Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 259 - Chương 93: Đã Từng Là Thủ Túc! (1)

Chương 93: Đã từng là thủ túc! (1) Chương 93: Đã từng là thủ túc! (1)

Khu nhà máy của Đồng Minh đã bị phong tỏa, công nhân được cho nghỉ, không chia ra đi về trật tự như thường ngày mà mặc kệ, vì bảo an của các nhà máy, bao gồm cả khu nhà kỹ thuật đều bị điều về tổng bộ, đứng trước cổng là hai hàng bảo an chỉnh tề, mặt mày hết sức nghiêm trọng, chắn toàn bộ đám ông xem náo nhiệt ở bên ngoài, đề phòng có kẻ dám xông vào.

Nói vậy chứ không chắn thì cũng chẳng an dám tùy tiện tiến vào mảnh đất thị phi này.

Chuyện tiết lộ bí mật ở Đồng Minh đã lập án từ lâu, hai cấp tỉnh thành đều coi trọng cao độ, thế nhưng mãi không có kết quả, một khi vụ án xuất hiện tiến triển mang tính đột phá, lại còn chẳng kinh động toàn bộ cảnh sát kinh tế, dù sao Đồng Minh là xí nghiệp được chính phủ tình thành bảo hộ trọng điểm.

Đúng rồi còn có một đoàn người thần bí tới cùng với Tiêu Lăng Nhạn, khiến người không biết nội tình, chỉ trỏ bàn tán không ngớt, Tiêu Hiểu Huy đứng trong đám đông nhìn thấy nhận ra ngay, một trong hai cô gái tới điều tra trước kia cũng có mặt. Bây giờ ông ta mới hiểu, cuộc điều tra không hề dừng lại mà vẫn âm thầm tiến hành, có điều may mà rốt cuộc cũng có kết quả rồi, ngay cả chính ông ta cũng có cảm giác như trút được gánh nặng.

" Chú, chú!" Có người kéo tay ông ta:

Quay đầu lại thì thấy gương mặt tái me tái mét của Tiêu Quảng Bằng, tên này ăn chơi vô độ, mặt lúc nào chẳng tai tái bệnh tật như thế, nên chẳng ai chú ý, hắn kéo Tiêu Hiểu Huy ra khỏi đám đông, nóng ruột hỏi:" Cháu nghe nói Phi Phi bị bắt ạ?"

" Cái con đó phải đem xử bắn, thực sự không nhìn ra cái thứ ăn trong rào ngoài, lòng lang dạ thú." Tiêu Hiểu Huy miệng phả ra hơi rượu, mặt đỏ gay chửi bới:

" Sao, sao ... Sao có thể là cô ấy được chứ ạ? Nhầm lẫn gì chăng?" Xác nhận được tin đồn, mặt Tiêu Quảng Bằng càng tái hơn, hi vọng mong manh vậy là tan nát, tay chân hắn lạnh cóng:

" Mày hỏi chú thì chú hỏi ai, nếu không có chút chứng cứ nào, cảnh sát dám tới đây bắt người à?" Tiêu Hiểu Huy có đủ tự tin nói thế, Đồng Minh là đại hộ lợi thế kiếm về ngoại tệ mạnh cho quốc gia đấy, cảnh sát không dám tra bừa bãi chứ đừng nói tới bắt người:

" Chú ... Chú có thể giúp cháu vào hỏi được không?" Tiểu Quảng Bằng thấy Tiêu Hiểu Huy sắp đi thì kéo lại lần nữa cầu khẩn:

Tiểu Hiểu Huy ngớ người giây lát, có vẻ hiểu ra cái gì, chỉ đứa cháu mắng:" Này, không phải thằng nhãi ranh cháu có dính dáng chứ? Bắt cô ta chứ có bắt cháu đâu, lo cái gì hả?"

" Không, không, cháu không, cháu và cô ấy ..." Tiêu Quảng Bằng lòng bấn loạn, muốn nói lại sợ bị kéo vào chuyện này, nói chuyện ngập ngừng lẫn lộn:" Thôi ạ."

Nói xong lại chạy vội mất làm Tiêu Hiểu Huy mang đầy một bụng nghi vấn khó hiểu.

Chân tướng chưa được hé lộ, có điều cũng không kém là bao nữa, lại có thêm một đội cảnh sát nữa khẩn cấp tới hiện trường, ai nấy mặt mày nghiêm túc.

Người nhà của Quách Phi Phi gào khóc tới tìm con gái, bị bảo an chặn bên ngoài, mẹ cô ta là bà quả phụ, cứ vậy ngồi ở bậc thềm, nước mắt nước mũi đầm đìa sống chết không chịu đi, bà ta chửi mắng đám cầm thú Tiêu gia hại con gái mình. Tiếng khóc xé lòng xuyên thấu tim người khác làm đám đông vây quanh bà ta ngày càng nhiều, không ít người thì thầm với nhau, nói bà quả phụ này hình như có tư tình với ai đó ở Tiêu gia nhưng bị phụ bạc, xem ra là thật rồi ...

