Chương 150: Vùng dậy phản khách vi chủ. (3)
Chương 150: Vùng dậy phản khách vi chủ. (3)
Mọi người gật đầu thừa nhận lời của Trương Long Thành, đây là khiến thức bình thường, các dữ liệu Vương Trác thu thập được cũng đã chứng minh điều điểm này.
Nhưng điểm không bình thường cũng ở đây, Trương Long Thành nhắc nhở:" Điểm đầu tiên không bình thường, nếu mọi người đã báo cáo chuyện Quốc an Trường An theo dõi đã bị đối phương phát hiện, vậy phương thức đối phó chính xác nhất là biến mất, né trách mọi khả năng phát sinh tiếp xúc với chúng ta, nhưng bọn chúng chẳng những không trốn đi, lại còn dùng thủ đoạn thô bạo bắt mất một nội tuyến của chúng ta, đây là chuyện bất thường."
" Điểm không bình thường thứ hai, nội tuyến bị bắt, không ai có thể mong cậu ta giữ kín mọi chuyện, cho dù đối phương chỉ có một chút nghi ngờ thôi thì giết người bịt miệng là lựa chọn an toàn đơn giản nhất. Có ai từng thấy nội tuyến bị bắt đi lại còn an toàn sống sót thoát ra, được phân phối xe, cho tiền ăn uống, sống ở khách sạn cao cấp chưa?"
" Điểm bất thường thứ ba, người thoát ra rồi lại còn nghênh ngang đi lại khắp nơi, làm thế làm gì? Sợ người ta không nghi ngờ à? Bọn chúng rõ ràng đã biết Lý Tòng Quân xảy ra chuyện rồi."
Chỉ cần áp dụng tư duy ngược một cái đã thấy vấn đề mới, mọi người càng nghĩ càng thấy Trương Long Thành nói có lý, Đổng Thuần Khiết vừa định giải thích thì Trương Long Thành bổ xung:" Chủ nhiệm Đổng, anh chắc chắn là định nói Lý Tòng Quân có vai trò hệ trọng đối phương không thể từ bỏ phải không? Anh sai rồi, là nhân viên tình báo, chuyện quan trọng nhất không giống với người bình thường, không ai vì một người để liên lụy những người khác vào ... Cho dù trên người Lý Tòng Quân có gì hệ trọng, giờ vẫn chỉ là suy đoán mà thôi, cho dù là có, bây giờ tung tích của hắn không rõ, anh nên nhớ, hắn đã biến mất một tháng, và manh mối các anh tìm kiếm cũng biến mất một tháng. Một tháng đủ làm bất kỳ điều gì, chẳng lẽ còn đợi chúng ta tra chúng sao?"
" A, ý anh là bọn chúng đang dụ ngược chúng ta?" Lý Tiểu Chúng đoán ra suy nghĩ của Trương Long Thành:
" Rất có khả năng, chúng ta có thể nghĩ thế này, sau một tháng an bài ổn thỏa mọi chuyện rồi, đã cắt đứt mọi manh mối, chúng mới quay lại dụ chúng ta." Trương Long Thành thấy xung quanh vẫn còn nghi ngờ lớn, hắn chỉ bản thân:" Chính tôi đã từng làm loại công việc này, tạo ra một manh mối khác có vẻ hấp dẫn, nhẹ thì dẫn đối phương theo đuổi hướng điều tra đâm vào ngõ cụt để đánh lạc hướng, tiện bề tổ chức lại đội ngũ làm các việc khác, mạnh bạo hơn nữa truy ngược lại chính chúng ta."
Những lời này làm Lão Đổng cũng không dám chắc chắn nữa, Vương Trác còn khá trẻ nói:" Tiền bối, lời của anh khiến tôi liên tưởng tới vụ tấn công của hacker, bọn chúng dùng những máy chủ bị khống chế tấn công, tra ngược chỉ tìm ra được mục tiêu không phải là mục tiêu."
" Đúng thế, cho dù mục tiêu ở ngay trước mặt thì chúng ta cũng sẽ bỏ lỡ. Một tên gián điệp dưới tình huống biết bản thân gặp nguy cơ sẽ không làm bất kỳ chuyện gì nguy hại tới bản thân ... Chủ nhiệm Đổng, không phải anh thành công dụ được Lý Tòng Quân ra, phải nói là Lý Tòng Quân đã cảm thấy ăn chắc rồi mới nhả những thông tin để dụ anh, khiến anh nghĩ là anh dụ hắn. Bây giờ bọn chúng đã ở thế yếu hoàn toàn mà vẫn dám mạo hiểm thì vô lý quá."
