Chương 12: Chẳng biết lọc lõi từ khi nào. (2)
Chương 12: Chẳng biết lọc lõi từ khi nào. (2)
Thôi Tiêu Thiên bị đẩy xuống xe một cái, Nhị Bì ngồi ở hàng ghế sau cười không khép miệng lại được, tiếng cười vừa thô bỉ vừa gian xảo, nghe như tiếng kêu đắc ý của con chuột ở trong chum gạo vậy.
Cừu Địch quay đầu lại:" Nhị Bì, có cần phải vui tới mức đó không?"
" Không vui sao được, tôi vui tới nở hoa rồi ấy chứ. Ha ha ha, ôm vài cái, hôn lên má vài cái là lấy được đồ của người ta đi rồi, lại còn là nam hôn nam, tôi sống lâu như vậy mới thấy biện pháp sáng tạo như thế, ha ha ha. Tam Nhi, cậu làm lưu manh đã tới trình độ ăn sạch cả nam lẫn nữ rồi đấy."
Đinh Nhị Lôi vẫn tiếp tục cười như thằng khùng, tựa hồ loại hành vi này rất hợp với tính cách của hắn. Bao Tiểu Tam cũng là loại tính cách tưng tửng nốt, bắt đầu ba hoa bốc phét, kể mình năm năm xưa nam hạ cướp xe, bắc thượng cướp sắc, muốn trị ai chẳng qua chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Hai người đó càng nói càng hợp khẩu vị, hẹn nhau đi ăn khuya, ăn khuya xong lại muốn đi vui vẻ, Cừu Địch thoái thác phải đi gặp đại biểu công ty thương vụ, nửa đường xuống xe, ba tên còn lại đuổi y đi gấp, hí hửng kết bạn đi chơi.
Cừu Địch nhìn ba tên đó hú hét phóng xe đi chỉ biết lắc đầu, dù Quản Thiên Kiều bảo y mạnh dạn lên, nhưng loại chuyện này y vẫn không tiếp nhận được.
Có thêm hai người mới, tạm thời như vậy là đủ rồi, đội ngũ cần cọ xát để hiểu nhau, Đinh Nhị Lôi còn đỡ, Thôi Tiêu Thiên không phải là tên dễ cúi đầu đâu, nên Cừu Địch tạm dừng tuyến người mới, đợi khi nào đội ngũ này đủ gắn kết, mới lấy đây làm hạt nhân để mở rộng.
Người hẹn Cừu Địch gặp mặt tất nhiên là Đường Anh rồi, địa điểm là Tây Đan. Đây là khu thương nghiệp trứ danh ở Bắc Kinh, bắt đầu từ Tuyên Vũ Môn tới khu phố mới, dài 5. 4 km, bao gồm quảng trường văn hóa Tây Đan, đường Bắc Tây Đan, là địa điểm tổ chức sự kiện văn hóa lớn ở Bắc Kinh, ngoài ra còn có rất nhiều siêu thị, trung tâm thương mại, bách hóa, khác với Vương Phủ Tỉnh, nơi này cho phép xe cộ đi vào.
Đợi tới tận 9 giờ tối, Đường Anh liên tục hết xem đồng hồ, lại nhìn ra ngoài cửa sổ, tới khi đợi mất kiên nhân định bỏ đi thì mới thấy Cừu Địch đi qua cửa.
Đường Anh đưa tay vẫy, Cừu Địch theo giọng nói tìm tới, nơi này buổi tối còn náo nhiệt hơn cả ban ngày, hết giờ làm tới Tân Đan đi dạo chính là phương thức sinh hoạt thời thượng của giới trí thức công sở. Cứ đi một quãng sẽ gặp nghệ sĩ tự do biểu diễn ở vài sân khấu ngoài trời, không khí hết sức sôi động cuồng nhiệt, Cừu Địch nhìn thấy bốn em gái đứng trên nóc bốn chiếc xe được cải tạo thành sân khấu mini, đang nhảy cực sung, nếu không phải có cuộc hẹn y cũng muốn dừng lại xem một lát.
Lúc này Cừu Địch không còn dáng vẻ bụi bặm nhếch nhác nữa rồi, y mặc một bộ đồ thể thao mùa hè, đi giày thể thao, trông vừa khỏe mạnh lại phong cách, đi nhanh tới chỗ Đường Anh.
Đường Anh gọi hai suất ăn, một đĩa hoa quả, Cừu Địch ngồi xuống cười nói:" Xin lỗi, tôi từ phía Ôn Tuyền qua đây, đường xa quá."
