Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 664 - Q4 - Chương 83: Chạy Đông Chạy Tây Chẳng Đáng Nói. (1)

Q4 - Chương 83: Chạy đông chạy tây chẳng đáng nói. (1) Q4 - Chương 83: Chạy đông chạy tây chẳng đáng nói. (1)

Buổi tối ở Bắc Kinh đường xá thuận lợi, xe đi băng băng không gặp tắc đường, chẳng mấy chốc đã đại khách sạn Thiên Đô. Khi đang tìm chỗ đỗ xe thì Cừu Địch đã nhìn thấy bóng dáng yểu điệu của Lang Nguyệt Tư đợi ở đại sảnh rồi, thời tiết tối đã khá lạnh, cô liên tục xoa xoa tay nhìn quanh.

Cừu Địch mở cửa xuống xe, Thôi Tiêu Thiên phía kia xuống xe, đưa USB cho Cừu Địch, đi theo y một đoạn, nói nhỏ:" Này, ở trước mặt Lão Phiêu đừng nhắc tới nữ nhân."

" Bây giờ mới nói thì có tác dụng gì chứ ... Với lại tôi nhắc, chính anh ta muốn thứ kia của nữ nhân đấy chứ." Cừu Địch đang nói thì bị Thôi Tiêu Thiên nhéo mạnh, định mắt thì thấy hắn chỉ chỉ tay về phía sau. Cừu Địch quay đầu lại thấy Lão Phiêu hạ cửa sổ xe xuống, ánh mắt u oán mà đói khát:" Ồ, tôi hiểu rồi."

Béo như thế không có trục trặc gì về sinh lý mới là lạ, chính vì khiếm khuyết cho nên ham muốn mới thay đổi, vậy thì Cừu Địch có thể hiểu rồi. Giống như thái giám cưới vợ vậy, đơn thuần vì muốn bù đắp thiếu sót trong tâm lý, không làm được thì tưởng tượng cũng được, đúng không?"

Đột nhiên Lão Phiên lên cơn thần kinh gọi Cừu Địch lại, Cừu Địch lúc này đã hiểu, tưởng hắn muốn nói chuyện kia, hết sức nghĩa khí vỗ ngực:" Lão Phiêu, anh yên tâm đi, đêm nay dù có phải nữa đêm ra đường chặn xe, tôi cũng kiếm một cái cho anh."

" Thế mới là bạn bè chứ ... Có điều không cần nữa đâu, tôi muốn cái của cô ta." Lão Phiêu chỉ tay về phía Lang Nguyệt Tư đứng cách đó không xa:

Ặc ... Cừu Địch không khác gì bị người ta bóp cổ, nuốt ngụm nước bọt xuống cũng không nổi, em gái đó là hàng của ông chủ La đấy, con mẹ nó thật lợi hại, xa như thế vẫn nhìn ra được là mỹ nữ à? Cừu Địch chỉ thấy thấp thoáng bóng dáng không rõ mặt, vì cô đứng xoay lưng lại đại sảnh, nhìn không rõ.

" Cậu xem mà làm, không làm được thì đừng trách đường ai nấy đi nhé." Lão Phiêu uy hiếp xong liền kéo cửa kính lên, không cho Cừu Địch kịp ý kiến gì:

Cừu Địch quả thực là ... Mặt nhăn nhó như lên cơn đau dạ dày, bước chân lề mề đi về phía Lang Nguyệt Tư, cô gái này vóc người cao ráo, chiếc váy công sở đen ôm lấy hai bờ mông tròn căng mê người, quần tất dưới mép váy khiến cặp đùi miên man thấp thoáng thấy màu da, nam nhân khí huyết thịnh vượng nhộn nhạo, biến thái càng điên cuồng, cô gái đó đang dùng đôi mắt tò mò nhìn y. Đầu hơi nghiêng sang, ánh đèn từ đại sảnh chiếu ra soi sáng nửa bên mặt trắng trẻo, sống mũi rất cao, đôi mắt nhung tựa như biết nói chuyện, không cần nói, Cừu Địch cũng nhận ra đôi mắt đó chứa đầy hoài nghi và cảnh giác.

Tại tên béo đó khiến Cừu Địch nhìn cô gái này, không khỏi nghĩ tới vài thứ không hay ho, nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc:" Long trọng thế, đích thân thư ký Lang ra đón sao?"

" Giám đốc La đích thân đón mới là long trọng, như thế này vẫn còn kém xa lắm." Lang Nguyệt Tư tuy mỉm cười, nhưng bước chân lại cố tình kéo giãn khoảng cách với Cừu Địch, cô ngửi thấy mùi hôi của động vật trên người y, đầu còn hơn nghiêng sang bên một cách thiếu tự nhiên:

" Không cần phải giữ gìn như thế, cô cảm thấy khó chịu thì cứ thể hiện ra thôi." Cừu Địch thoải mái nói:

" Tôi vẫn chịu được, có điều mùi trên người anh không phù hợp với khách sạn đón tiếp khách quốc tế như thế này, anh cũng nên tắm qua rồi mới tới chứ."

Lang Nguyệt Tư nói vậy nhưng từ dẫn đường tới khi đi vào thang máy vẫn luôn giữ khoảng cách xa nhất có thể với Cừu Địch. Khi vào phòng giám đốc La, cũng khiến tên công tử này giật bắn mình, có điều hắn hỏi thẳng luôn:" Anh xuyên việt từ thế giới động vật nào tới thế?"

" Anh làm tôi thất vọng quá đấy, ngửi mùi này trên người tôi mà anh không biết rằng tôi vừa mới từ đâu tới à?" Cừu Địch ngồi luôn xuống ghế sô pha đắt tiền:

La Trường Hoan a một tiếng có vẻ tỉnh ra rồi, cái mùi này tựa hồ là minh chứng tốt nhất cho việc Cừu Địch đã lấy được thứ gì đó rồi:" Phải lắm, mùi này mới là đúng, đồ đâu?"

Cừu Địch đưa USB tới, hai người bọn họ vội vàng cắm vào laptop, cùng nhau nhìn màn hình, vừa nhìn một cái đã kinh ngạc, càng nhìn càng chấn tay La Trường Hoan kéo chuột liên hồi, có vẻ nóng lòng muốn xem rốt cuộc có được cái gì, bỏ qua chi tiết. Đến khi xem xong sắc mặt cả hai vô cùng đặc sắc, cứ nhu là nhìn thấy ma vậy, La Trường Hoan ngồi hẳn xuống ghế, bắt đầu xem thật kỹ, mười mấy phút sau mới di chuyển ánh mắt sang nhìn Cừu Địch, vẫn là ánh mắt như nhìn thấy ma đó:"

" Nhà máy thịt Tân Hoa gia công thịt lợn chết, tôi nghĩ đây là tình huống phổ biến của đại đa số nhà máy không chỉ ở đất nước này, mà còn là trên thế giới. Vận chuyển đường dài, điều kiện nuôi nhốt tồi tệ, khó tránh khỏi làm gia súc chết ... Nào, vậy thì tiếp theo đây tới chuyện điều kiện rồi, thứ này đáng giá bao nhiêu tiền?" Cừu Địch nói xong thấy La Trường Hoan do dự, y nói thẳng:" Anh nên cho một cái giá hợp lý, nếu không chuyện hợp tác tiếp theo của chúng ta sẽ không dễ dàng như vậy đâu ... Tôi biết đây không phải là mục tiêu thật của anh, nhà máy Tân Hoa là nhà máy quốc doanh, dù kéo sập được bọn họ thì anh cũng chẳng kiếm chác được gì."

" 50 vạn." La Trường Hoan chặn họng, hắn hơi sợ người này rồi, sợ y tiếp tục suy luận sẽ ra thú gì đó:

50 vạn? Cừu Địch thấy đầu óc váng vất, năm, mười vạn là số tiền y kỳ vọng, 50 vạn thì vượt mong đợi quá xa rồi, ngồi không vững, miễn cưỡng nói:" Xem như công bằng."

" Đồ thì tôi lưu lại, tiền sẽ mau chóng chuyển vào tài khoản của anh thôi ... Có điều tôi phải nói trước, rời khỏi cánh cửa này, tôi sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra, hẳn anh cũng hiểu, loại chuyện này nếu truyền đi, đối với tôi và anh mà nói, đều không có lợi ..."

Cừu Địch xua tay cắt lời hắn:" Tôi làm nghề này, tất nhiên biết chuyện bảo mật thế nào, anh không cần nhắc, chúng ta vốn chẳng có quan hệ gì hết. Giá cả thì không có vấn đề gì, nhưng có một điều kiện kèm theo."

" Là cái gì, anh cứ nói!" La Trường Hoan không tỏ ra bất ngờ:

Cừu Địch nhìn về phía Lang Nguyệt Tư, La Trường Hoan cũng nhìn cô thư ký hoa dung nguyệt mạo của mình, hắn kinh ngạc thật rồi, cười phá lên:" Tôi còn chưa có cơ hội đây này, anh đã muốn ra tay rồi ... Ha ha ha, nếu 50 vạn có thể cùng cô ấy trải qua một giấc xuân thì tôi ký chi phiếu từ lâu ấy chứ, ha ha ha."
Bình Luận (0)
Comment