Chương 66: Học ít độ khó cao. (4)
Chương 66: Học ít độ khó cao. (4)
Đường Anh khẽ cắn môi dưới, lòng buồn bực, cô hiểu rồi, té ra mình như con khỉ bị người ta dẫn lên sân khấu đi một vòng mà không biết. Tưởng mình vất vả làm ra một chuyện lớn, kết quả chỉ để Tiêu Lăng Nhạn đem ra cảnh cáo đám cấp dưới, thế là hết.
" Giám đốc Tạ, những chuyện này anh đáng lẽ phải sớm nói với chúng tôi chứ?" Quản Thiên Kiều cũng không hài lòng, nếu mà sớm biết những chuyện này, họ sẽ giấu đi đợi tới kết thúc thời gian điều tra mới bàn bạc riêng với Tiêu Lăng Nhạn, giờ hay rồi, chẳng những bọn họ thành lũ ngốc, còn làm sai, thậm chí Đường Anh suýt gặp họa:
" Ha ha ha, xem ra mọi người đều có ý kiến với tôi nhỉ, thế thì tôi xin lỗi vậy. Có điều ý định từ đầu của tôi chính là muốn nhìn mọi người vấp ngã, nên tất nhiên tôi không nói." Tạ Kỳ Phong thản nhiên thừa nhận khiến cả đám trố mắt ra, hắn chẳng bận tâm mấy ánh mắt bất thiện đổ dồn vào mình, vẫn mỉm cười:" Ở đâu cũng vậy, thứ học được từ thất bại luôn nhiều hơn thành công, mỗi lần vấp ngã là một lần khôn ra. Có điều mọi người không phải thấy xấu hổ, mọi người vẫn làm tốt hơn tôi tưởng tượng nhiều."
" Cái nghề này khó nhất là ở chỗ đòi tiền, chúng ta dựa vào bán trí tuệ kiếm tiền, bán được một vạn cũng lãi, bán được trăm vạn cũng là hợp lý ... Ở đây còn có một vị giỏi đòi tiền hơn cả tôi đấy, ha ha ha."
Lời này nói ra mọi người đều cười, Bao Tiểu Tam khoác vai Cừu Địch tự hào, không khí thoải mái hơn nhiều, bất tri bất giác mọi người vui, buồn, tức giận theo những lời hắn nói, đúng là một nhân rất có sức hút.
Cừu Địch hôm nay thực sự được mở mắt rất nhiều, ngại ngùng nói:" Giám đốc Tạ, anh đừng trêu tôi nữa, chúng tôi chẳng hiểu gì nên cắm đầu làm bừa mới có kết quả không biết tốt hay xấu này. Tôi nghĩ Tiêu Lăng Nhạn cũng đang suy đoán tâm thái của chúng ta, trước đó không trả tiền một mặt do không phải kết quả cô ta muốn, mặt khác là muốn kéo chúng ta lên cùng chiến thuyền, nếu không kéo được thì trả tiền xong chuyện."
" Chuyện cô ta làm cũng có thể nói là lấy lui làm tiến, chỉ cần chúng ta dám nhận số tiền này, vậy sẽ như cô ta nói mức độ nghiêm trọng lớn hơn nhiều, đó là kéo cả Cáp Mạn vào. Nếu gặp bất lợi, tổn thất của chúng ta không chỉ là không lấy được 100 vạn, không lo chúng ta không dốc toàn lực. Có lẽ cô ta cũng nhìn ra mấy công ty trước chỉ đối phó qua loa với mình."
" Nói đúng rồi, cô ta không sợ chúng ta lấy tiền, sợ nhất là chúng ta phất tay bỏ đi, nếu như chúng ta không làm được việc, với tính khí của cô ta, dám dán cho chúng ta cái mác lừa đảo vào tên công ty, như thế chúng ta sau này muốn nhận ủy thác từ giới nhà giàu e là sẽ không dễ dàng đâu." Đây là phiền toái khiến Tạ Kỳ Phong ngay từ đầu không muốn tiếp nhận ủy thác từ đâu, ngay khi Đường Anh báo cáo kết quả, hắn cũng cẩn thận thông Báo cho Tôn Xương Cam:
Nhưng nếu nhìn mặt khác, tuy không nói cho bọn họ biết toàn bộ câu chuyện từ đầu, vẫn để họ tự quyết, khi phách của vị giám đốc này không hề nhỏ. Cẩn trọng chứ không phải nhát gan, Cảnh Bảo Lỗi nhìn Quản Thiên Kiều, Đường Anh và Cừu Địch cũng trao đổi ánh mắt với nhau.
Mỗi Bao Tiểu Tam phản ứng trực tiếp nhất, tổng kết ngắn gọn lời Tạ Kỳ Phong:" Ý ảnh là, tiền vẫn chưa phải là của chúng ta à?"
Cừu Địch vỗ vai hắn an ủi:" Mọi người đang nghĩ cách để làm sao mang tiền về bỏ vào túi mà. Giám đốc Tạ, anh tiếp tục nói đi, anh biết nhiều hiểu rộng, loại tình huống của công ty họ gặp phải, thuộc về loại nào?
Không phải đơn giản là tiết lộ bí mật, không phải là gián điệp thương nghiệp bình thường, rốt cuộc là loại nào?
Tạ Kỳ Phong khẽ nhếch môi:" Đây chính là câu đầu tiên tôi nói với mọi người đấy, cậu biết đó là cái gì, nhưng rất khó biết, rốt cuộc là thế nào."
Rất thâm thúy, Cừu Địch có thể bị làm khó bởi vấn đề mang tính kỹ thuật chứ cái này thì không:" Anh nói tới vấn đề hình thức?"
" Đúng, bản chất là có tên gián điệp thương nghiệp ẩn mình rất sâu trong công ty đó, 100 vạn này không phải nhiều đâu, mà là ít đấy." Tạ Kỳ Phong chép miệng, đây đúng là cái gân gà:
" Vậy vì sao lúc đó anh không ngăn tôi lại, vẫn để tôi nhận ủy thác?"
" Kỳ tích không phải là do con người sáng tạo ra sao? Chuyện của Hoa Hâm đã được trong giới ở thủ đô truyền như câu chuyện thần thoại rồi, một công ty lớn như Khoa kỹ Đồng Minh tới tìm chúng ta, nếu được họ thừa nhận, đừng nói chỉ kiếm được 100 vạn, có lỗ 100 vạn tôi cũng chịu luôn." Tạ Kỳ Phong cười ha hả:
Mọi người cùng bật cười, nói đi nói lại thì rốt cuộc giám đốc Tạ cũng giống bọn họ, không chịu được cám dỗ, lời này khiến mọi người bất giác thấy hắn trở nên thân thiết, khoảng cách thu hẹp rất nhiều.
Đường Anh nhìn Tạ Kỳ Phong cười nói tự nhiên với đám Cừu Địch mà hổ thẹn, rõ ràng cô có điều kiện tiếp xúc nhiều hơn, nhưng không thu phục được đội ngũ này, giám đốc Tạ nói chuyện nửa buổi đạt được kết quả tốt hơn cô làm mấy tuần.
" Nhưng rốt cuộc là loại nào, cái loại xí nghiệp gia tộc này mâu thuẫn nội bộ rất nhiều, lẫn lộn chuyện gia đình vào công ty, kẻ phá hoại chưa chắc là gián điệp, có khí chỉ là tranh đấu hãm hại nhau." Cảnh Bảo Lỗi hỏi:
" Đây chính là điều tiếp theo tôi đang muốn nói với mọi người, chính là nằm vùng.
Tạ Kỳ Phong nghiêm túc hơn hẳn, mọi người cũng tập trung lắng nghe.
" Bất kể thủ đoạn gì có thể gọi tên ra được thì không phải là thủ đoạn cao minh, hình thức gián điệp nào có thể phân biệt cũng không phải là gián điệp cao minh."
" Một điều có thể khẳng định, đối thủ cạnh tranh của các công ty lớn đều tương đối cố định, trong quá trình cạnh tranh một công ty gài tai mắt vào công ty đối thủ, thường không phải là nhắm vào một hạng mục nào đó mà ra tay, mà chọn thời cơ thích hợp phái nhân viên tiến vào công ty đối phương ẩn nấp thời gian dài. Chỉ đến khi cần mới lấy kỹ thuật trọng yếu cùng tình báo thị trường."
" Với loại nằm vùng này mà nói, cá nhân và công ty tạo thành một sự ràng buộc tự nhiên. Nếu xảy ra chuyện, công ty có lẽ gánh được bồi thường kinh tế, nhưng người nằm vùng có thể hủy cả đời ... Loại quan hệ này đem họ trói buộc vào nhau, dù là biết hắn là ai e cũng khó tìm ra chân tướng." Đây là loại khó nhất, dù là Tạ Kỳ Phong cũng không nói ra được một ví dụ thực tế: