Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 260 - Chương 94: Đã Từng Là Thủ Túc! (2)

Chương 94: Đã từng là thủ túc! (2) Chương 94: Đã từng là thủ túc! (2)

Văn phòng chủ tịch của Đồng Minh tuy trang trí có hơi sơ sài rất rộng rãi, dù nhét gần 30 người vào trong vẫn thoải mái không gian làm việc. Mọi người theo hướng tay chỉ của Tiêu Lăng Nhạn nhìn về phía cửa sổ, Tạ Kỷ Phong gật đầu với Quản Thiên Kiều. Thế là trong ánh mắt ngạc nhiên của đám cảnh sát, cô gái nhỏ nhắn xinh xinh như nữ sinh mang laptop tới, động tác thuần thục kết nối với máy chiếu, vừa nói vừa mình họa.

" ... Sau khi tiếp nhận ủy thác điều tra của Đồng Minh, chúng tôi tìm hiểu được, hệ thống mạng của Đồng Minh đã rất hoàn thiện, mạng nội bộ chứa tài liệu kỹ thuật được cách ly, hacker không xâm nhập được. Hệ thống cổng an ninh của họ lại không thể phá hoại từ bên ngoài, cho nên chỉ có thể là do nhân viên bên trong tiết lộ bí mật thôi ..."

" Trừ máy vi tính ở bộ phẩn kỹ thuật, chiếc máy có giá trị cao nhất chính là ở trong văn phòng giám đốc, cho nên chúng tôi gái phần mềm do thám vào đó."

Đôi bàn tay trắng trẻo của Quản Thiên Kiều thoăn thoắt mở nắp sau thùng máy, chỉ vào đó giải thích:" Xét khả năng đối phương sẽ ngắt mạng khi thao tác, cho nên chúng tôi một thiết bị thu phát 4G cỡ nhỏ, khi kết nối mạng wifi, mạng có dây bị cắt đứt, nó sẽ tự động liên kết, gửi tín hiệu về máy chủ của tôi từ xa, mà tín hiệu này chỉ giới hạn ở cảnh báo, nên khi nó chưa hoạt động dùng thiết bị dò khác khó mà phát hiện ra."

" Ở phương diện phần mềm, chúng tôi đặt một folder chứa những tư liệu liên quan tới báo cáo tình hình kinh doanh và tiến triển kỹ thuật, tuy tài liệu này đều được chỉnh sửa, nhưng bản thân các file lại không vấn đề gì, đều là tư liệu thật. Cái bẫy nằm ở folder, khi mở ra mà không ấn tổ hợp phím do tôi thiết lập sẵn, nó sẽ tự động gửi tín hiệu tài liệu bị xâm phạm phi pháp ... À, là thế này này."

Không một ai nói gì, mấy chục con mắt đổ đồn vào từng thao tác của Quản Thiên Kiều, cô vừa mở folder, tức thì máy tính của cô đã đỏ rực màn hình, kèm tiếng cảnh báo.

" Cô bé lợi hại lắm, giỏi thật!" Một cảnh sát mới trên ba mươi chẳng hơn Quản Thiên Kiều mấy tuổi vô tư khen ngợi, những người khác đều phụ họa:

Mặt Quản Thiên Kiều đen xì làm Tiêu Lăng Nhạn nén cười nói vào:" Thực ra thì thời gian qua tôi căn bản không hề dùng máy vi tính trong phòng, chỉ đợi có người tới ăn trộm ... Cảnh sát Chu, chừng đó đã đủ chưa?"

" Vậy là đủ rồi." Cảnh sát Chu gật đầu xác nhận:

" Còn nữa, cô ta chắc chắn đã ngắt mạng, hơn nữa sửa cả thời gian duyệt tài liệu, tôi có thể khôi phục lại cung cấp cho các anh một bản ... Còn nữa ..." Quản Thiên Kiều nhìn Tiêu Lăng Nhạn hỏi ý:

Vẫn còn sao? Đám cảnh sát nhìn cô gái nhỏ lúc này hơi sởn gai ốc rồi, Tiêu Lăng Nhạn chủ động chỉ vị trí trên bàn:" Dưới cái bàn này cũng lắp camera ẩn, bình thường không hoạt động, chỉ khi máy tính này bị xâm phạm mới dẫn tới loạt phản ứng dây chuyền. Camera không chụp được mặt, song đủ phân biệt rồi, người có thể vào văn phòng tôi không nhiều."

Được sự cho phép của Tiêu Lăng Nhạn, Quản Thiên Kiều ngoắc ngón tay gọi, đây là công việc của Cảnh Bảo Lỗi, hắn chui vào dưới gầm bàn, lấy ra từ góc ngăn tủ một camera mini, đặt lên trên bàn. Trông không khác gì một cái bản lể đinh chốt ở giữa lại là camera.

