Q4 - Chương 89: Gặp lại người cũ tâm tư mới. (2)
Q4 - Chương 89: Gặp lại người cũ tâm tư mới. (2)
Nữ nhân là loại động vật nguy hiểm, đặc biệt là khi nhìn thấy các loại trang phục muôn màu muôn vẻ, trong đôi mắt tỏa ra thứ ánh sáng tham lam không cách nào che giấu được, giống như dã thú hung dữ phát hiện ra con mồi vậy. Bọn họ sẽ lao về bộ trang phục yêu thích giống như người đói khát cực điểm lao vào món ăn.
Hình dung đó hơi quá một chút, cơ mà phải thông cảm, Cừu Địch lớn tới chừng này rồi đã bao giờ đi dạo phố mua sắm với một cô gái đâu. Có điều y nhanh chóng phát hiện ra, cái công việc này còn mệt hơn cả lên giường. Mỗi khi Lang Nguyệt Tư chọn được một bộ trang phục, thay đổ đi ra, luôn điệu đà xoay người trước gương như tự luyến ngắn đi ngắm lại bản thân, sau đó hỏi Cừu Địch đầy mong đợi:" Có đẹp không?"
Cừu Địch gật đầu lia lịa khen đẹp lắm, Lang Nguyệt Tư không vui, nói y khen cho có lệ.
Chớp mắt Lang Uyển Tư đã thay bộ mới, tiếp tục hỏi:" Có đẹp không?"
Bị mấy lần mắng đối phó qua loa, Cừu Địch học khôn rồi, trực tiếp phê bình:" Xấu quá, khó coi chết đi được."
" Chẳng có chút con mắt thẩm mỹ nào hết, đây là thiết kế đỉnh cao của gucci đấy." Lang Nguyệt Tư vẫn mắng, chẳng nể nang chút nào hết:
Tới đây thì Cừu Địch hiểu rồi, dù sao bất kể mình nói cái gì, chắc chắn cũng là sai, ở mặt lựa chọn trang phục, nữ nhân tự tin không cho phép bất kỳ sự chất vấn hay đối phó nào. Vì thế Cừu Địch đổi chiêu, khi Lang Nguyệt lần nữa hỏi, Cừu Địch ngắm nghía cô một hồi, sau đó phán: Phần trên cực kỳ có khí chất, phần dưới cực kỳ có phong cách, cực kỳ cực kỳ hợp với cô."
Rốt cuộc cũng lừa được Lang Nguyệt Tư rồi, cô lần nữa nhìn bộ trang phục mình vừa chọn, tò mò hỏi:" Khí chất và phong cách có thể tách nhau ra được không?"
" Đương nhiên là được rồi, cô đã thành công đem một bộ trang phục của thương hiệu lớn quốc tế mặc thành khí chất đồ rẻ tiền và phong cách hàng chợ bán ngoài đường, cô xem, cô làm vị quý phụ kia sợ chạy mất rồi đấy." Cừu Địch nghiêm túc nói:
Lang Nguyệt Tư ngớ ra, quay đầu nhìn thấy một nữ nhân to béo cầm trang phục trong tay nhưng căn bản không dám tới khu thay đồ này để thử, thế là cười không ngớt.
Chỉ có những cô gái cực kỳ tự tin vào dung mạo của mình mới cảm thấy kiểu trêu đùa của Cừu Địch thú vị, nếu không sẽ bị đụng chạm tự ái ngay.
Có điều Cừu Địch phải thừa nhận mỹ nữ thần bí này thực sự hơn người, dáng người rất cao, ít nhất cao hơn hẳn so với những cô gái phục vụ viên trăm người chọn một ở nơi này, gương mặt và vóc dáng thì gần như không cần phải đánh giá gì nữa, từ ánh mắt hâm mộ của những cô gái bán hàng là thấy rồi. Mỗi lần Lang Nguyệt Tư đứng trước gương thử đồ là khiến không ít mỹ nữ bại lui không dám vào, sợ mình biến thành vịt con xấu xí.
Cô gái này thực sự đẹp tới nghịch thiên, còn nghịch thiên hơn nữa là người ta chẳng những xinh đẹp mà còn rất nhiều tiền, động tác quẹt thẻ rất ưu nhã nhẹ nhàng, những bộ trang phục giá vài nghìn lên tới cả vạn mà cô chẳng chớp mắt lấy một cái, điều này càng tăng thêm chỉ số sức hút cho Lang Nguyệt Tư.