" Anh đã chuyển nhà rồi cơ mà, lại về Ôn Tuyền làm gì thế?" Đường Anh thuận miệng hỏi:
" À, ở đó cáo quán bar gay, tôi tới đó tìm người ấy mà." Cừu Địch thoải mái đáp:
Lời này vừa nói ra vẻ mặt Đường Anh cứng đờ, nhìn Cừu Địch với vẻ không tin nổi. Cừu Địch uống một ngụm nước, khi nhìn vẻ mặt Đường Anh mới nhận ra đây là điều không nên nói ở nơi thế này, cười xòa. Đường Anh thì chưa hết sốc:" Cậu, cậu ... Không lẽ lại là ..."
" Nếu như đúng thế, chị có thấy thất vọng không?" Cừu Địch nghiêm sắc mặt, nửa thật nửa giả nói:
Đường Anh líu lưỡi, nhớ lại hành động trước kia của Cừu Địch, càng nghĩ càng liên tưởng tới mắt này, trước giờ chỉ thấy y chơi với Bao Tiểu Tam, Cảnh Bảo Lỗi, chẳng thấy nhắc tới bạn gái, ngay cả cô bé Quản Thiên Kiều ở cùng thời gian dài cũng chẳng phát sinh chuyện gì. Mãi lâu sau Đường Anh mới thốt lên:" Thật à?"
" Chị trả lời trước đã, chị có thất vọng không?" Cừu Địch vẫn nghiêm mặt hỏi:
" Tôi, tôi, sao thất vọng chứ, vừa vặn cậu làm bạn khuê phòng của tôi." Đường Anh ấp úng nói xong thì Cừu Địch phì cười, cô biết y nói chơi, vừa bực mình lại vừa buồn cười, vừa xong trong một khoảnh khắc cô đã coi là thật, cố tình nói:" Cậu không cần tự ti, cũng không cần vất vả kiếm tiền lấy vợ nữa, kiếm một người tình đầu ý hợp là đủ, chẳng phải làm giấy tờ, dù sao cũng chẳng làm được ... Hi hi hi."
Nói xong mới chợt nhận ra mình cũng nói hơi to rồi, làm xung quanh có vài ánh mắt ngờ vực nhìn sang, Đường Anh vội kiềm chế bớt lại. Cừu Địch cười nói:" Nói như chị thì chỉ cần thay đổi xu hướng tình dục một cái là bớt được bao nhiêu năm phấn đấu, cuộc sống nhẹ nhàng bớt áp lực đi bao nhiêu, lại còn có thêm cô bạn khuê phòng xinh đẹp thế này. Ừm, tôi thấy có tính khả thi đấy, để tôi thử thay đổi xem sao."
" Nói đùa thôi mà, vậy cậu tới đó làm gì thế?" Đường Anh tò mò sao Cừu Địch đột nhiên tới nơi như thế:
" Ôi, đừng nhắc nữa, đi kiếm vài tay hảo thủ, kết quả là toàn gặp những người kỳ quái, đúng là không kỳ quái không phải cao nhân ... Chị có biết tới Mã Thụ Thành không?" Cừu Địch quay về chủ đề chính:
" Biết chứ, người sáng lập điều tra thương vị Đỉnh Ngôn, cùng thời đại với giám đốc Tạ của chúng ta, rất nổi tiếng khu Đông Thành, từng làm vài vụ lớn. Mấy năm trước phàm là người muốn kinh doanh ở Đông Thành đều tìm tới Đỉnh Ngôn để ủy thác điều tra thị trường ... Có điều sau anh ta gặp chuyện, bị vào tù rồi." Đường Anh biết, đó là sự kiện dẫn tới đả kích quy mô lớn trong giới điều tra thương vụ, cô từng vì thế soạn cả phương án giao lên Tạ Kỷ Phong để né tránh quy định mới của pháp luật:
" Vậy chị có biết nhiều về anh ta không?"
" Không biết nhiều lắm, khi tôi đi xin việc thì người ta đã là ông chủ có tiếng rồi ... Có điều cũng chẳng tìm hiểu làm gì, với nghề khác còn ngã ở đâu đứng lên ở đó được, thất bại còn có khả năng là kinh nghiệm quý giá để làm lại, chứ nghề này thì thất bại một lần thôi coi như không cần phải quan tâm nữa rồi." Đường Anh đang nói thì thức ăn đưa lên, hai người tạm dừng câu chuyện, vừa bắt đầu ăn thì cô hiểu ra:" Không phải cậu muốn thu nạp người của anh ta làm thủ hạ chứ?"
" Chị thấy sao, có khả năng không?" Cừu Địch vừa ăn vừa nói, cơm hải sản, một bát cơm trắng lớn, một đĩa rau xào thập cẩm, vài món ăn nhỏ nữa xếp trên khay trông khá bắt mắt, cao cấp hơn cơm hộp một chút, rất tiện lợi cho dân văn phòng: