.

Những bức tượng băng này lẳng lặng đứng đó, cứ như đang đứng vững bảo vệ khu vực thần bí này.

Gió tuyết bay lả tả, kéo theo tiếng gào thét ào ạt.

Sắc trời từ sáng ngời dần dần rơi vào mờ tối, ngay cả bông tuyết đang tung bay cũng chầm chậm chuyển màu xám trắng.

Chỗ sâu nhất trên con đường được các tượng băng bảo vệ, có một tòa thần điện khổng lồ màu tuyết, như một cự vật to lớn, chiếm cứ vách núi, hòa làm một thể với nham thạch màu tuyết trắng.

Vụt!

Đột nhiên một bóng người màu tím xuất hiện ở trước cửa thần điện.

Đúng lúc này, lại có thêm một bóng người mặc áo bào trắng xuất hiện ở bên cạnh bóng người áo tím.

Hai người kề vai đứng thẳng hàng, đều nhíu mày nhìn sơ qua tòa thần điện khổng lồ trước mặt.

“Có phát hiện được gì không?”

Bóng người màu tím ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt trung niên mập mạp, đó chính là Nhạc Đức Văn vốn nên đang trấn giữ ở Thiên Bảo cung.

Tất cả mọi người cho rằng bây giờ ông nên ở Đại Đô, nhưng không ai biết được rằng, ông đã tìm tòi ở trong này hơn nửa tháng rồi.

Sau khi đại thế ngưng tụ bản thân, mỗi ngày ông đều có thể cảm giác được thực lực của mình đang tăng lên không ngừng.

So với thời điểm ông đảm nhận vị trí quốc sư ban đầu, ông của lúc này ít nhất mạnh hơn trước đó gấp ba lần.

Tất nhiên đây chỉ đang mạnh mẽ trên ý chí tâm thần ban đầu mà thôi, còn trên thân thể máu thịt lại không hề có sự tăng trưởng nào đáng nói.

“Không có, ở đây hoàn toàn trống rỗng, cứ như đã lâu rồi không còn ai ở lại. Điều này không phù hợp với lẽ thường.”

Người trả lời là Khoa Tây Ốc đang phối hợp cực kỳ ăn ý với Nhạc Đức Văn.

Bình Luận (0)
Comment