Chương 71: Âm thầm chơi quỷ kế. (4)
Chương 71: Âm thầm chơi quỷ kế. (4)
Mưa không to, nhưng như tạo ra màn sương mù, khiến tầm nhìn bên ngoài rất thấp, trấn Lâm Hải chẳng rộng lắm, giao thông lại rất tốt, đi đầu này tới đầu kia trấn cũng chỉ mất nửa tiếng là cùng.
Xe đi rất vững, chẳng mấy chốc lên đường Bắc Môn rồi, Tiêu Lăng Nhạn ngập ngừng, với cô tổng giám đốc tự cao như cô mà nói, thừa nhận chuyện này hơi mất mặt, nhưng không nói không được:" Tôi không biết phải nói gì trên cuộc họp ... Tôi chỉ đại diện cho cha tôi, thường ngày tôi không quản lý sự vụ cụ thể, dù tôi có nói cũng không mấy hữu dụng."
Cừu Địch rất chu đáo đưa di động ra:" Tôi đã chuẩn bị sẵn rồi."
Thì ra người ta thừa biết, Tiêu Lăng Nhạn nghĩ vậy lại tự trách, bọn họ cũng là gián điệp, không biết mới lạ, mà tên này cũng đáng ghét lắm, cô không hỏi, không biết bao giờ y mới định đưa, trêu tức mình sao?
" Định cô tới công ty rồi mới đưa, dù sao cô là tổng giám đốc mà, tới muộn chút người ta chỉ biết đợi chứ sao, kêu kéo thêm ít thời gian." Cừu Địch đưa mắt nhìn Tiêu Lăng Nhạn qua gương chiếu hậu, giải thích:
Ổn định lại tinh thần, Tiêu Lăng Nhạn xem tài liệu trên máy, trong đó có vài chuyện lớn cần công bố, khiến cô bất ngờ là trình độ chuyên nghiệp của tài liệu này rất cao, nếu nói do người trong nghề soạn ra cũng không quá.
Chuyện thứ nhất là chỉnh hợp các cơ cấu, từ quản lý chiều ngang sang quản lý trục dọc, cắt giảm bớt các bộ phận dư thừa. Chuyện thứ hai là chuẩn bị mở hội nghị mời các nhà máy gia công, công bố khái niệm sản phẩm mới, thấu kính tụ quang, gọng kính nitinol cùng với một loại nước rửa kính sát tròng hiệu năng cao. Chuyện thứ ba là chuẩn bị lựa chọn ba tới năm nhân viên sang Đức học tập ...
Tổng cộng có tới bảy chuyện lớn, hết sức chi tiết, thậm chí Tiêu Lăng Nhạn thấy không phải chỉ chuyên nghiệp, mà còn rất có tính khả thi đi trước thời đại, nếu trong nội bộ công ty đề xuất ra thì rất đáng để cô cân nhắc.
Nhưng mà do đám người này đề xuất ra thì không thể không hoài nghi họ có dụng tâm khác, nghĩ chốc lát Tiêu Lăng Nhạn hiểu ngay:" Anh định nhử mồi?"
" Đúng thế, bất kỳ điều nào trong này cũng đủ thành mục tiêu cho người ta thăm dò, không nhử chúng hành động thì làm sao chúng ta tìm ra được." Cừu Địch gật đầu:
Tiêu Lăng Nhạn thì nghĩ, nếu có gián điệp trong tầng quản lý, những chuyện này sẽ nhanh chóng được truyền đi, dưới tình huống đường tiết lộ bí mật được khống chế, hẳn để lại manh mối, khi đó trong vòng tròn nhỏ này, khoanh vùng nghi phạm trọng điểm không khó.
" Ừ, đây mới là phương án ra hồn chứ, nên cho thêm một thông tin thế này, công ty Zeiss Đức sắp tới thăm Đồng Minh, Đồng Minh sẽ tiếp nhận sản xuất kính resin cho công ty Zeiss. Zeiss là công ty có danh tiếng lâu năm trong giới, tôi đã từng tới tổng bộ của bọn họ khảo sát, cũng từng bàn bạc chuyện làm nhà sản xuất cho họ." Tiêu Lăng Nhạn muốn thêm vào tin tức có sức nặng:
" Cô thấy hợp lý thì cứ thêm vào, dù sao mục đích của chúng ta là để câu tên gián điệp, không can thiệp vào chuyện điều hành công ty của cô." Cừu Địch không phản đối:
" Anh làm bằng đấy việc rồi còn mặt mũi mà nói là không can thiệp à, tốt nhất là có thể khiến hắn mắc câu, nếu không xảy ra chuyện, tôi sẽ nộp đám gián điệp thương nghiệp các anh ra." Tiêu Lăng Nhạn hung dữ đe dọa:
Đây chỉ là lời tức giận thôi, Cừu Địch sợ gì chứ, đùa lại một câu:" Chi phiếu của cô còn ở trên người tôi đấy, lúc đó chúng ta làm uyên ương đồng mệnh."
Tiêu Lăng Nhạn hừ một tiếng, không thèm nói thêm nữa, hai bên bây giờ là cào cào cùng một xâu rồi, đó là điều cô khó tiếp nhận nhất, khinh bỉ đám người này, nhưng chẳng có lựa chọn nào khác là phải dùng họ, thực sự bọn họ chung chiến tuyến rồi.
