Chương 111: Gặp gỡ không rõ phúc họa (6)
Chương 111: Gặp gỡ không rõ phúc họa (6)
Hôm nay chẳng những Cảnh Bảo Lỗi được "mở rộng tầm mắt" về Cừu Địch, mà đến ngay Bao Tiểu Tam vừa ăn vừa khinh bỉ:" Cừu Địch, tao nói cho mày biết vấn đề của mày, vấn đề không phải là người ta có thích mày hay không, mà mày quá lằng nhằng tốn thời gian, cho nên kết quả không đi tới đâu cả. Đó là do mày hay xem mấy cái phim từ thời cô, đâm ra đầu óc mày lạc hậu theo, tao thấy chuyện này vốn không cần phải suy nghĩ gì hết."
" Vậy mày bảo phải làm sao?" Cừu Địch thật thà hỏi:
Cảnh Bảo Lỗi ôm mặt, Cừu Địch đúng là hết cứu rồi, chuyện tình cảm lại đi hỏi kế Bao Tiểu Tam thì chỉ có một kết quả, quả nhiên Bao Tiểu Tam xúi:" Tìm cơ hội đưa lên giường dứt điểm cho đỡ tiếc chứ sao."
" Ý cậu ta là nối lại tình xưa, rất có thể cậu cứ vương vấn mãi không dứt bỏ được vì chuyện năm xưa câu chưa làm, nên cậu mới sống trong tiếc nuối suy nghĩ, nếu như ..."
Cảnh Bảo Lỗi đành phải nhảy vào can thiệp, dạy bảo Cừu Địch:" Đơn giản lắm, cậu không nhận ra à, bộ dạng cậu bây giờ rất thích hợp để tán gái đấy. Trước tiên là phải tạo ra cuộc gặp gỡ tình cờ, nhưng không nói gì cả, khơi lên sự tò mò trong cô ấy ..."
Sau khi nghe Cảnh Bảo Lỗi ghé tai thì thầm một hồi, Cừu Địch tiêu sái búng tay tách một phát, phục vụ viên lễ phép đi tới, thanh toán tiền, đúng rồi, còn mang cho bàn kia một chai rượu vang đắt tiền nữa.
Bước thứ hai, đi, nhắm đúng thời cơ, khi rượu vang đưa cho bàn kia thì tiền thanh toán xong, lúc phục vụ viên khom người giải thích hai vị khách là có bàn khác tặng rượu. Mỹ nữ ngạc nhiên ngẩng đầu thì vừa vặn nhìn thấy Cừu Địch ưu nhã lấy áo mặc lên người chuẩn bị đi, Cừu Địch chỉ khẽ gật đầu mỉm cười rồi đi vô cùng tiêu sái, mỹ nữ thoáng chốc như nhận ra, nói gì với nam tử kia rồi chạy nhanh đuổi theo.
" Sao lại là anh?" Cô gái hưng phấn nhìn kỹ Cừu Địch, đúng là không nhận nhầm:" Anh đã nhận ra em sao không nói?"
" Anh cũng không dám chắc đó là em, cho nên mới tặng một chai rượu, xem rốt cuộc có phải là em không?"
" Ôi, anh thay đổi nhiều quá, chúng ta bao năm rồi chưa gặp nhau nhỉ?"
Cừu Địch mỉm cười rất phong độ, ai nhận ra được anh chàng khi nãy còn rối bời vì không dứt được tình xưa:" Ha ha, bốn năm năm, em cũng thay đổi nhiều lắm, sao em lại tới Trường An thế?"
" Em đi du học về tới Trường An xin việc thôi, còn anh thì sao?"
" Anh à, sống qua ngày, không tìm được công việc cho nên làm ăn nhỏ."
Cô gái cười khúc khích chỉ ra:" Chắc chắn là do anh thích tự do, không chịu được người ta quản lý mình chứ gì, em nhìn ra tính này của anh lâu rồi ... Có điều tự mình làm ông chủ cũng được lắm, đỡ phải nhìn sắc mặt người khác."
" Ha ha, hình như thế thật. À ngại quá, em còn có bạn mà, hay là hôm khác nói chuyện đi, anh cũng đi cùng bạn, không để họ đợi lâu được." Cừu Địch phát hiện Cảnh Bảo Lỗi đang điên cuồng nháy mắt với mình, đành phải dằn lòng xuống làm theo kế hoạch:
" Được, em cho anh số điện thoại, nhớ liên lạc nhé."