Bảo an thấy người tụ tập càng lúc càng đông, bàn tán ngày một quá đà, vội vàng tới cưỡng chế kéo bà ta đi.

Phía dưới thì hỗn loạn, bên trên thì hết sức trật tự, việc điều tra tiến hành đúng theo trình tự, cảnh sát kinh tế lập ra một trục thời gian tường tận. Phải thừa nhận ả gián điệp này hết sức mưu mô, khi cảnh sát tới nơi thì cô ta đã quét dọn văn phòng cực kỳ sạch sẽ, không lấy được một dấu vân tay nào, chỉ tìm ra được hai cái di động trên người, một là di động do công ty cấp, một là số di động nặc danh, số điện thoại liên hệ ở đầu kia cũng đang được tìm kiếm.

Cảnh sát kinh tế thành phố tới nơi thì hiện trường đã được kiểm tra hoàn tất, nhân viên kỹ thuật đang ý đồ khôi phục lại tư liệu bị xóa bỏ trong di động của Quách Phi Phi. Những nhân vật nòng cốt trong tổ điều tra đều tập trung trong văn phòng chủ tịch, nghe cô tường trình lại chi tiết chuyện xảy ra.

" ... Đại khái là như thế, thực ra chúng tôi phối hợp với công ty điều tra thương vụ Cáp Mạn tới từ thủ đô, cùng diễn vở kịch này, trước tiên mà mở rộng phạm vi điều tra an toàn thương nghiệp, nạp tất cả vào phạm vi điều tra. Hơn nữa hôm qua còn mời hai đồng chí cảnh sát của cục công an thành phố tới cùng nhau diễn kịch, mục đích là để làm thanh thế lớn hơn, thật hơn, ." Tiêu Lăng Nhạn trước mặt người ngoài luôn là tổng giám đốc mạnh mẽ, không giống vẻ suy sụp trước đó:

" Giám đốc Tiêu, chuyện này thật khó hiểu, nếu truy tìm gián điệp tiết lộ bí mật thì phải lặng lẽ tiến hành, sao lại trống giong cờ mở như thế?" Một cảnh sát đưa ra thắc mắc:

" Vì tình huống ở Đồng Minh không giống bình thường, trước kia tôi đã ngầm điều tra vô số lần mà không có hiệu quả. Đương nhiên không thể có hiệu quả được vì cô ta ở ngay bên cạnh tôi, bất kể tôi làm cái gì, cô ta điều biết đầu tiên ..."

" Cho nên lần này tôi mới làm trái thông lệ, đẩy thanh thế lớn lên, khiến tất cả đều biết cảnh sát muốn truy tìm tên gián điệp một cách toàn diện. Đồng Minh đã ở trong tình cảnh thấp thỏm lo âu lâu rồi, mỗi lần chúng tôi đẩy mạnh thanh thế là lại gây phản ứng dây chuyền, nhân viên kỹ thuật đòi từ chức, thân thích chất vấn tôi, gia quyến người liên quan tới kiếm chuyện, đủ mọi thứ ..." Tiêu Lăng Nhạn không còn cách nào khác mới phải đồng ý với người của Cáp Mạn:

" Chẳng phải cô làm thế khiến vấn đề càng thêm khó xử lý à?" Cảnh sát đó vẫn hỏi, bọn họ tới Đồng Minh điều tra không có kết quả gì, chính là vì vướng mắt đó, muốn tra ai người ta cũng có đủ quan hệ dây mơ rễ má ngăn cản:

" Ngược lại, làm như thế dễ điều tra hơn." Đối diện với hơn hai chục gương mặt nghiêm nghị, Tiêu Lăng Nhạn vẫn đối đáp bình tĩnh, không giống lúc ứng phó với người công ty:" Công ty điều tra thương vụ làm tới mức này, khiến người người phẫn nộ, tôi thuận theo đó bảo họ cút xéo, mà rất nhiều người biết, phàm công ty điều tra thương vụ do tôi mời tới, kết quả cuối cùng luôn bị chính tôi đuổi đi ... Khi ấy tên gián điệp thực sự chắc chắn đang ở bên xem trò cười."

" À, tôi hiểu rồi, minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương, giám đốc Tiêu vẫn còn chiêu dự phòng đợi hắn thừa lúc hỗn loạn ra tay." Một viên cánh sát già khen ngợi:

" Đúng, tiếp theo mời người của công ty thương vụ giải thích cho mọi người, lần này chúng tôi bắt cả người lẫn tang vật." Tiêu Lăng Nhạn đưa tay giới thiệu đoàn người của Cáp Mạn:
Bình Luận (0)
Comment