Không bao lâu sau xe đi vào sân nhà máy khuôn đúc Đồng Minh, cô trợ lý Quách đó không khác gì nha hoàn thời xưa, đã cầm ô đứng ngay bên cửa xe rồi, chu đáo tận tâm hết mức. Chúc Sĩ Bình thì như thái giám tổng quản ra đón ở cửa đại sảnh. Bà chủ Tiêu Lăng Nhạn không nói một lời, lạnh lùng đi vào tòa nhà kỹ thuật, người liên quan đã tới đông đủ, theo như quy định không đổi trước nay, trước cuộc họp di động phải nộp cho bản an thu giữ. Bất ngờ là hôm nay ngay cả Tiêu Lăng Nhạn cũng thuận tay ném di động cho bảo an, dẫn đoàn người lên lầu.
Ba vị vệ sĩ theo sát gót tổng giám đốc Tiêu thì ở lại đại sảnh, một người đứng ở cửa ra vào, cùng chỗ với người thu di động, giống như giám thị hai bảo an. Tới khi tất cả mọi người đã đi hết, Cừu Địch quay đầu chỉ một bảo an, ra lệnh:" Anh, đi ra ngoài cửa, không cho bất kỳ ai ra vào."
" Trước nay không có quy củ này." Bảo an kia không làm theo ngay mà phản ứng lại một câu:
" Hôm nay tổng giám đốc Tiêu sẽ đưa ra tuyên bố trọng đại, nói không chừng bao gồm thay đổi toàn bộ quy cách bảo an ở nơi này." Cừu Địch nhìn bảo an bằng nửa con mắt:
" Hả?" Bảo an sợ ngay, chỉ nói mỗi một câu thôi mà đã nguy hiểm tới bát cơm rồi à:
" Hả cái gì mà hả? Đi mau!" Cừu Địch quát:
Bảo an kia vẫn bán tín bán nghi, nhưng không dám chọc giận đám vệ sĩ đi theo tổng giám đốc Tiêu, ngoan ngoãn đi ra đứng trong mưa.
" Hai người kia ra đây." Bao Tiểu Tam tới cửa phòng giám sát, ngoắc ngón tay gọi hai bảo an nữa, đợi họ tới gần cũng chỉ tay ra ngoài:" Ra ngoài canh đi."
" Cái gì, các anh lấy quyền gì ra lệnh cho chúng tôi, chúng tôi phải theo dõi camera giám sát." Một bảo an phản đối:
" Không cần, tôi sẽ làm thay." Cảnh Bảo Lỗi đi vào phòng giám sát, trong này đặt số điện thoại cao cấp thu được trước đó:
" Này, này, anh không thể vào đây được, giám đốc Chúc mà biết thì chúng tôi bị đuổi hết." Bảo an khác ngăn cản Cảnh Bảo Lỗi, khá cương quyết:
Cừu Địch đi tới, cánh tay rắn như đá vươn ra, một tay khoác vai một người, hai bảo an không cưỡng lại được, bị ý kéo tới gần:" Các anh biết chuyện lộ bí mật thời gian trước không?"
Hai người đều biết, nhưng không dám nói bừa, muốn thoát ra nhưng không dám dùng sức quá mạnh.
" Giám đốc Tiêu dặn chúng tôi, gặp phải chuyện khả nghi, gặp phải người khả nghi thì phải báo cô ấy, tôi thấy mấy anh trông coi cơ cấu trọng yếu là đáng nghi nhất đấy. Dám dùng Chúc Sĩ Bình dọa chúng tôi à?" Cừu Địch vòng tay vỗ vỗ má hai người, không coi ai ra gì:
Hai bảo an vừa giận vừa sợ, một người phản kháng yếu ớt:" Chúng tôi đều làm ở đây nhiều năm rồi, anh không thể tùy tiện vu oan cho chúng tôi như thế!"
" Làm việc có tốt hay không không phải do làm lâu năm hay ít ... Anh ngày đầu tiên đi làm đấy à? Ngay cả chuyện này còn không hiểu ... Chậc, nhân viên lâu năm cơ đấy, ghê gớm nhỉ, chắc là tôi phải lên đón giám đốc Tiêu xuống đây mới ra lệnh được cho hai anh rồi." Cừu Địch ngọt nhạt nói:
" Không cần, không cần." Hai bảo an xua tay, đây là công ty tư nhân, ai là lão đại rất rõ ràng:
" Được rồi, ra ngoài canh gác đi, giám đốc Tiêu hôm nay có chuyện trọng đại, đừng để xảy ra sai sót gì." Cừu Địch đẩy mạnh một cái, hai người kia loạng choạng ra ngoài cửa:
Quay đầu lại bị tên vệ sĩ cao lêu nghêu xấu phát hờn nhìn gườm gườm, bọn họ không dám nói thêm nữa, ra cửa tắm mưa.
Cảnh Bảo Lỗi nhanh chóng hánh động, dùng que chọc sim chọc vào lỗ, rút sim ra, kết nối với một thiết bị đọc thẻ ghi. Đèn đỏ nhấp nháy, lát sau chuyển sang màu xanh, hắn rút sim ra, lắp lại như cũ, động tác càng lúc càng nhanh, tuy không rõ ý nghĩa việc này, nhưng tưởng tượng ra được ánh mắt tham lam của Quản Thiên Kiều khi thu thập được số thông tin này.