Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 665 - Q4 - Chương 84: Chạy Đông Chạy Tây Chẳng Đáng Nói. (2)

Q4 - Chương 84: Chạy đông chạy tây chẳng đáng nói. (2) Q4 - Chương 84: Chạy đông chạy tây chẳng đáng nói. (2)

Lang Nguyệt Tư thoáng ngỡ ngàng, rồi ném cho Cừu Địch ánh mắt ghê tởm, không ngờ kẻ này thô bỉ như thế, y coi mình là loại người gì, chuyện này với cô mà nói là một sỉ nhục, hai tay siết chặt, thiếu chút nữa không kiềm chế được đi tới cho một cái tát.

" Đừng hiểu lầm, thực ra tôi không phải là nam nhân." Cừu Địch cúi đầu xuống, nói một câu đau khổ, trong lòng thầm chửi tổ tiên mười tám đời Lão Phiêu:

Cái gì? Nam nhân khiến người ta đi hết từ ngạc nhiên này tới bất ngờ khác này lại lần nữa nói ra một câu khiến người ta không tin nổi.

" Tôi, tôi sinh ra đã có chướng ngại công năng ở phương diện tình dục, cho nên, tôi, tôi không phải là nam nhân ... Tôi, không thể làm được chuyện gì với thư ký Lang ... Nhưng tôi vô cùng yêu thích dung mạo của cô ... Cho nên, cho nên, tôi nghĩ ..." Cừu Địch như mắc xương gà trong cổ, nói một câu chửi Lão Phiên ba lần, chính bộ dạng ngập ngừng xấu hổ đó khiến lời của y chân thành hơn ba phần, khó ai nghi được:" Tôi muốn, liệu cô có thể tặng tôi một bộ trang phục cô đã mặc, để tôi, tôi tự an ủi bản thân không? ... Tôi chỉ cần có thế thôi."

Lang Nguyệt Tư nhìn Cừu Địch với ánh mắt thương xót, ai ngờ một nam nhân trông cao lớn uy mãnh thế này mà trên người có tật, chút tức giận cũng không còn nữa.

" À, ra là thế, anh cũng thật đáng thương, điều kiện này ..." La Trường Hoan không nghi ngờ gì, quay đầu nhìn Lang Nguyên Tư, cô quay mặt sang hướng khác, rõ ràng là không chịu, hắn nhún vai:" Anh Cừu, thế này làm khó tôi quá."

" Tôi đem cả loại bí mật này của bản thân ra nói rồi, vậy mà, vậy mà các người không có chút thương tình nào, vậy làm sao chúng ta có thể hợp tác được nữa?" Cừu Địch tức giận đứng dậy, làm ra vẻ muốn đi:

Lang Nguyệt Tư thở ra một hơi dài, hết sức khó chịu nói:" Nếu anh đã thích, tôi sẽ tặng anh một bộ trang phục. Có điều tôi cũng có một điều kiện kèm theo. Vào lúc cần thiết, tôi sẽ tham gia vào hoạt động của các anh, không được phép che giấu tôi."

Tốt rồi, Cừu Địch hớn hở ra mặt:" Ok ... Không thành vấn đề, có điều quần áo phải mang nguyên vị bao gồm cả đồ lót, lấy ngay bộ cô đang mặc đi."

" BIẾN ... THÁI ..." Lang Nguyệt Tư mặt đỏ dừ, chút thương hại cũng không còn, quay ngoắt người rời phòng:

Diễn biến này ai mà ngờ được cơ chứ, La Trường Hoan ngây ra nhìn Lang Nguyệt Tư đóng mạnh cửa lại, bất thình lình phát ra tràng cười vang dội.

Cừu Địch bẽ mặt vô cùng, còn ở lại sao được nữa, cáo từ rời đi, đứng đợi ở cửa một lúc thì nhận được bộ trang phục Lang Nguyệt Tư vừa mới mặc, nhưng cô gái đưa đồ là người lạ, không thấy Lang Nguyệt Tư đâu, chuyện này y không trách.

Quy cách tiễn chân rất cao, đích thân La Trường Hoan đưa Cừu Địch vào thang máy, Cừu Địch nghi ngờ dụng ý của thằng cha này không tử tế, đi theo chỉ để có cớ cười vào mặt y thôi. Đây là thang máy giành cho khách siêu VIP, không có ai khác, Cừu Địch không nén được tò mò, giở xem bộ trang phục trong tay, đúng là nguyên bộ, cả đồ lót, tất lụa cùng với chiếc quần lót màu xanh lam, y phải kiềm chế lắm mới không kéo ra nhìn, thoang thoảng hương thơm.

Rời khỏi khách sạn, Cừu Địch đem bộ trang phục ném ra sau, dương dương đắc ý hô:" Lái xe!"

