Thuộc Tính Tu Hành Nhân Sinh Của Ta (Dịch Full)

Chương 1561 - Chương 1561 - Ra Tay (16)

Chương 1561 - Ra tay (16)
Chương 1561 - Ra tay (16)

"Giết!!!" Áo Đô Na gào thét, vung vẩy chiến kích đập vào phía trước.

Dưới sự áp chế của quân thế, nàng có thể thấy rõ tốc độ của đối phương, cũng có thể phản ứng kịp.

Cho nên! Bắt đầu hiệp thứ hai!!

Két!

Bỗng một tiếng động thanh thúy vang lên.

Ánh mắt Áo Đô Na ngẩn ra, đứng nguyên tại chỗ.

Chiến kích trong tay nàng treo giữa không trung, sau đó ầm ầm bẻ gẫy, giống gốc rạ khô khốc tan vỡ bay ngang qua bên người.

Ầm ầm!!

Cùng lúc đó, cơ thể Áo Đô Na bay ngược ra, giống như bị một sức lực lớn vô hình đụng vào, đập mạnh vào vách núi.

Từng tầng đá tảng sau lưng nàng bị đụng nát, nổ tung.

Từng tảng đá lớn rạn vỡ rồi rơi xuống, trong nháy mắt vùi lấp khu vực vị trí của nàng.

Nàng chỉ cảm thấy cả người đau nhức, một cảm giác uy hiếp kinh khủng không gì sánh được tuôn ra ngay phía trước nàng.

Nàng muốn Đại Hàng Thần, nhưng cảm giác uy hiếp ấy nhanh chóng biến mất.

Bên trong núi, trong con đường đá bị đụng ra.

Trương Vinh Phương giơ tay túm chặt đầu Áo Đô Na, đè lên trên vách đá.

Hắn có loại cảm giác, chỉ cần một suy nghĩ thôi là hắn có thể lôi ra một ít gì đó từ trên người đối phương. Thậm chí còn triệt để giết chết nó trong nháy mắt.

Hình như đây là năng lực đặc biệt Cướp Đoạt Linh Hồn mà hắn chưa bao giờ dùng qua mang tới.

Nhưng tương tự, tiên cơ ngăn địch cũng đang không ngừng cảnh báo hắn.

Một khi hắn vận dụng Cướp Đoạt Linh Hồn, Áo Đô Na nhất định sẽ Đại Hàng Thần.

Cần thiết không?

Trương Vinh Phương nhìn chăm chú vào Áo Đô Na, vẫn nhẹ nhàng buông tay thả nàng ra.

Năng lực Cướp Đoạt Linh Hồn này quá mức vướng tay chân, một khi vận dụng, tất nhiên sẽ bị tất cả thần phật ghen ghét.

Đến lúc đó, nói không chừng sẽ đưa tới tất cả thần phật toàn lực chặn giết.

Bây giờ vẫn chưa tới lúc.

"Như vậy… Lần sau gặp lại."

Phụt!

Trong nháy mắt, bàn tay Trương Vinh Phương bóp vỡ đầu Áo Đô Na. Đồng thời vô số máu chảy ra từ bàn tay, trút vào vết thương trên cổ Áo Đô Na.

Linh tuyến và máu tươi điên cuồng trung hoà, xuất hiện tảng lớn khói khí.

Áo Đô Na đang muốn sử dụng Đại Hàng Thần, nhưng vẫn ngừng lại.

Chỉ là đưa ra quyết định sai lầm trong nháy mắt đã đủ để quyết định sự sống còn thắng bại trong trận chiến giữa Đại Tông Sư với nhau.

Nàng vất vả lắm mới sống lại, tốn cả một năm mới khôi phục thương thế và quân thế, mà bây giờ…

"Chờ mong lần sau gặp lại." Trương Vinh Phương mỉm cười, nhìn cơ thể đối phương bị máu loãng hoàn toàn bao phủ.

Sau đó mới xoay người đi hướng cửa ra.

Nhiều lần Hàng Thần, quả nhiên sẽ tổn thương chỉ số thông minh mà.

Hắn bỗng nhiên có chút hiểu được sự thống khổ và xoắn xuýt của đám người Linh Tướng.

Người có thể chấp nhận việc mình hoàn toàn chiết đi, nhưng rất khó để tiếp thu việc mình không ngừng trở nên ngu xuẩn.

Dù sao rất nhiều người đều hy vọng mình có thể chết đi một cách có tôn nghiêm. Mà không phải vật vờ sống tạm không có danh dự.

Bùm!

Tảng đá chặn lối đi bị sức lực lớn đụng nát, lộ ra đường ra.

Trương Vinh Phương đi ra khỏi con đường trong núi, nhìn mấy người Thiên Tự viện nơm nớp lo sợ trốn trong bóng tối nơi xa.

"Bảo vệ tốt chỗ này."

"Rõ!"

Đông đảo đạo nhân của Nhân Tiên quan đều lên tiếng trả lời.

Chờ bọn họ ngẩng đầu lên, trước mắt đã không còn bóng người nào nữa.

*

Sông Quan Độ.

Đạo nhân của Nhân Tiên quan vừa đánh vừa lui, một đường lôi ra chiến tuyến dài vài km. Cho đến cứ điểm phân bộ của sông Quan Độ thì mới dừng lại, mượn cứ điểm truyền tin, thủ vững vị trí, chờ đợi trợ giúp.

Nhưng đáng tiếc là.

Khi hai huyết duệ Tông Sư của Thiên Tự viện đang tiến hành Chung Thức toàn lực chém giết thì bị một tên trong đám Thánh Thập Tự Tinh Hàng Thần chém đầu mà chết.

Một chọi một, chỉ nhìn Chung Thức, hai vị Tông Sư Thiên Tự viện mở huyết liên, vững vàng ngăn chặn đối phương một đầu.

Nhưng sau khi Thánh Thập Tự Tinh mở ra Hàng Thần, tình thế hoàn toàn nghịch chuyển.

Tông Sư mở ra Hàng Thần, tuy sự áp chế của thần uy không giống như Đại Tông Sư và Linh Tướng, nhưng đối với cao thủ cùng cấp bậc thì cũng tạo thành sự chênh lệch chiến lực to lớn.

Chỉ là mấy chục hiệp đã giết chết một huyết duệ Tông Sư của Thiên Tự viện.

Bên Nhân Tiên quan tổn thất một cao thủ đứng đầu, những người còn lại căn bản không phải đối thủ của Thánh Thập Tự Tinh, liên tiếp bị giết.

Mấy phút ngắn ngủi, đám đạo nhân nơi này chỉ còn lại có mười mấy người, bảo vệ ở phía trước đám người Thường Ngọc Thanh.

Nếu không có máu toàn thân của vị Tông Sư đã chết kia ăn mòn cơ thể của một Thánh Thập Tự Tinh, làm tên đó bị trọng thương.

Chỉ sợ bọn họ căn bản không thể sống tới bây giờ.

Bên phía Nhân Tiên quan tử thương thảm trọng, bên Bạch Thập giáo cũng chật vật tương tự.

Toàn bộ kỵ sĩ của Bạch Thập giáo chỉ còn lại có ba người còn sống.

Bình Luận (0)
Comment