Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 20 - Chương 20: Có Mừng Có Lo. (2)

Chương 20: Có mừng có lo. (2) Chương 20: Có mừng có lo. (2)

" Chà, có lẽ sự đường đột của chúng tôi không làm mọi người bất ngờ nhỉ?" Tạ Kỳ Phong nhìn lướt qua một lượt, lấy làm lạ khi bốn người trong phòng chẳng hề bất ngờ vì sự xuất hiện của hắn và Đường Anh:

" Có gì mà phải bất ngờ, có điều lời không hay nói trước, đừng hòng hi vọng dựa vào một bữa cơm rồi đòi chúng tôi làm gì đó." Bao Tiểu Tam nghiêm túc tuyên bố nguyên tắc:

" Vậy muốn làm gì đó thì phải làm sao?" Tạ Kỳ Phong hứng thú hỏi:

" Phải trả tiền." Bao Tiểu Tam nhấn mạnh, trịnh trọng tỏ rõ thái độ:

Ba người còn lại cắn răng cười, bọn họ đều nhận ra cái lợi của Bao Tiểu Tam rồi, những điều người thường ngại nói ra, để hắn nói, cái tên này mặt dày mày dạn, chẳng biết chữ ngại viết thế nào.

Đường Anh hơi khom người xin lỗi, nhẹ nhàng nói:" Vậy tiếp theo chúng ta bàn chuyện tiền bạc, trước tiên tôi xin giới thiệu, đây là tổng giám đốc của công ty chúng tôi, người sáng lập ra điều tra thương vụ Cáp Mạn, ông chủ Tạ, Tạ Kỳ Phong, mọi người làm quen.

" Cừu Địch, Cảnh Bảo Lỗi, Bao Tiểu Tam, Quản Thiên Kiều ..." Tạ Kỳ Phong như không phải lần đầu gặp bọn họ, vừa bắt tay từng người vừa nói tên bọn họ:

Đường An kéo ghế, hai người ngồi xuống, lúc này đám Cừu Địch trao đổi ánh mắt với nhau, cuộc tuyển dụng cổ quái này rốt cuộc muốn làm cái gì, bọn họ cảnh giác cao hơn kỳ vọng.

" Chiếm dụng của mọi người năm phút, để tôi giải thích chuyện này."

Tạ Kỳ Phong ánh mắt chân thành giải thích, công ty họ muốn tuyển dụng những người không có nhà ở Bắc Kinh, không tốt nghiệp những trường đại học danh tiếng, càng không muốn tuyển dụng những người có nhiều kinh nghiệm làm việc ở một nghề, mà muốn người thường nhảy vậy, cho nên hạ tiêu chuẩn tới những người tới Bắc Kinh làm việc. Còn về phần vì sao phải từ chối bọn họ tại chỗ, đó là khảo nghiệm tố chất tâm lý của người đi xin việc, đó là nếu một chút sỉ nhục cũng không chịu được, sau này làm sao có thể đối phó được với khách hàng gây khó dễ?

Nghe có vẻ hợp tình hợp lý, bốn người đều gật đầu tiếp nhận.

Tiếp đó đến Đường Anh lần nữa xin lỗi, giọng nữ êm ái làm chút tức giận nào còn lại cũng tiêu tan. Chỉ có Bao Tiểu Tam làm không bị ảnh hưởng bởi lời đường mật, vung tay:" Không cần vòng vo như thế, có gì cứ nói thẳng, thích hợp thì làm, không thích hợp thì chúng tôi đi."

" Tôi thích cậu, rất thống khoái, đưa cho bọn họ xem hợp đồng." Tạ Kỳ Phong cười nói:

Đường Anh lấy trong túi sách mang theo bên người ra mấy bản hợp đồng, đưa mỗi người một bản. Bốn người vội vã xem ngay, so với những hợp đồng bọn họ từng thấy không khác biệt quá nhiều, trách nhiệm, nghĩa vụ cùng với những điểm cần chú ý. Ngoài ra có bảo hiểm dưỡng lão, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm công thương, bảo hiểm sinh đẻ cùng quỹ nhà ở, cực kỳ chi tiết.

Trong khi bốn người xem hợp đồng, Tạ Kỳ Phong đánh mắt, Đường Anh lại đưa hóa đơn ngân hàng cho bọn họ xem.

Cừu Địch xem xong không nói gì chuyển sang bên cạnh, Cảnh Bảo Lỗi ngớ người:" Đây chính là bảng lương nhân viên?"

