Q4 - Chương 91: Gặp lại người cũ tâm tư mới. (4)
Q4 - Chương 91: Gặp lại người cũ tâm tư mới. (4)
Cừu Địch lúc này đầu óc lẫn hết cả, trả lời không đúng câu hỏi:" Em ... Làm sao em lại tới Bắc Kinh?"
Vừa nhắc tới chuyện này một cái, tâm trạng của Trang Uyển Ninh trở nên đơn giản hơn rất nhiều, đó là tức giận:" Vậy anh nói xem em phải đi đâu? Làm sao em còn mặt mũi nào để quay lại trường nữa, anh không biết người ta xì xào bàn tán gì sau lưng em ... Còn anh nữa, sao anh không nói một lời nào mà đã đi rồi, điện thoại cũng không gọi được."
Sau chuyện ở Trường An, Cừu Địch cho rằng chuyện hai người kết thúc rồi, y cũng có ý muốn để quá khứ chôn vùi, nên thay số điện thoại, không liên lạc lại với Trang Uyển Ninh, ai mà ngờ được lại gặp nhau ở Bắc Kinh xa tít tắp, lại còn trong tình cảnh như thế:" Anh chưa kịp ..."
" Anh lừa em chứ gì? An tưởng em không biết là anh làm việc cho những người kia à? Anh muốn gài em thì cũng phải nói ra chứ, em bị giam một cách hồ đồ hai tháng, anh biết em sợ thế nào không? Anh biết ngay từ đầu rồi phải không? Anh tiếp cận em là vì điều tra Mã Bác chứ gì? ... Đồ lừa gạt, tất cả đều là giả đúng không? Ngay cả lần đó ăn cơm gặp lại nhau cũng là anh cố ý an bài phải không?" Trang Uyển Ninh càng nói càng ấm ức, càng nói càng đau lòng, càng nói giọng càng lớn:
Những người xung quanh chú ý tới đôi nam nữ này ngày một nhiều, Cừu Địch không phân bua gì cả, hoặc lui, hoặc tránh, đến khi lưng chạm vào một cái cột trang trí liền không còn chỗ mà lùi nữa. Tâm tình của Trang Uyển Ninh đã kích động tới không thể kiềm chế nổi nữa, cô có quyền nghi ngờ chứ, trước khi xảy ra chuyện, Cừu Địch tới mập mờ nói với cô, nên trốn đi xa chút, nghĩ tới chuyện ấy là cô lại giận sôi gan, vung tay muốn tát y một cái.
Cừu Địch đứng im đó không né tránh, Trang Uyển Ninh đã giơ tay lên nhưng không cách nào tát được, có lẽ cô không chỉ vì cảm giác bị lừa gạt, mà còn vì trong tay y còn có nhiều trang phục nữ như thế, hiển nhiên là mua cho cô gái khác ... Cuối cùng cô không tát được, nhưng dẫm thật mạnh lên chân Cừu Địch, làm y đau tới nhăn mặt, tức giận muốn lý luận với Trang Uyển Ninh, nhưng khi nhìn cô, lại mềm lòng không nói được.
Cô ấy gầy đi rất nhiều, hốc mắt hõm sâu, làm mắt to hơn hẳn, trong đôi mắt có thứ long lanh chực trào ra, Cừu Địch hiểu, sự kiện đó mang lại đả kích quá lớn cho cô ấy, cho nên không nói gì cả.
" Uyển Ninh, Uyển Ninh ... Có chuyện gì thế?" Một bác gái trung niên từ trong cửa hiệu chạy ra, kéo Trang Uyển Ninh lại, nhìn dung mạo thì có vẻ là mẹ con:
Trang Uyển Ninh lau nước mắt, gượng gạo nói:" Không sao ạ, gặp một kẻ lừa đảo."
" Ai thế?" Bà gái sầm mặt nhìn Cừu Địch:" Này, cậu là ai, cậu làm gì con gái tôi?"
" Không có gì đâu mẹ, đi thôi." Trang Uyển Ninh kéo mẹ mình đi, che giấu thất thố vừa rồi của mình, trốn tránh khỏi ánh mắt hiếu kỳ của người khác:
Sau đó ở khu vực trang phục nữ không có mấy nam nhân này, Cừu Địch liền biến thành loại phản diện tệ nhất trong phim ngôn tình, có gì mà phải đoán, chắc chắn là loại có mới nới cũ, loại thay lòng đổi dạ, loại bắt cá hai tay, cái loại bạc bẽo phụ tình rồi ... Tuy không tới mức có ai đó tới chỉ mặt Cừu Địch mắng mỏ, nhưng những ánh mắt căm ghét khinh miệt, những lời bóng gió chẳng kiêng dè gì khiến Cừu Địch không chịu nổi, cúi đầu xuống bước đi, bước chân nhanh dần hướng tới cầu thang, trốn khỏi mảnh đất thị phi này.