" Ý cậu là, con mồi chúng ta thả ra đã thành mồi của bọn chúng." Từ Phái Hồng lên tiếng:
" Đó chỉ là một khả năng, còn khả năng thứ hai là ..." Trương Long Thành nghiêm túc nhìn Đổng Thuần Khiết:" Nội tuyến này không còn là người của chúng ta nữa, y hoàn toàn cam tâm tình nguyện để đối phương thao túng, nội tuyến không có lòng trung thành đâu, chỉ xem cái giá phản bội lớn thế nào mà thôi. Dựa theo kinh nghiệm của tôi, tên nội tuyến này đã phản bội, trở thành mối nguy hiểm cho chúng ta rồi."
Lão Đổng không phản bác được, lòng hết sức phiền muộn, người vừa mới phát hiện còn sống, chưa kịp vui mừng bao nhiêu thì đã biến thành nghi phạm. Hắn nhìn Đới Lan Quân, Đới Lan Quân không nói gì cả, nghe bọn họ thảo luận, cô chỉ đáp lại bằng nụ cười khinh miệt.
Người trong thể chế với người ngoài thể chế, giống người nông thôn và người thành thị, anh chỉ biết dùng nhãn quang của mình để nhìn người khác, sao thấy được sự đặc sắc và bất đắc dĩ của người ta?
Xe về tới địa điểm bảo mật, nơi làm việc lâm thời của tiểu tổ hành động, Từ Phái Hồng đích thân bố trí nơi ở, thiết lập cảnh vệ cho bọn họ. Đô Hàn Mai muốn đi gặp hai người bạn của nội tuyến, nghe nói là muốn đánh giá tâm lý của bọn họ, qua đó tìm hiểu phần nào con người nội tuyến. Có điều rất nhanh cô đã đùng đùng nổi giận chạy ra, sau lưng còn có một giọng nói còn phẫn nộ hơn la hét:" Trông xấu như thế còn dám tới bêu mặt, không thèm nói chuyện với cô, đánh giá cái buồi ấy, mang chai rượu tới đây."
Là giọng Bao Tiểu Tam, tên lưu manh mua bằng chọc cho nữ tiến sĩ hai bằng tức muốn hộc máu, Đổng Thuần Khiết xuống lầu mắng hắn một trận. Tình hữu nghị kiến lập qua mấy vạn dặm đường đã bị hủy hoại hết sạch, Bao Tiểu Tam và Cảnh Bảo Lỗi bị giam vài ngày đã giận mất lý trí, thấy chướng mắt là chửi mắng tàn tệ, đòi bọn họ đưa Cừu Địch trở về.
Bên này vừa giải quyết được vấn đề thì bên kia đã xảy ra chuyện, giám sát sau lưng đã lấy được tin nhắn từ di động của Cừu Địch, đối phương chỉ thị Cừu Địch tới tầng 19 tòa nhà Quốc Tân. Thời gian đưa ra mệnh lệnh là 8 giờ sáng, mà bây giờ đã là gần trưa rồi, Cừu Địch vẫn không thực hiện, y lang thang trên đường chứ không tới mục tiêu. Đừng nói là đối phương, tới chính bên An ninh quốc gia cũng sốt ruột, không nghe mệnh lệnh hậu quả rất nghiêm trọng, chẳng biết được đối phương sẽ đối phó với y thế nào.
Nhân viên tiểu tổ tụ tập cùng một chỗ, định vị di động được ở trên đại lộ Trường An, cách tòa nhà Quốc Tân tới mười mấy km, tốn nhiều công sức mới tìm được hình ảnh của Cừu Địch trên camera giao thông, tên đó đang đi dạo, hai tay đút túi, tựa như ngắm phố phường, ngắm gái, căn bản không có ý tới chỗ hẹn.
" Chuyện này là thế nào?" Vương Trác ngạc nhiên:
Từ Phái Hồng thì có kinh nghiệm rồi, thở dài:" Cậu ta trước giờ khá tự do tản mạn."
" Loại chuyện chết người này mà cũng dám tự do tùy ý thế à?" Trương Long Thành cũng bực mình, vì chuyện xảy ra không giống lời hắn nói, người bị phía gián điệp khống chế, thậm chí đã phản bội lại, sao có hành động thế này được?
Bất kể thế nào đám gián điệp kia cũng không để y làm như thế.
Đổng Thuần Khiết cũng nghi ngờ, Cừu Địch đúng là rất khó bảo, đồng thời y cũng cẩn thận, không làm chuyện dư thừa gây nguy hiểm cho bản thân như thế. Hắn nhìn Đới Lan Quân, có phải hai người trẻ tuổi này cãi vã xung đột gì không, có điều đây là chuyện riêng tư hắn không nói ra.