Q4 - Chương 80: Đêm tối gió to lợn nổi loạn. (1)
Q4 - Chương 80: Đêm tối gió to lợn nổi loạn. (1)
Cừu Địch kéo Bao Tiểu Tam sang một bên thì thầm gì đó, đuổi cả ba thằng tiểu để đang làm bộ mặt căm phẫn đi. Thôi Tiêu Thiên đi sang đưa laptop cho Lão Phiêu, việc của hắn là giám sát thôi.
Lão Phiêu khép hai chân lại vẫn rộng hơn nhiều cái laptop, hắn gõ mấy bàn phím, đem hình ảnh thu được phân tách ra, rất nhanh đánh dấu vài vị trí, đang định giải thích thì chợt nhớ ra, cảnh giác nói với Cừu Địch:" Đừng có lừa tôi đấy, thứ cậu hứa với tôi đâu rồi, ở đây rặt một lũ đực rựa, làm gì có gái?"
" Làm xong việc rồi chúng ta đi, thời gian vẫn còn sớm mà." Cừu Địch trấn an:
" Này, đừng có mà kiếm gái mại dâm ra lừa tôi nhé, tôi ngửi ra được đấy." Lão Phiêu cảnh cáo trước rồi chỉ ký hiệu đánh dấu trên màn hình chỉ cho cả đám:" Cái màu trắng này là đường dây giám sát, hai lớp, cậu đem thiết bị này tới kiếm chỗ cắm vào, chỉ cần ngoạm lấy lõi bên trong là OK ... Địa điểm thì chọn ở chỗ rẽ này đi, ở đây có một khoảng dài bằng một chiếc xe không giám sát tới được ... Chỗ này là phòng tài vụ, chắc chắn là có ngăn cách vật lý với đường dây ngoài, cậu đem thiết bị thu phát này đặt vào cửa sổ, chỉ cần đối phương mở máy ra là tôi thu được."
" Làm sao anh biết đó là phòng tài vụ?" Cảnh Bảo Lỗi tò mò hỏi:
" Cái thằng ngu này, cái cửa sổ chấn song thép này dùng làm nhà vệ sinh à?" Lão Phiêu chửi thẳng mặt:
Cảnh Bảo Lỗi ấm ức im re luôn, Cừu Địch vỗ vỗ vai an ủi đẩy qua đứng cùng Bao Tiểu Tam.
" Làm như vậy hơi khó, khoảng cách so với mặt đất những mười mét đấy." Thôi Tiêu Thiên thấy nhiệm vụ này hơi bất khả thi:" Nhất định phải làm như vậy à?"
" Cái thằng ngu này, mày tưởng đang quay phim đấy à, muốn xâm nhập vào chỗ nào cũng được hay sao mà kén với chọn? Tưởng ai cũng ngu như mày à, sổ sách lưu trong máy tính, không cách ly vật lý với mạng bên ngoài hay sao?" Lão Phiên tiếp tục chửi:
Phải biết rằng đám Cừu Địch đều coi Thôi Tiêu Thiên như nhân vật cấp thần tượng đấy, vậy mà cũng bị chửi ngu nốt, cả đám lè lưỡi, xem ra trong mắt vị này, ai cũng ngu hết.
Đó là mệnh lệnh do cao thủ đưa ra, phải giở trò ở tuyến đường dây giám sát, phải đặt máy thu phát tín hiệu trong phòng tài vụ. Cách này coi như tiếp cận mục tiêu nhất rồi, Cừu Địch trầm ngâm nhìn số xe giao lợn dần trở nên đông đúc nhốn nháo, lần lượt từng xe đi qua cổng, sau khi lái ra sau lầu, rỡ hàng, cân lợn rồi tính tiền, không hề nhìn thấy xe chở lợn chết, con nào con nấy sống sờ sờ kêu eng éc điếc tai. Có lẽ là còn chưa tới giờ giao dịch chợ đen.
Hai mươi phút sau, thiết bị bay quay trở về.
Nửa tiếng sau, Cừu Địch gọi mấy người tới, bắt đầu thảo luận kế hoạch đột nhập.
Bao Tiểu Tam hiến kế, cách tốt nhất là gây hỗn loạn, sau đó tìm cách lẻn vào ... Cảnh Bảo Lỗi nghe mà giật mình thon thót, bị tóm một cái là to chuyện đấy, chưa kể chuyện này còn nguy hiểm nữa, có phải quay phim đâu. Thế nhưng ba thằng tiểu đệ của Bao Tiểu Tam thì hoa chân múa tay phấn khích, tới ngay cả Lão Phiêu cũng hớn hở, mở to đôi mắt như hạt đậu ra nghe, cái bộ dạng của hắn như hận không thể lết tấm thân to béo đó đích thân tham dự hành động.
