Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 666 - Q4 - Chương 85: Chạy Đông Chạy Tây Chẳng Đáng Nói. (3)

Q4 - Chương 85: Chạy đông chạy tây chẳng đáng nói. (3) Q4 - Chương 85: Chạy đông chạy tây chẳng đáng nói. (3)

" Ha ha ha ..." Mã Thụ Thành ngớ ra chốc lát rồi cười, có vẻ đã hiểu dụng ý sâu xa hơn của Cừu Địch rồi, chỉ mặt y nói:" Được, cậu chơi được lắm, tôi chỉ nói cho cậu biết về mỗi Nhị Bì, vậy mà cậu moi ra cả Để Phiến và Lão Phiêu nữa. Nhưng cậu đã nghĩ tới chưa, mấy tên đó đều là thành phần nguy hiểm, nắm trong tay có thể tổn hại người khác, đồng thời cũng có thể làm hại bản thân đấy."

" Nhưng nếu anh chỉ vẻn vẹn coi bọn họ như công cụ, vậy chẳng phải tỉ lệ gây hại bản thân chẳng phải càng cao hơn à?" Cừu Địch ý thức rất rõ, về bản chất thì Mã Thụ Thành và Tạ Kỷ Phong chẳng khác biệt là mấy, kiếm ăn nhờ bán thông tin, tương đương với vai trò mối lái giữa khách hàng và gián điệp thương nghiệp:

Không thể tán đồng, Mã Thụ Thành có cái nhìn và suy nghĩ riêng của mình, hắn cũng không che giấu Cừu Địch, nói thẳng luôn:" Nhị Bì là tên tội phạm, sau khi rời khỏi nhà máy in thì luôn làm hàng giả, tiền án gom lại còn cao hơn cả hắn. Thôi Tiêu Thiên tuy không có tiền an, nhưng hẳn là cậu biết hắn là loại gay rồi, đừng nói tới khống chế hắn, e rằng cậu giao với hắn cũng thấy khó khăn ấy chứ."

" Về phần Lão Phiêu thì khỏi cần nói nữa, hắn đã vào tù mấy bận rồi, lần nào cũng vì quá béo, ăn quá khỏe, bệnh quá nhiều, lại thần kinh thất thường nên trại giam từ chối tiếp nhận ... Nói thật nhé, tôi cũng mong cậu bị mấy tên quái thai đó dọa chạy mất để khỏi tới làm phiền tôi, kiếm ăn ở trong cái nghề này nào có dễ dàng gì."

Cũng hơi bất ngờ, nhưng nếu bảo bị dọa chạy mất chắc còn xa lắm, có lẽ là vì chơi với Bao Tiểu Tam quen rồi chăng, Cừu Địch vẫn thong thả ăn uống:" Tôi không sợ chạy mất, xem ra tôi hợp cách rồi nhỉ?"

" Ha ha ha, đừng mừng vội như thế, cái nghề này không có tiêu chuẩn khảo hạch nào đâu, có tiền thì có người đi theo cậu làm việc, dù có là việc sai trái. Không tiền thì nửa bước khó đi, dù cậu có đúng chăng nữa." Lời Mã Thụ Thành đều là đạo lý người ta nói nhan nhản trên mạng rồi, vấn đề xem ai nói, có tư cách nói không thì lời nói ra mới đủ sức nặng được:

Coi như đây là một loại thừa nhận đi, Cừu Địch đưa ra lời mời đầy mong đợi:" Xem ra anh Mã có ý gia nhập rồi, vậy anh làm chỉ huy nhé? Phi vụ lớn như thế này, tôi lo mình không khống chế được."

Thái độ khiêm tốn học hỏi này lấy được thiện cảm của Lão Mã, chưa kể ấn tượng trước kia của hắn với Cừu Địch khá tốt, vì thế tay lưu manh già vừa ra tù mới ổn định được tinh thần, chỉ ra khiếm khuyết của Cừu Địch:" Thứ nhất, cậu phải chia người ra mà dùng, không thể cứ có chuyện gì là cả đám kéo ùa lên hành động như vậy, một vài việc, người biết càng ít càng tốt."

" Thứ hai, nghề này kỵ húy nhất là bạo lực, các cậu hết xông vào địa bàn của người ta, lại tắt giám thị, thả lợn ra làm loạn, chắc chắn còn có cả đánh người nữa. Đây mà là gián điệp thương nghiệp à? Khác gì côn đồ xã hội đen đâu."

" Điều thứ ba, cách dùng người của cậu có vấn đề, việc này thực ra đơn giản lắm, cậu không cần ra mặt, thông qua người khác mua chuộc công nhân nhà máy, vài ba trăm thôi là xong rồi. Muốn tìm chỗ bọn họ giấu lợn chết, có khi chỉ vài bao thuốc lá là xong. Một gián điệp thương nghiệp tinh minh là người phải biết dùng cái giá nhỏ nhất để đổi lấy giá trị lớn nhất. Không phải như cậu, ngông nghênh hơn cả đám tạo phản, cậu cứ đợi cảnh sát mò tới tận nhà đi."

