Chương 60: Lời mời từ quý nhân. (3)
Chương 60: Lời mời từ quý nhân. (3)
Tạ Kỳ Phong không có lời nào phản bác, có điều góc độ suy nghĩ vấn đề của hắn rất khác, lựa chọn của Cừu Địch là trực tiếp nhất, tuy không phải là khôn ngoan nhất, ít nhất với một đội ngũ mà nói, đích thực cần một người dẫn dắt thế này, nhiệm vụ này có thể thất bại, đội ngũ sẽ không tan rã, hắn còn dùng được.
Có điều bây giờ cả đội ngũ bị phủ bóng của Tiêu Lăng Nhạn, dưới tình thế này, tiến thì phải nghe cô ta chỉ huy, lui thì mất trắng.
" Rất tốt, cậu làm đúng, mặc dù phương pháp của cậu có vấn đề. Tôi sẽ nói cho mọi người biết tình hình hiện tại, Tiêu Lăng Nhạn trong điện thoại nhấn mạnh đây là kết quả mang tính giai đoạn, nói cách khác, nếu chúng ta lui về, cô ta có đầy đủ lý do khiến Cáp Mạn mang tiếng làm việc dở dang, chúng ta chẳng thể đòi được số tiền còn lại."
" Nếu ở lại thì Đường Anh không thể ra mặt nữa, không ai đảm bảo họ không sử dụng thấp kém này lần nữa ... Tôi chẳng bất ngờ về chuyện này, trên đời này không thủ đoạn nào là ghê tởm nhất, chỉ có ghê tởm hơn."
" Vậy suy nghĩ của tôi là, lựa chọn thế nào, mọi người quyết định." Tạ Kỳ Phong không vòng vo mập mờ, hắn luôn tỏ rõ thái độ, đây cũng là nguyên do uy tín của hắn ở công ty rất lớn, hắn luôn tôn trọng quyết định của người dưới:
" Tôi quyết định rồi, tôi sẽ ở lại xem tình hình thế nào." Cừu Địch gần như không suy nghĩ đã quyết định:" Tôi không quan tâm thủ đoạn ghê tởm hay bẩn thỉu, tôi chỉ quan tâm phải dùng cách nào khiến cô ta phải trả tiền, không có chuyện làm việc miễn phí đâu."
" Đúng thế! Muốn chúng tôi làm không công à, không có cửa đó đâu." Bao Tiểu Tam tán đồng ngay:
Cảnh Bảo Lỗi và Quản Thiên Kiều hơi lo ngại song không nói gì hết, cơ bản là theo Cừu Địch rồi.
Tạ Kỷ Phong cười chứ không bình luận gì hết, chỉ nhắc nhỏ một câu:" Tôi thấy giám đốc Tiêu rất tán thưởng cậu đấy, cô ấy nói trợ lý của cô ấy lát sẽ tới, cần một công nhân vận chuyển chịu được bẩn chịu được khổ, nhà tôi tìm giúp một người. Vậy cậu chuẩn bị đi."
Nói xong hắn đứng dậy rời khỏi phòng, kỳ lạ là ngay cả Đường Anh trước giờ rất nguyên tắc có vẻ cũng muốn tham gia vào cái đội ngũ vô nguyên tắc này. Tạ Kỷ Phong khẽ đóng cửa lại, nhường không gian cho bọn họ tranh luận và suy nghĩ.
Nửa tiếng sau trợ lý Quách đúng hẹn mà tới, xe vừa mới đỗ lại ở cổng khách sạn Chiêu Thương thì có một nam tử da ngăm đen, đường hoàng đi thẳng tới xe của cô, mở cửa lên xe. Cô không hỏi gì cả, cứ vậy lái xe đi tới thẳng phòng luyện tập ...
Hây ... Phù ... phù ... Hây ...
Tiếng hô khi phát lực truyền ra từ Trung tâm thể dục thẩm mỹ trấn Lâm Hải, cái thị trấn này mới thực sự phát triển nhảy vọt chừng chục năm đổ lại đây thôi, nên tất cả mọi thứ đều mới xây dựng, rất hiện đại, trung tâm này cũng vậy, đi trong đó khiến người ta cảm giác vượt thời không đến tương lai vậy.
Thứ quen thuộc duy nhất với Cừu Địch là rất nhiều em gái đa phần rất xinh đẹp, mặc bộ đồ thể thao bó sát, để lộ phần lớn mảng da thịt trắng bóc, đồi núi nhấp nhô bắt mắt. Cừu Địch tuy liếc trái nhìn phải, nhưng suy nghĩ của y lại là, để Bao Tiểu Tam vào đây thì dùng xe lu cũng không kéo hắn ra được.