Hai người trò chuyện vui vẻ, thành công có được phương thức liên hệ, Cừu Địch mặc dù trong lòng không cách nào thăng bằng tâm lý, có điều biểu hiện thì rất phong độ, vẫy tay với nam nhân kia, mỹ nữ đưa ra tận cửa.
Có điều đóng cửa xe lại một cái là bản chất bại lộ, Cừu Địch ở trong xe không kiềm chế được, đầu không ngừng quay lại phía sau, vẻ mặt thất thần nuối tiếc. Cảnh Bảo Lỗi và Bao Tiểu Tam đánh mắt với nhau, ý tứ không cần nói cũng hiểu, sau này đi chơi không dẫn theo thằng đó nữa, quá mất mặt ... Chín phần mười tới giờ vẫn còn thân đồng tử.
Đúng rồi, sự xuất hiện của cô gái trừ kích thích thần kinh luôn tỉnh táo lạnh lùng của Cừu Địch, còn có một hậu quả nghiêm trọng hơn, Từ Phái Hồng nhận được tin tức từ trinh sát viên có người chủ động tiếp cận Cừu Địch thì mừng lắm, nhử mồi bao lâu cuối cùng cũng có cá mắc câu rồi, công tác điều tra nhanh chóng được triển khai.
Rất nhanh đã có tin tức xác thực: Trang Uyển Ninh, nữ, 27 tuổi, du học sinh từ nước ngoài về, hiện làm việc ở Đại học Trường An. Riêng phần từ nước ngoài về là đã đủ kích thích thần kinh mẫn cảm của Từ Phái Hồng rồi.
Chưa hết nam nhân đi cùng Trang Uyển Ninh còn khả nghi hơn: Mã Bác, giám đốc công ty tư vấn Bác Thức Trường An, nghiệp vụ chủ yếu bao gồm di dân, du học, đầu tư ở nước ngoài. Không nói tới con người tốt xấu thế nào, riêng thân phận này đã khiến Từ Phái Hồng cực kỳ hứng thú, khi hai người còn chưa ăn cơm xong thì đã bị đưa vào tầm giám sát chặt chẽ của An ninh quốc gia.
Thế nhưng đến khi Từ Phái Hồng nhận được tư liệu chi tiết hơn về Trang Uyển Ninh và Mã Bác thì biết mình vui mừng quá sớm rồi.
Trang Uyển Ninh và Cừu Địch là bạn thời đại học, tư liệu cho thấy, cô đã học xong về nước từ một năm trước, đồng thời theo cha mình di cư tới Trường An, xin việc ở Đại học Trường An, giảng viên văn học Anh Mỹ. Ông nội Trang Uyển Ninh từng là lãnh đạo cấp tỉnh Sơn Tây, cha là giáo sư của Đại học Trường An, là dòng dõi thư hương, lịch sử thanh bạch rõ ràng.
Còn nam nhân ăn cơm cùng cô, theo như giám sát điện thoại phát hiện, Mã Bác là người theo đuổi Trang Uyển Ninh, xét gia thế khó mà nghi ngờ gì được, cha mẹ hắn là người của cơ quan hành chính quốc gia, cán bộ cấp khoa không lớn không nhỏ, một làm việc ở cũng đảm bảo lao động và việc làm xã hội, một ở cục dân chính, đều chẳng phải là cơ quan quan trọng gì. So ra thì cha mẹ còn không nổi bật bằng con trai, còn trẻ như thế đã tạo dựng được sự nghiệp riêng, Bác Thức cũng có chút danh tiếng ở lĩnh vực di dân.
Cụ thể sự việc ngày hôm đó Cừu Địch tới Kim Hương Bảo Xan trước, không lâu sau thì Mã Bác và Trang Uyển Ninh cùng tới, sau đó lại còn chủ động bắt chuyện với Cừu Địch. Tin tức này khiến Từ Phái Hồng hưng phấn ba ngày, kết quả là bị dội cho một gáo nước lạnh, bà nghiến răng nghiến lợi, giận không biết trút vào đâu, bất lực hoàn toàn. Còn có tin tức bực mình hơn nữa, Cừu Địch vốn không có vấn đề gì, từ khi gặp Trang Uyển Ninh không chịu yên phận nữa, ngày ngày chạy tới Đại học Trường An, theo như trinh sát viên báo cáo, y từ xa quan sát Trang Uyển Ninh, tìm hiểu lịch giảng dạy của cô.
Khỏi nói cũng biết là có ý đồ với con gái nhà người ta rồi ...