Tiền bối dạy bảo thì chắc chắn đều là những lời đúc rút kinh nghiệm giá trị rồi, Cừu Địch chăm chú lắm nghe hơi xấu hổ, y đúng là hành động lỗ mãng như thổ phỉ vậy.

Mã Thụ Thành cau mày nhìn Cừu Địch:" Chẳng lẽ cậu không nhìn ra âm mưu trong đó?"

" Chính bởi vì có âm mưu, cho nên tôi mới làm như vậy." Cừu Địch gật đầu:

Mã Thù Thành ngớ người, dần dần vẻ mặt hòa hoãn hơn, sau đó cười không ngớt, có vẻ trong tiếng cười có thêm không ít sự tán thưởng.

Cừu Địch giải thích:" Tôi nghĩ Nhà máy Tân hoa hẳn không phải là mục tiêu, hắn sao có thể kéo đổ quốc xĩ, cùng lắm là muốn thử mà thôi, nếu hắn có tiền để chơi thì tôi chơi cùng hắn."

" Vậy hậu quả thì sao?"

" Mông cả hai bên đều không sạch sẽ, tôi nghĩ, cho dù Nhà máy Tân Hoa cũng không dám truy cứu đâu, nếu thực sự có người tới nhà máy bọn họ thăm dò tình hình, bọn họ dám lên tiếng à? Bây giờ tư liệu tôi đã đưa hết cho ông chủ La rồi, chẳng lẽ hắn dám lấy ra khiêu chiến người khổng lồ? Cho dù hắn dám thật thì cũng chỉ chuốc lấy cái chết thôi."

Nói như thế vẫn chưa tính là chắc chắn, có điều so ra mà nói, ở giữa sự cân bằng vi diệu này, tạm thời vẫn an toàn. Mã Thụ Thành không hoài nghi phán đoán này của Cừu Địch, chú nhóc này làm việc hơi thô bạo, nhưng có tính toàn, hắn lẩm bẩm:" Nếu đã che giấu tới mức này thì đại bộ phận người ủy thác sẽ không để người làm việc biết được mục tiêu thật sự đâu, cho dù cậu biết thì khả năng là cũng đã quá muộn.

" Đương nhiên, hơn nữa cũng xác định, anh sẽ gia nhập vào." Cừu Địch tự tin nói:

Mã Thụ Thành nhìn Cừu Địch chằm chằm một lúc rồi bật cười, mọi người đều muốn làm đĩ kiếm tiền, chẳng phải loại muốn lập bia trinh tiết, cho nên cần gì phải ngại ngùng:" Cậu có chắc là giúp mọi người an toàn không?"

" Không, có điều tôi tin, nếu phát hiện ra nguy hiểm, anh sẽ cảnh báo cho chúng tôi chứ?"

" Đương nhiên, tới lúc đó tôi sẽ thoát thân ngay ... Không thành vấn đề, ai bảo tôi còn nợ cậu một ân tình, cậu muốn tôi làm gì đây?" Mã Thụ Thành thống khoái hỏi:

Cừu Địch lấy di động ra, cho Mã Thụ Thành xem an bài của đối phương, vẫn là điều tra mấy xĩ nghiệp gia công thực phẩm thôi.

Loại chuyện này với Mã Thụ Thành mà nói chẳng tính là khiêu chiến gì, đặt di động xuống đẩy về:" Không thành vấn đề."

" Nhìn biểu hiện tự tin của anh hẳn thấy chuyện này dễ dàng nhỉ, tôi thì thấy hơi khó, toàn là tra tấm màn đen phía sau." Cừu Địch hâm mộ, hẳn là còn lâu nữa y mới có sự tự tin này:

" Nếu như cậu là một phần tử của tấm màn đen thì cậu sẽ không thấy thế nữa đâu ... Thực ra chẳng phải là tấm màn đen gì, mà là bí mật công khai rồi, từ điểm này có thể phán đoán trực quan, người ủy thác không phải người bản địa, nếu là người bản địa quan tâm tới mấy chuyện này mới là lạ."

" Vậy là anh có kênh thông tin rồi." Cừu Địch tò mò hỏi, y muốn học hỏi thêm những cách giải quyết vấn đề khác chứ không muốn lại thả lợn ra làm loạn nữa:

" Đương nhiên là có, nói không chừng tôi có thể đưa cậu đi theo ..." Mã Thụ Thành nghiêm mặt, hỏi cũng là kèm cảnh cáo:" Nhưng mà cậu chắc chắn muốn làm thế chứ, chặn đường phát tài của người khác sẽ không có kết quả tốt đâu."
Bình Luận (0)
Comment