Thế này thì đúng là khó mà đề phòng cho hết, đám cảnh sát còn hưng phấn hơn bắt được gián điệp, cả đám vây quanh Quản Thiên Kiều thỉnh giáo cô vấn đề kỹ thuật, tạo thành cảnh tượng kỳ dị, nếu chẳng phải họ là cảnh sát, Bao Tiểu Tam đã nhảy vào xua đuổi.

Quản Thiên Kiều bấy giờ khôi phục được thời gian duyệt file, lại lấy ra bức ảnh chụp nửa thân dưới, qua ăn mặt thì đúng là Quách Phi Phi chứ không sai vào đâu được.

Phía cảnh sát cũng có tiến triển, trong chiếc điện thoại nặc danh của Quách Phi Phi đã khôi phục được những bức ảnh cô ta đã xóa, đều là ảnh chụp nội dung tư liệu trên màn hình vi tính của Tiêu Lăng Nhạn.

Chủ yếu là kế hoạch bịp bợm do Cáp Mạn chế ra ( Nghiên cứu tính khả năng của việc hợp tác với công ty quang học Zeiss).

Toàn bộ tài liệu này do một tay Tạ Kỷ Phong biên soạn, hắn không chỉ là một tên gián điệp lão làng, còn là nhà quản lý xuất sắc. Dù biết tư liệu này là giả, Tiêu Lăng Nhạn không kìm được suy nghĩ hiện thực nó.

Cô gọi Chúc Sĩ Bình từ ngoài vào tiếp đãi đáp cảnh sát, còn mình thong thả đi tới trước mặt Tạ Kỷ Phong, thái độ hết sức hữu hảo đưa tay ra:" Cám ơn anh giám đốc Tạ, Cáp Mạn các vị đũng là danh bất hư truyền."

" Cô khách khí rồi, tên gián điệp này xuất hiện đúng là bất ngờ." Tạ Kỳ Phong khiếm tốn nói, nhưng đúng là tình thế biến hóa ngoài dự liệu của hắn, bọn họ chuẩn bị đối phó với tên gián điệp cao minh hơn thế:

" Nắm bắt được loại bất ngờ này chẳng phải nói lên sự cao minh của anh sao." Tiêu Lăng Nhạn không tiếc lời khen:

" Ha ha, điều này tôi không dám nhận đâu, còn mong giám đốc Tiêu đừng trách mấy người họ gây phiền toái cho chị." Tạ Kỷ Phong chân thành nói:

Nhắc tới chuyện này tới cả Bao Tiểu Tam cũng phải xấu hổ, hôm đó bọn họ gần như chạy khỏi Đồng Minh trong tiếng mắng chửi. Cừu Địch thì mặt vẫn như trước giờ, trấn định nhìn Tiêu Lăng Nhạn, Tiêu Lăng Nhạn không bắt tay y, mà xỉa ngón tay vào ngực, nói chuyện chẳng nể nang:" Nếu không có kết quả này, hôm nay tôi không tha cho anh."

" Tâm tình cô rõ ràng rất tốt mà còn nói như vậy thì thiếu độ lượng ..."

Ai ngờ Cừu Địch chưa dứt lời đã bị Bao Tiểu Tam đẩy sang bên chiếm chỗ, rõ ràng chỉ sợ thằng này nói linh tinh, ảnh hưởng tới ví tiền, ra sức nịnh bợ:" Giám đốc Tiêu là người rộng lượng, nhất định không trách chúng tôi."

Tiêu Lăng Nhạn chỉ cười, khen hai người một câu rồi sang bên kia cùng Chúc Sĩ Bình giao thiệp với cảnh sát.

Đoàn cảnh sát trước khi đi còn nối nhau bắt tay với Quản Thiên Kiều, trông ánh mắt như hận không thể kéo cô bé này vào đội ngũ. Quản Thiên Kiều cũng vui lắm, dọn đồ xong, đeo lên vai, trông như nữ sinh hoạt bát, vui vẻ gọi:" Giám đốc Tạ, có nên bày tiệc chiêu đãi chúng tôi không nhỉ?"

" Cái đó thì không thành vấn đề, nhưng mà chuyện Quách Phi Phi thì còn chưa xong đâu." Tạ Kỷ Phong không quá phẩn khích, trợ lý trộm bí mật, lại có kẻ phía sau, giờ đồ ăn trộm gửi cho ai, truyền tới đâu, tạo thành tổn thất lớn thế nào, đây vẻn vẹn mới chỉ là mở đầu:

" Chuyện đó không liên quan tới chúng ta, tiếp theo là công việc của cảnh sát rồi." Quản Thiên Kiều không quan tâm, bọn họ chỉ cần tìm ra một tên gián điệp là đủ, với lại cảnh sát đã vào cuộc còn chỗ cho họ sao, nhất là với thủ đoạn của ba anh chàng kia, tốt nhất là rút sớm, nếu không người bị bắt tiếp theo là họ:
Bình Luận (0)
Comment