'Hiểu rồi.' Trương Vinh Phương vẩy nắm tay có chút đau nhức, một quyền đối kháng chính diện này, hắn xem như là hiểu vì sao trước đó Bạch Lân lại nói, không ai nguyện ý chủ động tiến vào Thái Hư giao thủ với thần phật.
Sức mạnh của một quyền kia còn mạnh hơn Áo Đô Na mà hắn từng giao thủ trước đó rất nhiều.
Tối thiểu là gấp 1.5 lần Áo Đô Na.
Đây là trong tình huống đã bỏ đi áp chế thần uy, nếu không có Tàn Thần trên người hỗ trợ trung hoà thần uy, áp lực mà hắn cần phải đối mặt còn lớn hơn nữa.
Cho đến bây giờ hắn cơ bản đã xác định được, bên trong hệ thống thần phật, Tàn Thần, Mật Thần, Địa Mẫu Thần, Thiên Thần, Thần Chủ, Linh Phi Thiên.
Mạt Tang Thần này hẳn là nằm trong giai đoạn Mật Thần, so với Tàn Thần bình thường thì mạnh mẽ hơn, nhưng yếu hơn, kém hơn Địa Mẫu Thần.
Mà Thần Tướng giống như Áo Đô Na, chỉ cần không tiến vào Thái Hư thì hẳn là mạnh hơn phần lớn Mật Thần rồi.
Thình thịch thình thịch!!
Tiếng bước chân nặng nề nhanh chóng lại gần, Trương Vinh Phương giương mắt nhìn, người cây khổng lồ cao hơn mười mét mang theo bóng ma to lớn đang nhanh chóng vọt về phía hắn.
'Lực lượng thì mạnh hơn ta đấy, nhưng tốc độ thì sao?'
Dưới chân hắn tức khắc thi triển tiên pháp Súc Địa.
Vụt!
Trong nháy mắt, thân hình Trương Vinh Phương đã xuất hiện ở một chỗ khác cách đó ngoài trăm mét.
"Không có chút ý nghĩa nào."
Bỗng một tiếng động nhỏ đột ngột vang lên phía sau Trương Vinh Phương.
Thình thịch!!!
Hắn trở tay nâng lên, vừa lúc chống đỡ cánh tay của người cây đánh tới từ phía sau lưng.
Lực lượng khổng lồ nương theo vụn gỗ vỡ vụn, cứng rắn đánh Trương Vinh Phương ra xa mấy chục mét, kéo lê trên mặt đấttạo thành hai khe rãnh thật sâu.
Không đợi Trương Vinh Phương phản ứng lại, rất nhanh, tốc độ của người cây chợt tăng nhiều, thân thể cong lên rạp xuống giống như một con báo tuyết thực thụ, xuất quỷ nhập thần giữa biển cây xung quanh, không ngừng lóe ra, rất nhanh đã một lần nữa xuất hiện ở phía sau hắn.
Thình thịch!!!
Lại là một tiếng giao kích.
Trương Vinh Phương khom lưng bị đánh ra hơn trăm mét, sau lưng đụng gãy mảng lớn cây cối trong rừng núi.
Nhưng những cây rừng bị đụng gãy ấy lại rất nhanh đã tự nhiên khôi phục, mọc ra.
Hắn dựa vào tiên cơ ngăn địch nên không có bị thương, nhưng tốc độ vừa rồi…
'Đó là Mạt Tang Thần đang mượn sự trợ giúp phối hợp của hoàn cảnh, tăng nhanh tốc độ của bản thân!' Bạch Lân lên tiếng nói.
'Đây là chiến đấu bên trong Thái Hư, thứ ngươi cần phải đối mặt không chỉ là lực lượng thần đã tăng mạnh mà còn có lượng lớn nguy hiểm bí ẩn xung quanh. Những nguy hiểm này khó lòng phòng bị, nhất thiết phải cẩn thận!'
'Hiểu đại khái rồi.' Trương Vinh Phương nhìn người cây khổng lồ lại một lần nữa nhằm về phía hắn, hít sâu một hơi.
Người cây kia chính là bản thể của Mạt Tang Thần, hiện tại cơ bản đã có thể khẳng định được.
'Ngươi có biện pháp gì tốt sao? Hiện tại huyết liên của ngươi đã mở, Chung Thức cũng mở, đây đã là hình thái mạnh nhất của ngươi, nhưng vẫn không thể chống chọi được với Mạt Tang Thần. Cứ tiếp tục như vậy, ngươi sẽ bị nó dây dưa đến chết.' Bạch Lân lo lắng nói.
'Bạch Lân.' Trương Vinh Phương bỗng nhanh chóng tránh khỏi một quyền toàn lực của người cây đến gần, lên tiếng hỏi.
'Ngươi đã nói, tâm lực đến từ tinh, tinh thì lại đến từ ăn uống ăn cơm. Vậy thì… ngươi nghĩ, tâm lực của ta rốt cuộc có bao nhiêu?'
'... Ta không biết.'
Bạch Lân hồi tưởng lại nguồn gốc của Nhân Tiên quan, lực tái sinh của người này đã đạt đến một trình độ khủng bố cực đoan. Nếu như không có tinh lực khoa trương chống đỡ thì căn bản không có khả năng có lực tái sinh khủng bố như vậy.
'Không bằng, chúng ta thử xem?' Trương Vinh Phương mỉm cười, nơi mi tâm đột nhiên ngưng tụ ra một tinh thể màu máu.
Đưa tay đón đỡ.
Thình thịch!!!
Bàn tay to lớn của người cây cũng bị hắn ngăn cản trước người.
Nhưng lần này hoàn toàn khác với lần trước.
Huyết bào trên người Trương Vinh Phương càng thêm đen sậm, làn da cánh tay hắn để lộ cũng mơ hồ có thêm một lớp màu kim loại cứng rắn.
Lực lượng kinh khủng như thủy triều lại một lần nữa đánh bay Trương Vinh Phương ra ngoài, lui ra phía sau hơn trăm mét.
Nhưng tương tự, nắm tay phải mà người cây đánh ra cũng nổ tung toàn bộ từ nắm tay đến cánh tay.
Một quyền này, nó đánh trúng, nhưng thương thế của bản thân nó trái lại còn lớn hơn nữa!
Mạt Tang Thần có chút ngớ ra, nhưng rất nhanh đã bị thay thế bởi sự phẫn nộ càng thêm cuồng bạo.
Nó mượn nhờ hoàn cảnh, cấp tốc xuất hiện ở phía sau Trương Vinh Phương, lại là một quyền thật mạnh đánh tới đầu của đối phương.
Oành!!
Một quyền này bị cánh tay thứ ba của Trương Vinh Phương đón đỡ ngược hướng.
Trong nháy mắt, toàn bộ cánh tay phải của người cây, kể cả nửa vai đều nổ tan tành. Vô số linh tuyến màu bạc và vụn gỗ trộn lẫn vào nhau, bay tung tóe khắp nơi.