Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 114 - Chương 114: Có Được Có Mất. (2)

Chương 114: Có được có mất. (2) Chương 114: Có được có mất. (2)

Tông Bằng Trình tự tin mười phần dẫn đoàn người đi tham quan tiến trình chế tác ở Ngự Lâm Bảo, giới thiệu từng thứ từng thứ một, toàn bộ công trình này đều dùng nghệ nhân đương địa, hơn nữa những công đoạn chế tác này không phải là loại thợ mộc hiện giờ chỉ biết dùng máy móc có thể làm ra được.

Hách Lai Vận tới đây mới thể hiện kiến thức không tầm thường ở mặt chế tác đồ gỗ, thậm chí giới thiệu được các công đoạn, rồi làm cũ thành phẩm, đều có hiểu biết, chắc chắn sẽ thu hút ống kính.

" Thụy Hà, cô chụp thêm vài tấm gửi cho thư ký Hạ, để cô ấy bớt lo." Kim Ngạn Quốc cười đã tươi hơn rồi, chuyến đi này rốt cuộc thấy được kết quả khiến hắn vững tâm:

Trương Thụy Hà liền lấy di động ra chụp ảnh, mỗi đạo cụ lớn đều có một bức ảnh cận cảnh cùng toàn cảnh, Kim Ngạn Quốc hào hứng đi xem xung quanh. Tông Bằng Trình nhân cơ hội đó tới bên cạnh Trương Thụy Hà, nói nhỏ:" Thư ký Trương, nhất định là phải nói tốt cho tôi đấy nhé."

" Không phải chứ? Ông chủ Tông thân phận thế nào mà còn cần tôi phải nói tốt?" Trương Thụy Hà lúc nói chuyện chuyên môn dùng ít giọng mũi, nghe như khiêu khích người ta vậy:

" Chắc chắn cần rồi, quan hệ trước kia giữa trấn Truân Binh chúng tôi và Hoa Hâm không tốt, tôi cũng chột dạ chứ ... Không biết cái cô trợ lý Hạ đó có quyền quyết định không?" Tông Bằng Trình đứng phía sau Trương Thụy Hà nhìn có vẻ giống đang xem ảnh cô chụp, ánh mắt hút vào khe cổ áo, xương quai xanh gợi cảm, làn da mịn màng, mặt dây chuyện đeo trên dây xích bạc nho nhỏ không thõng xuống mà bị khe vú hun hút kẹp lấy, như chỉ dẫn đích tới cho mắt người ta phải biết nhìn vào đâu, thầm mắng con yêu tinh này thật biết làm người ta:

Có điều ông chủ Tông chẳng phải thiếu niên thuần tình, mà là tay chơi lão luyện rồi, đến cả nữ minh tinh cũng đã nếm thử qua, nên lòng phiêu diêu đấy cũng chẳng ảnh hưởng tới hắn tranh thủ thăm dò nội tình.

" Trợ lý Hạ là thư ký riêng của tổng giám đốc Tôn Xương Cam, vốn phụ trách nghiệp vụ ở hải ngoại, nghiệp vụ chủ yếu của Hoa Hâm là du lịch quốc tế, bao nhiêu việc như thế, ánh còn hi vọng giám đốc Tôn ngày bộn bề trăm công nghìn việc chú ý tới mảnh đất nhỏ này sao? Cô ấy mà gật đầu về cơ bản chính là ý kiến tổng giám đốc Tôn rồi." Trương Thụy Hà đáp:

" Vậy vị trợ lý Hạ đó có dễ tiếp xúc không? Ý tôi nói là, khi chiêu đãi có cần chuẩn bị gì đặc thù không, có mực gì cần chú ý, cô nhất định phải nhắc tôi nhé. Người ta đi khắp nơi, tới chỗ nhỏ bé này, khó tránh khỏi có chỗ không hài lòng phải không?" Tông Bằng Trình hiếm khi thiếu tự tin như vậy:

" Anh yên tâm đi, khu nghỉ dưỡng tái khởi công với cô ấy mà nói là một công lao lớn, nói không chừng cô ấy lại còn phải nhìn sắc mặt anh mà làm việc ấy chứ. Dù sao thì đã ném vào đây tới mấy trăm triệu rồi, không thể để nó thua lỗ mãi như thế được, đúng không?" Trương Thụy Hà giơ điện thoại lên chụp, chân thì lùi ra sau, cô mặc quần cưỡi ngựa, đây là loại quần khá được các cô gái yêu thích, thuận tiện hoạt động, kín đáo, nhưng ôm sát người, cực kỳ tôn dáng, bờ mông căng tròn chạm vào nơi nào đó trên người Tông Bằng Trình:

" Không thành vấn đề ... Lai Vận, đường xá tới khu nghỉ dưỡng đã dọn dẹp xong chưa? Đừng làm lỡ chuyện thi công của người ta đấy!" Tông Bằng Trình kín đáo bóp mông Trương Thụy Hà, bề ngoài thì vờ vịt căn dặn công việc. Hai bên từ đối kháng tới hợp tác, Tông Bằng Trình bỏ qua vướng mắc cũ thì dễ thôi, sợ là sợ người ta là nhân vật lớn, trong lòng không thoải mái, cho nên hắn cũng phải chủ động tỏ thiện chí mới được.

Báo đáp chính là ở tòa nhà dang dở kia, đó cũng là chuyện Tông Bằng Trình đắc ý nhất, cứ nghĩ tới là có cảm giác thành tựu, bàn tay đang xoa nắn bất giác cũng mạnh lên vài phần.

Đang lúc gian díu, ai ngờ Hách Lai Vận rất không hiểu ý lãnh đạo, tích cực không đúng lúc, từ xa chạy tới cười nịnh:" Ông chủ Tông cứ yên tâm, toàn bộ rác rưởi đã bị dọn sạch, cái nhà thu mua đồng nát bị đuổi đi, có thể khởi công bất kỳ lúc nào."

Tông Bằng Trình rất bực, đành phải buông tay ra, sau đó nói với Kim Ngạn Quốc:" Giám đốc Kim, anh phải dùng đội thi công của chúng tôi đấy."

Kim Ngạn Quốc lại trả lời vòng vo:" Chuyện đó anh khỏi nói với tôi, tất cả phải xem bản lĩnh của anh như thế nào. Có điều tôi có thể tiết lộ cho anh một chút tin tức, lần này trợ lý Hạ tới đây còn mời gọi đấu thầu vào công trình chủ thể, cho nên anh phải biểu hiện cho tốt vào, làm sao để cho khu nghỉ dưỡng trông sáng sủa, tiềm năng chút."

Hai bên hợp tác với nhau mấy năm, chỉ một ánh mắt là hiểu ý, mời thầu chỉ là thủ tục cho có vậy thôi, chuyện này hai người họ đã lén thương lượng với nhau rồi, bên Hoa Hâm có lựa chọn nào khác à, cùng lắm thì lại đem rác đổ trả lại là xong chứ gì? Muốn đổ rác bốn xung quanh khu nghỉ dưỡng đó luôn cũng được.

" Ái dà, chúng ta là người một nhà cả, nói gì mà biểu hiện chứ, không được, tôi phải tới thủ đô một chuyến để gặp trợ lý Hạ mới được ... Sau này mọi người là láng giềng hữu hảo rồi, Hoa Hâm bảo sao Bằng Trình chúng tôi nghe nấy ... Cô nói có đúng không thư ký Trương." Tông Bằng Trình cười to, trông rất quê mùa chất phác:

" Đúng thế thật." Trương Thụy Hà híp mắt cười phụ họa, cười rất chuyên nghiệp:

Thể diện của người làm ăn không đáng tiền, cúi đầu khom lưng nịnh bợ có hề gì, quan trọng là tiền của anh chạy vào tài khoản của tôi kìa.

Đoàn người rời khỏi Ngự Lâm Bảo, điểm đến tiếp theo là Hậu Bàn Câu, kiểm tra tiến độ của giáo trường, đài điểm tướng. Mấy nơi đồng loạt hành động Tông Bằng Trình phải huy động nhân lực toàn bộ trấn, cho nên người của Hoa Hâm hài lòng không ngoài dự liệu của hắn. Điểm đến cuối cùng là trấn Truân Binh, đoàn xe đỗ ngoài khu nghỉ dưỡng nay đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Ở hiện trường tiếng xe vẫn đang chạy rầm rầm, mấy chiếc xe hạng nặng đang san lấp mặt bằng, có cả chiếc xe lu lớn đang làm đường, con đường trước kia chỉ phục vụ đổ rác đã được mở rộng gấp mấy lần rồi, thoáng cái làm vùng phía bắc trấn thoáng đãng hẳn.

Tất cả chỉ còn chờ đợi ngày trọng đại nữa thôi.
Bình Luận (0)
Comment