Q4 - Chương 82: Đêm tối gió to lợn nổi loạn. (3)
Q4 - Chương 82: Đêm tối gió to lợn nổi loạn. (3)
Cừu Địch huýt sáo hai tiếng lớn, đó là tín hiệu rút lui, ba người ở khu văn phòng chạy ra, ra tới cửa liền nhìn thấy Cừu Địch nấp một bên chỉ nóc xe, bảo ba người leo lên đó.
Ba người leo lên nóc xe, nhảy một cái là đủ với tới tường bao rồi, Tóc Vàng vèo một phát nhảy luôn ra ngoài tường, úi một tiếng đứng lên vẫy tay. Cương Đậu hơi sợ độ cao, Bao Tiểu Tam mắng:" Nhanh lên, xảy ra chuyện lớn thế này mà tóm được mày, thế nào cũng bắt mày đem phối giống lợn."
" Ê, ê, mấy thằng kia ... Trộm! Trộm! Có trộm ... Bắt ..."
Một tên lái xe phát hiện ra bọn họ vừa mớ la lên thì bị bóng đen đâu tới, bốp, đầy mặt luôn, làm hắn suýt nữa thi ngạt thở. Khi lau mặt mới phát hiện ra, là bùn thối ở cống dẫn nước bẩn trước khu nhà xưởng, hắn vội cởi cả áo ra, lau chùi mặt mũi. Đợi đến khi mở được mắt thì làm gì còn thấy bóng người, ở sâu sau đến ngay cả bóng lợn cũng chẳng có mấy con.
Rất nhanh Bao Tiểu Tam cùng với Tóc Vàng cuống cuồng vừa chạy vừa bò từ khu nhà máy thoát ra, tiếp đó tới Cương Đậu tập tà tập tễnh đi về, người cuối cùng là Cừu Địch lại có vẻ thoải mái hơn nhiều, vừa chạy vừa huýt sáo ra hiệu cho hai chiếc xe lên đường. Xe nổ máy chạy được chưa bao xa thì Cừu Địch bắt kịp đu xe chui vào cứ như phim hành động.
Phía sau lưng chi viện vẫn đang ra sức bắt lợn, khắp nơi là tiếng lợn kêu không phân đực cái, không phân lớn nhỏ, tiếng kêu nối nhau không dứt, thật là náo nhiệt.
Thành công rồi, trong xe cười nghiêng ngả, cái gì khác chưa nói, chơi vụ thế này quá đã đời, người đột nhập vào trong thì khoác lác tung trời, người ở ngoài tiếc nuối vì không được tham gia.
Cừu Địch gọi điện cho Bao Tiểu Tam ở xe sau:" Tao vào thành phố có chút việc, mày dẫn anh em đi tắm rửa rồi ăn khuya, tiền tính cho tao."
Xe sau tức thì hú hét vang trời!
Phòng 1999. khách sạn Thiên Đô.
" What?"
Ông chủ La nhận được báo cáo của thư ký mà giật nảy mình, từ lúc ủy thác tới giờ đã được bao lâu đâu, có khi thời gian chuẩn bị còn chưa đủ ấy chứ. Vậy mà đối phương lại có thứ để cung cấp rồi, hắn buột miệng phát ra một câu kinh ngạc còn lưu loát hơn cả tiếng mẹ đẻ, vội vàng mặc quần áo vào, gọi thư ký tới.
Lang Nguyệt Tư đoán chừng cũng hết sức bất ngờ, cô đã đợi sẵn ở cửa, với mới nhận được điện thoại, đối phương đã có thứ cần lấy, cô không biết phải xử lý như thế nào, đương nhiên càng không phân biệt được thật giả.
" Liệu có thể sao?" La Trường Hoan vẫn không tin:" Kết quả khảo sát của cô là, không thể xâm nhập cơ mà."
" Vâng, đúng là không dễ xâm nhập ạ ... Nơi đó sử dụng dây mạng tám lõi kiểu cũ, chúng tôi xâm nhập vào tổng đài cũng không có nội dung cần tìm. Hơn nữa nơi đó còn thực hiện quản lý kiểu cũ rất cứng nhắc, cho dù muốn trà trộn vào đó thì cũng không phải ngày một ngày hai có thể làm được." Lang Nguyệt Tư khẳng định chắc chắn, chính cô đã tới nhà máy chế biến thịt Tân Hoa quan sát hiện trường rồi, dù ứng tuyển làm công nhân vào đó làm thì cũng phải mất thời gian làm quen mới được, hơn nữa công nhân đâu được tùy tiện đi lung tung:
Sao đối phương nhanh như thế, nghĩ không ra, La Trường Hoan tạm thời không nghĩ nữa:" Bọn họ nói có thứ gì?"
" Ảnh chụp, tài liệu ... Anh muốn gì, y đều có." Lang Nguyệt Tư nói ra câu đó không dễ dàng, bởi như thế chẳng khác gì phủ định bản thân:
La Trường hoan vỗ đét hai tay vào nhau, vẫn cảm khái không thôi:" Nhanh, thực sự là quá nhanh rồi ... Nếu là thật thì lại thành không đồng bộ, bảo họ vào đi, cô đi đón."
"Vâng!" Lang Nguyệt Tư rời phòng, gọi điện lại cho Cừu Địch:
Cùng lúc đó xe của Thôi Tiêu Thiên đã đi vào nội thành Bắc Kinh.
" Này này, đồ của tôi đâu?" Lão Phiên bắt đầu lên cơn rồi, đưa tay ra kéo tay Cừu Địch đang lái xe làm xe loạng choạng suýt thì tai nạn:
Ôi chao, tình báo dễ kiếm, đồ lót khó tìm, lại còn là của mỹ nữ, hơn nữa phải có mùi, Lão Phiên thực sự nghiêm túc đòi trả công rồi. Thôi Tiêu Thiên ngồi bên cười trộm, bàng quang nhìn Cừu Địch gặp khó.
" Lão Phiêu, trước tiên phải làm chuyện chính đã, chuyện này không thể có sai sót được, nghe tôi, đừng quấy nữa." Cừu Địch ổn định lại tay lái, rống lên với cái tên biến thái còn khó đối phó hơn cả Thôi Tiêu Thiên này:
Có điều tên biến thái này quá lợi hại, cách một cái cửa sổ mà có thể lấy được hết dữ liệu từ một trong số những cái máy vi tính trong phòng, bảng biểu tiền lương cùng với phúc lợi, thêm vào bảng hạch toán tài liệu hàng tháng, cơ bản có hết sạch thông tin nghiệp vụ của cái công ty đó rồi.
Thế nhưng tiếc một cái lại là cao thủ như thế không cần tiền, cần đồ lót có mùi mỹ nữ cơ. Lão Phiêu vừa mới nghe Cừu Địch thoái thác là lại kéo tay y:" Không được, nói lời phải giữ lời chứ? Có tin tôi báo cảnh sát không? Dám nhẫn tâm lừa gạt thiếu niên tốt của tổ quốc như tôi à, lương tâm của các cậu ở đâu?"
Cừu Địch lần này đề phòng rồi nên không bị mất lái:" Đừng làm loạn nữa, lát nữa, lát nữa sẽ làm."
" Lát nữa là bao lâu?" Lão Phiêu dứt khoát không buông tha:
" Đưa đồ xong là làm ngay." Cừu Địch đối phó cho có:
" Được, cậu mà nói không làm, tôi sẽ không tha cho cậu đâu." Lão Phiêu dí cái mặt của hắn vào sát mặt Cừu Địch nhìn chòng chọc:
Cừu Địch toát hết cả mồ hôi, tên điên này ai mà biết hắn dám làm gì, có khi đi báo công an thật thì rầy rà to:" Lão Phiêu này, hay là đổi điều kiện đi, tôi cho anh tiền nhé, có tiền rồi tối này kiếm vài em gái bồi tiếp đâu thành vấn đề."
" Đồ lưu manh, đừng hòng làm hư tôi." Lão Phiêu lườm Cừu Địch, bộ dạng kiên trinh bất khuất như chiến sĩ cách mạng:
Thôi Tiêu Thiên nhịn cười nói:" Lão Phiêu là người theo đuổi sự nghiệp và nghệ thuật, nói tới tiền là xem thường anh ấy rồi ... Hơn nữa anh ấy đã tự mua được nhà từ nhiều năm trước, chẳng lẽ anh ấy lại còn thiếu tiền hay sao?"
Cừu Địch hết sức bất ngờ, không phải tên này sống dưới lòng đất sao:" Thì ra là thổ hào, không ngờ tôi vô tình quen được bạn bè thổ hào cơ đấy."
" Đừng có lân la lôi kém quan hệ nhé, con mẹ cái thằng gay chết tiệt, không quen kẻ nào tử tế, không phải trộm cắp thì cũng là thứ lừa đảo." Lão Phiêu lấy cái di động màn hình siêu lớn ra chơi, không thèm tiếp chuyện nữa:
Loại người này có lẻ chỉ theo đuổi sự hưng phấn và kích thích thôi, cảm giác trôi đi một cái là mất hứng ngay lập tức, Cừu Địch nhìn Thôi Tiêu Thiên cười khổ cầu cứu, Thôi Tiêu Thiên không dám trêu chọc vào loại hàng này, ngoảnh mặt làm ngơ.