Đôi khi Cừu Địch cũng tự hỏi, có phải là mình hơi bảo thủ không, vì nói thật y thấy các cô gái bây giờ ăn mặc quá bạo dạn, nhiều lúc y không thấy hấp dẫn, ngược lại còn thấy ngượng thay, như lúc này đi vào đây, y không thoải mái lắm.
Trợ lý Quách đi trước, thi thoảng đánh mắt ra phía sau nhìn nam tử kia. Cô đã theo lời của giám đốc Tiêu mua hai cái bao cát, nam tử kia đang xách, mỗi tay một cái. Bao cát dài dài 1m2, nặng 35 kg, vậy mà đi chẳng tốn công chút nào, khiến cho những cô gái mặc đồ thể thao đi ngang qua liên tục liếc nhìn.
Có lẽ giám tốc Tiêu muốn thay vệ sĩ chăng? Cô nghĩ như thế nhưng không nói gì, lặng lẽ dẫn Cừu Địch tới phòng huấn luyện.
Cừu Địch vừa mới đặt bao cát xuống, ngẩng đầu lên thì cửa phòng mở ra, không khỏi kinh ngạc, Tiêu Lăng Nhạn mặc trang phục nhu đạo đang huấn luyện đá cao. Vị huấn luyện viên kia cao chừng hơn 1m8, tầm tay hắn đặt khá cao, vậy mà Tiêu Lăng Nhạn đá bôm bốp vào tấm bảo vệ tay đó không trượt phát nào.
Có vẻ nhìn thấy Cừu Địch rồi, Tiêu Lăng Nhạn như khoe khoang, cô phi thân xoay người đá mạnh, huấn luyện viên đỡ không kịp, bị đá lăn ra đất.
Tên đó cũng vô dụng, đáng lẽ phải mắng Tiêu Lăng Nhạn làm động tác nguy hiểm, không đúng giáo trình, gây nguy hại cho người khác, hắn lại nhịn đau khen:" Giám đốc Tiêu thật lợi hại."
Tiêu Lăng Nhạn tâm tình có vẻ tốt, đưa tay kéo huấn luyện viên lên, nói:" Mọi người đi đi, tôi nói chuyện với bạn."
Trợ lý Quách và huấn luyện viên biết ý đi ra ngoài đóng cửa lại. Tiêu Lăng Nhạn mồ hôi lấm tấm, cằm hơi hếch lên nhìn Cừu Địch, Cừu Địch giờ mới hiểu nguyên nhân tối qua vì sao em gái này trấn định như thế, té ra có thành phần tài cao gan lớn ở trong đó. Phải thừa nhận cô gái này làm Cừu Địch thay đổi thành kiến về các cô gái nhà giàu.
Bà chị giàu có này cũng không giống loại chưởng môn nhân con rối như người ngoài đồn đại.
" Tốt lắm, tôi thích người nghe lời, treo lên đi." Tiêu Lăng Nhạn chỉ bao cát ra lệnh cho Cừu Địch:
Cừu Địch mỗi tay xách một bao cát treo lên móc, ánh mắt Tiêu Lăng Nhạn không rời khỏi y một giây, mỉa mai:" Tôi còn tưởng anh có chút cốt khí từ chối chứ. Mặc dù tôi rất thích người nghe lời, nhưng tôi cũng không thích người quá nghe lời đâu, anh làm tôi hơi thất vọng rồi đấy."
" Tôi không phải là loại hình cô thích, khả năng cũng không phải loại hình khiến cô thất vọng đâu. Cốt khí là thứ ai ai cũng có, tuy nhiên khi không cần dùng thì đừng dùng, đó không phải là cốt khí, mà là giận dỗi. Nếu tất cả chúng tôi giận dỗi mà bỏ đi, cô vẫn phải tìm người khác thôi." Cừu Địch không để ý tới lời của Tiêu Lăng Nhạn, là cán bộ sinh viên ưu tú, y trải qua rèn luyện rồi, miệng giữ nụ cười tự nhiên, không giống nụ cười nghề nghiệp giả tạo:
" Hay, trả lời hay lắm, rất có cốt khí đấy vị quân tử leo xà nhà, tôi thích. Có hứng thú thử chút quyền cước không?" Tiêu Lăng Nhạn hào hứng làm vài cú đá:" Nói trước, tôi đai đen đấy."
Cừu Địch lắc đầu:" Cô không đánh lại tôi đâu, không phải do kỹ thuật hay rèn luyện, mà khác biệt về giới tính, nữ giới ở mặt sức mạnh vốn thua kém nam giới."
" Thế nên tôi mới tập luyện võ thuật, hay anh sợ rồi, chỉ giỏi nói mồm, giỏi lén lút mò vào nhà người ta lúc nửa đêm thôi?" Tiêu Lăng Nhạn khiêu khích:
(*) Quân tử leo xà nhà ám chỉ phường trộm cắp.