" Này ... Này ... Đợi đã, anh cầm quần áo của tôi rồi chạy à?" Lang Nguyệt Tư đuổi theo Cừu Địch, rối rít gọi:
Cừu Địch nhìn cô ta mặt mày hớn hở, chắc chắn vừa rồi ở bên cạnh nhìn trộm, hẳn là cười đã đời rồi, với nữ nhân này y chẳng nể nang:" À, xem ra tâm tình tốt quá nhỉ, vậy thì tự cầm đi."
Cả đống y phục như thế nhất thời làm Lang Nguyệt Tư luống cuống chân tay, trông đến vất vả, còn đâu phong thái mỹ nữ nữa. Cô chẳng bận tâm, vẻ mặt đầy hiếu kỳ nhìn Cừu Địch chằm chằm, gương mặt đó rõ ràng đang có vô số cảm xúc kìm nén, nói thế nào nhỉ? Giống một chàng trai vừa tỏ tình thất bại nhưng cố gắng giữ lấy sự tự tôn nam nhân vậy, mải nhìn tới mức rời thang máy còn vấp chân.
Cừu Địch không chịu nổi loại ánh mắt săm soi đó, tránh đi chỗ khác mà không thoát, bị nữ nhân đeo bám đúng là khó thoát thật, mấy lần đổi hướng không thành, y bực mình:" Đừng bám theo tôi, đi chỗ khác."
" Chà, không biến thái nữa rồi, thay đổi rồi kìa." Lang Nguyệt Tư trêu Cừu Địch:
" Cô tự đi chơi đi, tôi có việc rồi." Cừu Địch nói thẳng, sau đó rảo bước bỏ đi:
Lang Nguyệt Tư chật vật đưa tay kéo y lại:" Tôi cũng có việc."
" Việc gì?"
" Anh đã đồng ý với tôi, khi nào tôi cần có thể tham gia vào hoạt động của các anh, bây giờ tôi thấy cần thiết rồi."
" Đúng thế, nhưng vì lần trước cô giở trò lừa tôi, cho nên tư cách của cô đã bị hủy bỏ." Cừu Địch gạt phắt đi, ca ca đang tâm tình không tốt, miễn tiếp:
Lang Nguyệt Tư không vui:" Nhưng mà lần này không lừa anh, thậm chí tôi còn kiếm thêm cho anh mấy bộ nữa đấy."
" Vậy tôi cũng phải kiểm nghiệm xong mới nhận định được, đi đây, có chuyện gì cứ gọi điện thoại là đủ rồi, đừng làm phiền tôi bởi loại chuyện đi dạo phố thế này." Cừu Địch nói xong đi thẳng:
Lang Nguyệt Tư dậm chân, không ngờ sức hút của mình lại không địch lại mấy bộ đồ lót, nhưng mà cô rõ ràng nhận ra, Cừu Địch là người bình thường tới không thể bình thường hơn, dứt khoát không liên quan gì tới mấy thứ biến thái. Nếu y là một kẻ biến thái, sẽ không thể nào cùng một cô gái có va chạm kịch liệt như vậy, cô gái đó rõ ràng có một tình cảm rất lớn giành cho y.
Hơn nữa, đó là cô gái thanh thuần, xinh đẹp, dù hơi tiều tụy một chút, Lang Nguyệt Tư cũng không dám nói là mình hơn được. Nghĩ tới đó, Lang Nguyệt Tư quay trở lại tìm kiếm, vừa vặn nhìn thấy cô gái kia đi cầu thang cuốn xuống tầng khác, vội vàng đuổi theo. Phải sách theo đống túi lớn túi nhỏ, Lang Nguyệt Tư khá là vất vả, mãi mới tìm thấy cô gái kia đang đứng thất thần, gần đó là người mẹ lựa chọn trang phục giành cho người trung cao tuổi.
Tính toán một lúc Lang Nguyệt Tư đi về phía Trang Uyển Ninh, tựa hồ Trang Uyển Ninh bì giật mình xoay người nên va chạm với Lang Nguyệt Tư, thế là quần áo rơi vương vãi. Tiếp đó nữa hai cô gái liên tục xin lỗi rồi khách khí nhặt trang phục lên, vậy là đã tiếp cận thành công rồi, đối với Lang Nguyệt Tư mà nói, lấy được lòng tin của một người xa lạ chẳng khó khăn gì. Rất nhanh cô liền biết được cô gái kia tên là Trang Uyển Ninh, là giáo viên tới từ Trường An, hơn nữa tư nét u sầu lẩn khuất trên mặt Trang Uyển Ninh, cô đọc ra nhiều manh mối liên quan tới chuyện tình cảm nam nữ.