" Đúng, chúng tôi che tên, cái đó thuộc về phạm trù bảo mật, có điều tôi đảm bảo tính chân thật của nó, đây chính là hóa đơn thanh toán tiền lương tháng này của công ty." Tạ Kỳ Phong nói chắc nịch:

" Tao xem, đưa tao xem nào ..." Bao Tiểu Tam cướp lấy từ trong tay Cảnh Bảo Lỗi, kêu lên:" Oa, lương tháng một vạn, thấp nhất cũng năm sáu ngàn."

" Cao nhất có khi là mấy vạn." Đường Anh bổ sung:

" Thế này thì ..." Bao Tiểu Tam gãi trán đưa cho Quản Thiên Kiều, hắn chưa bao giờ kiếm được nhiều tiền như thế, cũng chưa từng mơ tói, không nói rõ được đó là cảm giác gì, không biết làm sao lại nhìn Cừu Địch:" Mày thấy thế nào?"

Cừu Địch thái độ cẩn thận:" Ngày nào cũng có người trúng sổ xố, nhưng chúng tôi không thuộc loại có vận may đó, quả đào mọc ở chỗ quá cao, chúng tôi không với tới được. Nói thực tế một chút đi, anh muốn chúng tôi làm cái gì? Thời gian thử việc bao lâu? Nếu đãi ngộ và điều kiện thích hợp thì có thể xem xét, không thích hợp chúng tôi không nhận, bữa cơm này chúng tôi tự trả."

Trả lời rất dứt khoát, thái độ này của Cừu Địch lập tức khiến Tạ Kỳ Phong chú ý, nhìn kỹ hơn chàng trai ngồi rất ngay ngắn, tướng mạo đường hoàng này, giơ ngón cái lên:" Chúng tôi tìm những người từng gặp va vấp thua thiệt như các cậu, vì các cậu đã hiểu được thực tế, lại chịu được khổ. Mọi người có biết gì về công việc điều tra thương nghiệp chưa?"

Chưa, từ Cừu Địch tới Bao Tiểu Tam, từ Cảnh Bảo Lỗi với Quản Thiên Kiều, người nọ nhìn người kia lắc đầu, cái mặt nào cũng ngơ ngác như nhau. Vụ này coi như hỏng rồi.

Một đám người ngoài nghề, Đường Anh nhìn mà đau răng.

" Không hiểu là tốt, không bị ràng buộc bởi thói quen quy tắc, bắt đầu từ đầu." Không ngờ Tạ Kỳ Phong lại tán dương, đột nhiên hỏi:" Thế thì các cậu cũng từng xem phim hay truyện gián điệp chứ?"

" A, tôi hiểu rồi, anh muốn bồi dưỡng chúng tôi thành gián điệp thương nghiệp đúng không?" Cảnh Bảo Lỗi bừng tỉnh:

" Từ mặt pháp luật mà nói, bất kỳ quốc gia nào cũng không cho phép tồn tại gián điệp thương mại, nhưng trên thực tế, chỉ cần nơi nào có hoạt động thương nghiệp là sẽ có hoạt đồng gián điệp thương nghiệp, từ phân tích và điều tra thị trường, phân loại quần thể khách hàng, thu thập số liệu, đủ loại. Rất nhiều lĩnh vực thương nghiệp không thể tránh khỏi liên quan tới cuộc điều tra theo kiểu gián điệp thương mại. Không công ty nào lại đi mở rộng cửa cho người ta tìm hiểu mình đúng không, thế nên gián điệp không thể tránh." Tạ Kỳ Phong thẳng thắn nói:

" Cái này hay đấy." Bao Tiểu Tam mắt sáng rừng rực, có điều hắn vừa nói một cái lập tức không còn ai thấy đây là chuyện hay nữa:" Có phải là giống như bọn trộm cắp lừa gạt không, giống như đám phe vé rồi mua bán thông tin ấy."

Hai chữ gián điệp tuy chẳng hay ho gì, nhưng ít nhất có chút thần bí, có chút cao cấp, qua lời Bao Tiểu Tam liền mất giá trầm trọng.

Chỉ Tạ Kỳ Phong vẫn cười ha hả:" Cũng gần như thế, có điều chuyện dân phe vé làm đều là chuyện bất hợp pháp, còn điều tra thương nghiệp là hợp pháp. Đương nhiên không bao gồm thủ đoạn phi pháp để lấy thông tin."

" Nhưng mà chúng tôi ... Làm được không?" Cảnh Bảo Lỗi chột dạ, đây là một cái nghề rất thần bí, trong nhận thức của hắn hoàn toàn không có:

" Cho nên mới có thử việc, mọi người có hứng thú muốn thử không?" Tạ Kỳ Phong hỏi:
Bình Luận (0)
Comment