Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 502 - Chương 172: Thảm Cảnh Không Thể Ngờ Tới. (3)

Chương 172: Thảm cảnh không thể ngờ tới. (3) Chương 172: Thảm cảnh không thể ngờ tới. (3)

Cùng lúc Cừu Địch đang hẹn hò với mỹ nữ thì một chiếc xe màu đen không có bất kỳ ký hiệu gì đang phóng như bay tới phòng thí nghiệm số bốn trực thuộc trung tâm khám nghiệm pháp y tỉnh. Với bên ngoài mà nói, rất ít người biết tới đơn vị này tồn tại, nhưng người trong nghề không lạ gì, đại bộ phận thi thể không rõ danh tính đều được tập trung ở nơi này để xử lý.

Là đội do Từ Phải Hồng chỉ huy, tin tức buổi trưa khiến tổ hành động cảnh giác, bắt đầu tìm kiếm những vụ án mạng phát sinh gần đây, cùng với những thi thể chưa tra ra nguồn gốc. Dựa theo phân tích sàng lọc để tìm, không ngờ là có, hơn nữa đã phát sinh ngay dưới vành mắt bọn họ.

Đi cùng có Trương Long Thành, Đới Lan Quân, Đô Hàn Mai, Đổng Thuần Khiết, dọc đường đi ai nấy mặt mày nghiêm trọng. Nếu như xác nhận được cô gái bị giết là Trung Dã Huệ Tử, vậy thì bọn họ hoàn toàn lệch pha rồi, vì điều đó chứng minh đối phương đã biết Lý Tòng Quân sa lưới từ lâu, cho nên sớm thanh trừng, bây giờ dẫn nội tuyến của bọn họ đi vòng quanh, chỉ có khả năng là đưa bọn họ vào ngõ cụt.

Xe đỗ lại ở cổng, có người của trung tâm pháp y đợi sẵn rồi, đi cùng còn có một vị cảnh độc thuộc đội trọng án của cục công an thành phố Trường An, hai bên giới thiệu lẫn nhau, vừa đi vừa nói chuyện.

" Gần đây có 17 thi thể chưa được xử lý, trừ vài vụ án cũ, tháng trước tới nay có tổng cộng sáu vụ, căn cứ theo manh mối các vị cung cấp, chúng tôi nhận ra có một trường hợp rất giống."

" Người chết là nữ, tuổi chừng 30, nơi phát hiện thi thể là một công trường đang thi công dang dở, cách nhà thi đấu Đông Môn không xa, nơi này vì tài chính đứt đoạn mà ngừng xây dựng rồi, do người trông coi công trường phát hiện ra. Thời gian là ngày mùng 2 tháng 7, theo như kiểm tra thi thể, thời gian tử vong sớm hơn hai mươi tiếng trước khi phát hiện."

" Chúng tôi đã lập án điều tra, nguyên nhân tử vong là do súng bắn, đạn xuyên qua tim, vỏ đạn không ở lại trong thân thể ... hẳn là đạn 7. 62 ly, công trường chỉ là hiện trường vứt xác, còn hiện trường đầu tiên của vụ án thì tới nay chúng tôi vẫn chưa tra ra."

" Khi phát hiện ra người chết, toàn thân của cô ấy chịu rất nhiều thương tích ở phần mềm, hẳn là đã bị ngược đãi ... Hơn nữa trước khi chết còn bị xâm hại tình dục ... Tình huống này làm chúng tôi liên tưởng tới những vụ án tranh chấp nợ nần phát sinh với tần suất tương đối lớn thời gian gần đây. Chúng tôi đã điều tra nhiều phương diện, nhưng cho tới tận bây giờ vẫn chưa xác định được thân phận của cô ấy ... Hơn nữa trong thời gian qua chúng tôi cũng không nhận được báo cáo mất tích nào."

" Thi thể cô ấy ở đây ..."

Cảnh đốc và nhân viên của trung tâm pháp y dẫn đường, đối với những câu chuyện bi thảm nhân gian, làm cảnh sát đều có năng lực tiếp nhận, nhưng dù là cảnh sát lý trí cỡ nào cũng không nén được phẫn nộ trong lòng. Tra tấn, cưỡng bức, giết chết, vứt xác ... Đừng đó hành vi tàn nhẫn dùng với một cô gái, rốt cuộc kẻ gây án mất nhân tính tới cỡ nào mới làm ra chuyện khiến người người phẫn nộ như thế?

Chuyện xảy ra càng ly kỳ, người bên An ninh quốc gia càng khẳng định, khả năng cao là đã tìm đúng mục tiêu rồi. Khi đi xuống phòng chứa xác dưới tầng hầm, điện thoại trong nhà gửi tới, điện thoại của mấy người đồng loạt kêu, cầm lên xem thì ra là một bức ảnh tập thể, Vương Trác đã khoanh tròn cô gái xinh đẹp ở giữa, chính là mục tiêu.

" Các anh đã kiểm tra thi thể, xem xem có phải cô ấy không?" Đồng Thuần Khiết đưa di động tới:

Viên cảnh đốc và nhân viên pháp y cùng tới nhìn, nối tiếp nhau thở dài buồn bã:" Không sai, chính là cô ấy."

Tiếp ngay đó viên cảnh đốc kích động kêu lên:"

Hả, các anh còn chưa thấy thi thể đã biết được thân phận của người ta rồi à?"

" Chuyện này đừng hỏi nhiều." Từ Phái Hồng xua tay, không giải thích nhiều:

Đoàn người nối nhau đi vào, thi thể được kéo ra từ ngăn lạnh dài, động tác đầu tiên của mọi người là đều theo bản năng che mũi, hoặc mắt, chẳng ai muốn thấy một cô gái xinh đẹp như hoa biến thành một thi thể lạnh giá, một thi thể toàn thân thương tích ghê rợn.

Hôm nay đầu óc Cừu Địch yên tĩnh khác thường, thần kinh của y càng căng thẳng, bất ngờ là y lại càng tỉnh táo hơn.

Ăn cơm xong đưa Tấn Hồng đi làm, cô gái trẻ trung hoạt bát đó thành công khơi lên dục vòng đè nén rất lâu của Cừu Địch, xuống xe rời đi, còn nghịch ngợm tặng cho y một nụ hôn gió, khiến lồng ngực y không khỏi nhộn nhạo. Chỉ là lý trí nói với Cừu Địch rằng, tốt nhất là đừng trêu hoa ghẹo cỏ, đặc biệt là vào lúc thế này, y rất có khả năng gây họa cho người khác.

Tiễn người đi rồi, Cừu Địch đợi tin tức, trong lúc chờ đợi không ngờ lại ngủ thiếp đi trên xe. Ngủ một giấc thức dậy thì thời gian đã trôi qua hơn hai tiếng, bất ngờ là chẳng có một cuộc điện thoại nào, dù là bên nào cũng thế, cứ như là biến mất rồi vậy.

Cừu Địch mơ màng thức dậy, bỗng nhiên thấy xung quanh thật xa lạ, cứ nghĩ rằng mình đang ở thủ đô, nằm ngủ trưa trong cái xe nát, ngủ dậy lại chuẩn bị đi giao hàng. Đợi khi nhìn rõ mình ngồi trong Audi, toàn thân là hàng hiệu mới nhớ ra, mình đã không phải là mình nữa, mà là người khác rồi.

Thực lòng mà nói, Cừu Địch thích cuộc sống này, mặc hàng hiệu, đi xe đắt tiền, ra vào những chỗ sang trọng, đi tới đâu cũng được người ta cúi mình chào đóng, có mỹ nữ làm bạn. Đó là giấc mơ của không biết bao nhiêu anh chàng nhà nghèo, có điều trong thời gian giấc mơ thành hiện thực, y lại hoài niệm những ngày tháng phơi mình dưới cái nắng cháy da, mồ hôi ròng ròng. Cừu Địch hiểu ra, trên đời này sống sao cho yên lòng quan trọng hơn tất cả.

Trước kia Cừu Địch không sao hiểu được cha mình, vì sao thoát khỏi cuộc chiến cửu tử nhất sinh như thế, còn được phong anh hùng rồi, huân huy chương đeo đầy áo rồi, cha có rất nhiều sự lựa chọn, vì sao lại đưa ra lựa chọn kém nhất? Chẳng phải cha ra trận là vì hi vọng về sẽ có hộ khẩu thành phố, được phân phối một công việc tốt sao?

Nhưng bây giờ hình như Cừu Địch đã hiểu ra phần nào, buông bỏ hết thảy danh lợi phù phiếm, sống cho chân thật ngây thẳng cũng là một lựa chọn. Lựa chọn đó cần có dũng khí, phải đối diện những tối tăm, xấu xa, dục vọng trong nội tâm, hơn nữa cần phải có dũng khí chiến thắng được chúng.

Nghĩ tới đó Cừu Địch điều chỉnh dẫn đường trên xe, tới một nơi mà y vương vấn, Đại học Trường An, không phải để tìm cô gái yêu thương, mà là để dũng cảm đối diện, tìm ra sự thực.
Bình Luận (0)
Comment