Một tiếng sau, bốn người Cừu Địch, Bao Tiểu Tam, Tóc Vàng, Cương Đậu mượn sự yểm hộ của bóng đêm, từ từ tiếp cận đội xe đang xếp hàng.
Cảnh Bảo Lỗi như mọi khi phụ trách cảnh giới kiêm hộ trợ vòng ngoài, hắn nhìn thấy rất rõ, xe vừa khởi động một cái, Cừu Địch nhanh như ăn lao ra mặt đường, lăn mình, biến mất dưới thùng xe.
Bao Tiểu Tam, Tóc Vàng, Cương Đậu tên nào tên nấy động tác nhanh nhẹn chui xuống xe mình chọn, đám bảo an chỉ kiểm tra lợn ở trên xe chứ làm gì ai để ý tới người chui xuống gầm xe.
Đột nhập rất thuận lợi, Thôi Tiêu Thiên tấm tắc khen:" Kém gì phim hành động Hollywood đâu, Lão Phiêu nhanh lên, chuẩn bị chặn giám sát của chúng."
" Được, này pretty boy, mày tìm đâu ra bọn trộm này thế, chân tay nhanh nhẹn lắm, có điều vẫn kém thiên tài đây một chút." Lão Phiêu cười dâm dục, chuẩn bị hỗ trợ cho đội đột nhập:
" Là bọn họ tìm tới tôi ..." Quá khứ tăm tối, Thôi Tiêu Thiên không muốn quay đầu nhìn lại, chỉ là hắn cũng bất ngờ cái đội ngũ hắn nghĩ cùng lắm đi trộm gà bắt chó được thôi, chẳng làm được gì to tát, vậy mà đám trộm gà bắt chó đó lại chuẩn bị làm việc lớn thật rồi:
Đúng lúc ấy số xe kia đã qua cổng kiểm tra, đi vào nhà máy.
Trên đời này đúng là lắm bất ngờ, vừa mới vào sân không bị người phát hiện, nhưng lại bị lợn phát hiện, cái khoang xe có khe hở chở lợn này, chỉ người nấp ở dưới mới biết công dụng của những khe hở đó.
Để đái ỉa xuống chứ sao, một con lợn nái phát hiện ra Bao Tiểu Tam ở dưới xe, nó kêu ụt ịt mấy tiếng, Bao Tiểu Tam sợ hết hồn xoa dịu:" Đừng kêu ... Đừng kêu!"
Đúng là không kêu nữa, có điều con lợn nái đó dạng chân ra, đái xè xè cả một bãi lớn, Bao Tiểu Tam không kịp đề phòng, bị nước đái lợn chảy đầy mặt, hắn suýt chút nữa rơi xuống đất, nhắm tịt mắt cắn răng chịu đựng.
Bên ngoài có tiếng huýt sáo báo hiệu của Cừu Địch, mấy người khách đồng loạt thả tay từ dưới xe lăn ra, lúc này những chiếc xe chợ lợn đã tới điểm cân lợn rồi, đang xếp hàng chờ đợi tới lượt. Tiếp đó bốn người như vượn leo lên bốn cái xe, vặn dây thép buộc lồng sắt, sau đó lại nhất tề nhảy xuống xe, lăn vào vùng tối dưới chân tường. Tất cả diễn ra đúng kế hoạch, bốn người đều hưng phấn đợi giây phút loạn lạc xảy ra.
" Thối chết đi được, cái mùi gì trên người mày thế hả?" Tóc Vàng đưa tay lên bịt mũi, mắng Cương Đậu:
" Tao đúng là xui xẻo, trong xe có một con lợn bị tiêu chảy, mẹ nó chứ, ỉa hết lên đầu tao." Cương Đậu rên rỉ đầy thống khổ:
Nghe thấy hai thằng tiểu đệ trò chuyện, bực bội trong lòng Bao Tiểu Tam tan biến sạch, vừa cười một tiếng thì nhớ ra, vội vàng bịt miệng.
Muộn mất rồi.
" Ai đấy ..." Người đang cân lợn đột nhiên nghe tiếng cười như cú mèo kêu đêm giật cả mình, gọi thêm một người nữa, đi về phía chân tường:
Thôi xong, cả đám chết lặng, không ngờ chuyện hỏng vào giây phút này, giờ làm gì cũng không kịp nữa, Cừu Địch nắm chặt tay chuẩn bị chiến đấu, mắt nhìn cái thùng xe bị mở, liên tục lẩm bẩm, nhanh lên ... Nhanh lên ... Nhanh lên.