Lão Phiêu ngồi ở ghế sau hưng phấn vô cùng, hai tay mân mê bộ trang phục, như đang vuốt ve thân thể mỹ nữ, mắt sáng rực, nước dãi chảy dài, dí mũi vào hít hà:" Oa, thế này mới là huynh đệ chứ, anh trai, không phải anh thực sự ra tay tàn độc, đẩy ngã người ta rồi lột đồ chứ?"

" Tất nhiên rồi, nếu không sao có thể nói là huynh đệ, vì chuyện này mà tôi phải nhượng bộ đối phương rất lớn đấy." Cừu Địch khoe công:

Lão Phiêu tất nhiên là cảm kích bất tận, có điều ngửi đi ngửi lại liền phát hiện ra điều bất thường, hắn hồ nghi ngửi kỹ từng món, sau đó trong khoang xe phát ra tiếng gầm phẫn nộ, làm cả xe lảo đảo.

" Mẹ nó, đồ lừa đảo, trang phục và quần lót không cùng mùi ... Đây không phải là một người."

Mẹ nó, Cừu Địch nghiêng người tránh nước bọt, y cũng nổi khùng, không ngờ bị mặc lừa chứ, nữ nhân đó chơi không đẹp chút nào, chuyện thế thôi mà cũng gian lận à ... Nhưng ai mà ngờ được Lão Phiêu lại nhận ra được khác biệt nhỏ đó. Cừu Địch đang định hô quay xe, không ngờ tên biến thái đó tư duy khác thường, vừa nổi giận xong thoáng cái đã vui mừng kêu lớn:" Lãi rồi, lãi rồi, có mùi của cả hai mỹ nữ, ha ha ha ha."

Thôi Tiêu Thiên cười không ngớt, vì hắn lái xe Cừu Địch phải nhịn không cho hắn vài cái đạp, xe đưa Lão Phiêu về tận nhà trước, sau đó Cừu Địch về nhà tắm rửa, xe đem đi rửa trong đêm, cái xe này không rửa không ai ngồi được nữa.

Sáng hôm sau, Cừu Địch dậy sớm, tập thể dục xong chưa ăn sáng đã đi, hôm nay y có một cuộc hẹn quan trọng.

Một bát mỳ nấu nước trong veo, trôi bập bềnh mấy giọt váng mỡ, hai cọng rau, ngoài ra chỉ có thêm một cái bánh mỳ khô và một quả trứng luộc, đó chính là bữa sáng mà Cừu Địch chọn. Đem so với Mã Thụ Thành phía đối diện gà quay, xương sườn với cả tôm thì đúng là quá mức nghèo khó.

Tạm thời trong thời gian tới, Cừu Địch không ăn nổi thịt, toàn bộ nhờ công số tài liệu thu được ở nhà máy Tân Hoa.

Trước khi ăn Cừu Địch đẩy về phía Mã Thụ Thành một chiếc túi cầm tay đã được chuẩn bị từ trước, Mã Thụ Thành không hỏi gì cả, cứ thế mở túi ra xem. Di động, chứng minh thư, tiền, gần như có đủ mọi thứ để bắt đầu cuộc sống rồi, hắn vừa mới ra khỏi tù, đang lo nơi ăn chốn ở, những thứ này hiển nhiên đã hóa giải cấp bách trước mắt.

" Nghe nói các cậu vừa mới tiếp nhận một ủy thác lớn hả?" Mã Thụ Thành vừa ăn vừa hỏi:

" Đúng thế, cho nên tôi cần thêm người tham dự vào việc này." Cừu Địch đem vụ làm ăn cổ quái với La Trường Hoa kể thật tỉ mỉ cho Mã Thụ Thành nghe, y biết không nên mà cũng không giấu được Mã Thụ Thành. Hắn là kẻ lọc lõi đã lăn lộn trong thế giới màu xám này nửa đời người rồi, cho dù vừa mới ra tù, nguồn thông tin còn chưa thông suốt, nhưng cũng không phải là loại chim non như Cừu Địch có thể so sánh được.

Mã Thụ Thành chăm chú lắng nghe, mấy lần ngừng ăn nhíu mày, lời của Cừu Địch vừa mới dứt, hắn liền nhắc ngay một câu:" Làm khá lắm, có gan đấy, tiếp tục nói đi, các cậu không phải đang làm ăn mà đang tìm cái chết."

" Tôi cũng có linh cảm chẳng lành, cho nên mới cần tiền bối như anh chỉ bảo ..." Cừu Địch lần này nói tới những nhân vật liên quan như Nhị Bì, Để Phiến, Lão Phiêu, đây là ba nhân vật cấp trọng lượng, từng là lực lượng hạch tâm trong chuyện làm ăn của Mã Thụ Thành, hẳn chuyện này giúp hắn yên tâm tham gia hơn:
Bình Luận (0)
Comment