Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 289 - Chương 123: Cơ Trí Gặp Quỷ Biến. (2)

Chương 123: Cơ trí gặp quỷ biến. (2) Chương 123: Cơ trí gặp quỷ biến. (2)

Oa, câu trả lời quá ngông, cô tiếp tân không biết phải đối đáp ra làm sao nữa, có vẻ là chưa từng gặp loại khách hàng này, đây đâu phải là mấy chỗ như nhà hàng cửa hiệu chứ, đây là văn phòng luật sư mà, có ai tìm luật sư lại ngông nghênh như thế chứ? Cô vừa ngây ra giây lát thì người kia đi mất rồi, lần nữa đuổi theo khom người:" Thưa anh ..."

Tách! Tách! Cừu Địch liên tục búng tay hai cái cực đanh làm cô gái giật mình không nói tiếp được, không ngờ y còn chất vấn trước:" Tôi tìm người để đi kiện, vụ làm ăn 100 vạn, có cần phải hẹn trước không? Tôi thuận đường đi qua nhờ tư vấn một chút, đây không phải là vấn đề hẹn trước hay không hẹn trước, mà là vấn đề các cô có tiếp nhận không, hẹn trước thì có tác dụng gì?"

" Dạ ..." Cô tiếp tân hoàn toàn bị phong thái thổ hào của Cừu Địch trấn áp rồi, lần nữa khom người:" Xin anh đợi một chút ạ."

Nói rồi nhanh nhẹn về quầy lễ tân nhấc điện thoại lên, báo cáo với chủ nhiệm Lý, khi đặt điện thoại xuống, đưa tay ra mời:" Vâng, thưa anh, mời anh theo tôi, chủ nhiệm Lý rất bận, 4 giờ chiều sẽ đi gặp một người ủy thác, hành trình đã an bài rồi."

Người ta đang khách khí nói với anh, luật sư của chúng tôi rất bận, có khả năng kết thúc cuộc gặp mặt không quan trọng bất kỳ lúc nào. Cừu Địch như chẳng hiểu hoặc chẳng thèm để vào tai, theo tiếp tân dẫn tới một gian ngăn cách khá rộng trong đại sảnh. Người ngồi sau máy vi tính đứng dậy, một tay đỡ ca vát, tay kia đưa tay ra bắt tay Cừu Địch hàn huyên:" Trông anh có vẻ lạ mặt, có phải lần đầu tiên anh tới chỗ chúng tôi không?"

" Tới một lần không phải quen rồi à? Với lại ai rảnh rỗi ngày ngày đi kiện." Cừu Địch bắt tay qua loa ngồi xuống vắt chân chữ ngũ:

Tiếp tân rót nước rồi lui đi, Lý Duy Khánh đã có phán đoán đại khái, bỏ qua cách ăn mặc đi, thời buổi này đơn giản nhìn quần áo đánh giá người thì cẩn thận tự vả vào mặt, nhưng chàng trai này quá trẻ, không giống người có thể đưa tới vụ làm ăn lớn, thế nên thái độ không quá nhiệt tình:" Đúng thế, nghiệp vụ của văn phòng luật sư chúng tôi ở Hàng Châu này cũng xếp vào hàng đầu, nếu anh muốn ủy thác tư vấn vụ án, chúng tôi có thể chỉ định cho anh một luật sư ..."

Cừu Địch chưa nghe hết đã phất tay:" Làm việc phải tìm tới chuyên gia, chuyên gia đã ở trước mắt, tôi tốn thời gian với người khác làm gì?"

Thái độ đối phương có phần ngông nghênh, nhưng đây là một lời khen, Lý Duy Khánh cười nói:" Anh quá khen rồi, quá khen rồi ... Vậy anh muốn tư vấn về vụ án gì, thuộc loại hình sự hay dân sự?"

" Dân sự, tôi muốn khởi tố một công ty đòi bồi thường."

" Không biết kim ngạch bồi thường bao nhiêu?"

" Vài nghìn vạn." Cừu Địch nói ra con số này nhẹ như không:

Lý Duy Khánh hơi giật mình, nhìn lại Cừu Địch, nghe thì chắc chắn không nhầm, người này không có vẻ cố lên gồng làm ra vẻ nghiêm trọng, vậy thì có thể là thật, hoặc là thiếu hiểu biết. Hắn cẩn thận hơn:" Thưa anh, lời không hay tôi phải nói trước, đại bộ phận vụ bồi thường dân sự đều có gắng đòi thật nhiều, nhưng hiểu quả duy nhất là nâng cao chi phí luật sư thôi. Phán quyết cuối cùng của tòa án, con số bồi thường anh đưa ra chỉ có thể coi là tham khảo ..."