Chỉ số này tới chỗ Cừu Địch liền biến thành trọng lượng thực sự, mới đi được nửa tầng thôi mà hai tay Cừu Địch đã xách tám cái túi rồi. Lại từ một cửa hiệu nữa đi ra, Lang Nguyệt Tư đang trong cơn say mua sắm chẳng khách khí gì cởi áo khoác ngoài ra, trực tiếp vắt lên vai Cừu Địch.
" Này, đừng có quá đáng thế chứ, cô đang đi khoe y phục hay là đang đi khoe của đấy." Cừu Địch xách đống túi đồ lẽo đẽo theo sau:
" Nữ nhân đi mua sắm là một loại phương thức giảm ảm lực, giống như nam các anh uống rượu ấy, cũng là chuyện không thể khuyên được." Lang Nguyệt Tư cười khúc khích, không khó nhận ra Cừu Địch chẳng có chút kinh nghiệm nào trong chuyện này, cô xoay một vòng trước mặt y, áo khoác ngắn màu vàng cùng với áo len trắng như tuyết ôm người, hưng phấn hỏi:" Thế nào? Có phải thấy rất cute không? Có trẻ ra vài tuổi không?"
Cừu Địch lẻ lưỡi ngoẹo đầu sang một bên, nãy giờ bình phẩm trang phục quá nhiều gây mệt mỏi thẩm mỹ quá độ rồi, giờ có là siêu cấp mỹ nữ cũng không bằng việc thả mình xuống giường ngủ một giấc, vụ này thực sự khiến người ta ngán quá rồi.
" Oh, sorry, tôi quên mất anh không phải là nam nhân, nhãn quang của anh không cách nào thưởng thức nữ giới." Lang Nguyệt Tư cười trêu ghẹo, làm Cừu Địch tức tới suýt ném hết đồ của cô ta đi. Nhưng mặt Cừu Địch vừa sầm xuống thì Lang Nguyệt Tư lại sán tới, như con chim nhỏ khoác tay y, người hơi ngả tới cố y ép ngực vào cánh tay Cừu Địch:" Nhìn vẻ mặt của anh tôi biết là anh nói dối rồi."
Cừu Địch trơ trẽn nói:" Thế không phải là bình thường à, nói thật mới là có bệnh đấy."
Quả nhiên là vậy, Lang Nguyệt Tư vẫn chưa hết tò mò:" Vậy thì cái gọi là bệnh kín kia cũng là nói dối rồi, vì sao lại muốn lấy y phục của tôi?"
Hơi thở của Lang Nguyệt Tư phả vào cổ Cừu Địch, y quay đầu sang nhìn thấy đôi sóng sánh xuân tình, y nén cười nói:" Câu ấy là lời nói thật, nếu như cô không tin, chúng ta có thể thuê phong để kiểm nghiệm. Cô gái thích khoe khoang sức hút như cô, có thể đánh thức được cảm xúc với nữ nhân của tôi đấy."
" Tôi chẳng dại gì đưa dê vào miệng cọp, bây giờ nhìn mắt anh tôi thấy rõ dục vọng nóng rực của nam nhân giành cho nữ nhân." Lang Nguyệt Tư tựa hồ nhất định muốn vạch trần lời nói dối của Cừu Địch:
Cừu Địch mặt không đổi sắc lắc đầu:" Không không không, cô nhầm rồi, tôi nhìn y phục của cô chứ không phải là nhìn người, thấy bao nhiêu y phục nữ giới như thế lòng liền hưng phấn ... Này, không thể bắt tôi đi mua sắm miễn phí với cô chứ, đồ lót tôi muốn đâu?"
Cho dù Cừu Địch đã hạ thấp giọng xuống rồi, nhưng Lang Nguyệt Tư vẫn cảm thấy ghê rợn, vội vàng tránh xa y ra, đứng cách tận hai mét nghiến răng nghiến lợi nói:" Đúng là đồ biến thái! Đợi đấy!"
Quyến rũ thất bại, đả kích rất lớn, Lang Nguyệt Tư không ưỡn ẹo trước mặt Cừu Địch nữa, cô đi vào một gian bán đồ lót, bên trong thôi thì đủ loại, xanh đỏ tím vàng đủ cả, cô chọn mấy bộ rồi đi vào gian thủ đồ. Cái khu vực này Cừu Địch không dám tới quá gần, cái đám mỹ nữ bán hàng ăn mặc kiểu gì ấy, đồ gần như xuyên thấu luôn, khoe vóc dáng và đồ lót, rõ ràng là không chào nam giới vào rồi.