"Hơn nữa có lẽ anh cũng biết, phán quyết là một chuyện, chấp hành có thể lấy được bao nhiêu là chuyện khác, thực tế vụ án bồi thường luôn khó lấy được toàn bộ tiền bồi thường mà tòa án phán quyết, chưa nói tới khoản tiền bên khởi kiện mong muốn."

" Biết rồi!" Cừu Địch lần nữa phất tay:" Tôi chẳng đợi người ta chấp hành, cũng chẳng cần tiền, chỉ cần khởi kiện giúp tôi cầm chân bọn họ cũng được, không thành vấn đề gì hết, cứ kiện vài năm, tôi chịu được, kiện cho nhà kia sập luôn cho tôi."

" A, vậy thì là chuyện khác rồi, xin rửa tay cung kính lắng nghe!" Lý Duy Khánh hơi ngả người tới, giờ thực sự có hứng thú rồi, người này nhìn qua có vẻ thích mạnh miệng khoác lác, nhưng người ta rõ ràng là người ta rất hiểu vấn đề, vậy thì đây có khả năng là vụ làm ăn béo bở:

Vì sao, đối phương không thực sự quan tâm tới tiền bồi thường, muốn đánh lâu dài, giải quyết nhanh mới khó chứ nhùng nhằng là sở trường của luật sư bọn họ.

" Chuyện là thế này, tôi muốn nghe chủ ý của anh ..."

Cừu Địch đem nguyên xi câu chuyện của Đồng Minh kể ra, công ty chúng tôi có một sản phẩm mất nhiều năm nghiên cứu, khi xin bản quyền sáng chế thì bị một công ty trong nghề mô phỏng, xâm phạm bản quyền là tội danh để khởi kiện, đúng chưa? Hơn nữa còn xâm phạm nghiêm trọng, một phần ba phân ngạch xuất khẩu của chúng tôi bị công ty làm nhái cướp mất:" ... Tôi không đùa với anh, chi phiếu tôi đã ký sẵn cho bên ủy thác rồi, nếu anh không dám nhận, tôi sẽ đi tìm văn phòng luật sư khác."

" Khoan khoan, sao có thể không dám nhận chứ." Lý Duy Khánh nghe câu chuyện mà cau mày cảm giác quen quen, không ngờ khiến người ta hiểu lầm, vội đứng dậy ngăn cản:" Có điều tôi phải nói với anh, khi tiến vào trình tự cụ thể rất phiền nhiễu, phải lấy chứng cứ, qua đó hoàn tất hồ sơ cho đơn kiện, tốt nhất phải khởi tố ở tòa án nhân dân đương địa của chúng ta. Nhưng thao tác như thế, tôi không giấu anh, muốn giành phần thắng thì không khó, còn tới phần bồi thường tổn thất không dễ dàng ... À phải rồi, thưa anh, nên xưng hô với anh thế nào?"

" Tôi họ Cảnh, tên Bảo Lỗi." Cừu Địch mặt dày mày dạn đáp, trong lòng không có chút xíu cảm giác tội lỗi nào, cứ như nãy giờ chẳng phải là y vậy, mà chỉ đang nhập vai vào nhân vật nào đó:" Xin lỗi, nếu chuyện bàn không thành, tôi không đưa anh danh thiếp, tôi hôm nay trước tiên tới tư vấn một chút, loại kiện náo này, các anh có khả năng tiếp nhận không, hay nói đúng hơn, các anh có dám nhận không?"

Lý Duy Khánh dần dần bị cuốn vào vở kịch mà không hay, vừa nghiền ngẫm lại chi tiết vừa nói:" Chỉ có nguyên cáo không chịu đi kiện, chứ sao có luật sư không dám kiện cho được? Chúng tôi kiếm cơm bằng nghề này mà, anh đem tình huống chi tiết liệt kê ra, chúng ta cùng nhau tham khảo, tôi sẽ ngay lập tức đưa ra phương án giải quyết cho anh."

" Phải như thế mới thống khoái chứ." Cừu Địch kéo ghế ngồi trở lại đối diện với Lý Duy Khánh, móc túi, thuận tay ném cái túi nhỏ lên bàn, chi phiếu lộ ra một góc:
Bình Luận (0)
Comment