Q4 - Chương 93: Lòng có khí độ giờ mới biết. (2)
Q4 - Chương 93: Lòng có khí độ giờ mới biết. (2)
Có điều Cừu Địch tựa hồ có vẻ chẳng mặn mà lắm chuyện mở công ty này, hơn nữa còn đi thẳng về phía ngôi biệt thự kia, Thôi Tiêu Thiên định ngăn cản thì thấy từ trong biệt thự có nam tử đi ra, vứt rác xong vội vàng quay về. Cừu Địch như người đi qua đường, hết sức tự nhiên tới bên thùng rác màu xanh lục lọi chốc lát rồi lấy tái túi rác mà người kia vừa vứt đi, từ xa vẫy tay gọi Thôi Tiêu Thiên đi cùng.
Hai người đi bộ mấy km, tới một khu vực cây cối rậm rạp gần khu biệt thự mới mở cái túi rác ra xem, túi rất to, bên trong có một chồng hộp cơm làm bằng xốp, hai chai rượu, còn có hai hộp đựng thức ăn thừa, cùng vài đầu lọc thuốc lá. Cừu Địch như nhặt được báu vật vậy, quỳ hẳn xuống đất, xem kỹ từng thứ một.
Thôi Tiêu Thiên hơi dị ứng, dù biết Cừu Địch đang tìm manh mối vẫn thấy khó ở:" Có phải anh tiếp xúc với Lão Phiên hơi lâu giờ nhiễm tính biến thái rồi không?"
" Trong đó có chừng bốn tới năm người, một người còn là nữ, nếu là người bình thường có kiểu sống bầy đàn kỳ quái như vậy không? Nhưng họ chắc chắn đều là những người bình thường, vậy họ làm cái gì ở trong đó chứ?" Cừu Địch lẩm bẩm:
" Không có xe đỗ ở gần biệt thự, chứng tỏ bọn họ cắm chốt chứ không ra ngoài, anh chắc chứ, nếu đúng là có bốn năm người sống trong đó thì có vấn đề quá đấy, lại còn nữ trong đó à?" Thôi Tiêu Thiên hỏi lại:
" Ừ chắc, những người này ăn đồ ăn nhanh thuận tiện, thức ăn trong hộp còn mới, đến mỡ cũng chưa đông lại, chứng tỏ vừa ăn không lâu ... Anh xem cái giấy ăn này, dính cái gì đây, son môi đúng không, vậy là có nữ trong đó ... Còn nữa, khả năng là có hai người hút thuốc, xem đầu lọc hai kiểu hút khác nhau, một thì thích chấm nước, một thì có thói quen cắn đầu lọc, tôi thấy ba đầu lọc có vết cắn, đây là loại thuốc lá Trung Nam Hải mười mấy đồng một bao, không phù hợp với phong cách của người sống trong biệt thự mấy nghìn vạn rồi." Cừu Địch nhéo cằm suy nghĩ:
Ăn đồ ăn nhanh, hút thuốc lá rẻ tiền, người thường lại sống trong biệt thự đắt tiền, đúng là chuyện bất thường, Thôi Tiêu Thiên ngồi xuống cầm cành cây bới rác, xác nhận suy đoán của Cừu Địch, thế là cũng lẩm bẩm:" Biệt thự đó ba tầng, tôi đã quan sát rồi, không thấy dấu hiệu nhiều người như vậy, trốn ở đâu được nhỉ? Tầng hầm chăng? Nhà rộng như vậy không ở lại chui xuống hầm."
" Chắc là tụ điểm tội phạm, không rõ là ý đồ gì." Cừu Địch khẳng định:
Càng lúc càng khả nghi, hai người lại cúi xuống bới rác lần nữa, xem có bỏ sót cái gì không thì có điện thoại gọi tới, Cừu Địch thấy số của Lão Phiêu thì nhận máy hỏi ngay:" Có phát hiện à?"
Phía bên kia Lão Phiêu hưng phấn nói:" Có, tôi phát hiện ra tiền điện của cái nhà đó mỗi tháng ít nhất là 800, cao hơn hẳn những nhà xung quanh, ngoài ra tôi còn tra đăng ký internet, không ngờ mò được kho báu rồi, một nhà mà đăng ký ba dịch vụ internet, băng thông lên tới 400 mbps ... Không phải sao gia thì cũng là ổ chuột ... Các cậu mau mau về đây cho tôi."
Cái đầu thì Cừu Địch hiểu, gần đây có đọc không ít sách kinh tế tài chính, cũng chịu khó học hỏi từ Thôi Tiêu Thiên và Lão Mã, sao gia là tiếng lóng chỉ đám nhà cái thông qua internet thao túng giá ngoại hối, vàng, cổ phiếu kiếm lợi, cái sau thì Cừu Địch không rõ:" Ổ chuột tức là sao?"
" Là nhà cái ẩn thao túng giá cổ phiếu một cách phi pháp." Thôi Tiêu Thiên trả lời ngắn gọn trực quan nhất, tất nhiên không đơn giản như thế, bản chất là giống nhau thôi:
" Khả năng cao là đúng rồi đó, chỉ có mấy nghề này mới phù hợp với bọn chúng." Cừu Địch hưng phấn, thế này hay hơn là đi rình mò người ta ngoại tình, bao nuôi vợ bé:
Hai người đang vội vàng chạy về, giữa chừng thấy một chiếc xe BMW màu trắng, Cừu Địch vốn đã chạy qua rồi bỗng dưng phanh két lại, đá cái xe vài phát. Thôi Tiêu Thiên hết hồn:" Làm sao vậy?"
" Không có gì, anh đi trước đi." Cừu Địch xua tay, đá xe tới khi cửa kính phải hạ xuống:
Người ngồi trong xe chính là Lang Nguyệt Tư.
" Cô làm gì thế hả? Theo dõi chúng tôi đấy à?"
" Tôi kiểm tra công tác, xem xem các anh có tiêu cực bãi công không? Hiện ông chủ La tạm thời không có nhà, tôi phải chịu trách nhiệm với công việc anh ấy giao cho." Lang Nguyệt Tư đưa ra một lý do rất đường hoàng, không ai dị nghị được:
" Vậy chắc là cô đã thấy chúng tôi rất chăm chỉ rồi chứ hả?"
" Cũng được, nhặt rác chuyên nghiệp lắm, không phải trước kia anh từng đi hoang đấy chứ?" Lang Nguyệt Tư trêu ghẹo, với cô, khu vực cao cấp thế này sẽ thành chướng ngại không thể vượt qua đối với người xuất thân thấp như Cừu Địch:
Cừu Địch không đáp mà khom lưng xuống, khuỷu tay chống lên cửa sổ, Lang Nguyệt Tư hơi ngả ra sau, một người khác giới không thích người khác giới, khiến người khác giới như cô không thấy thoải mái khi tiếp xúc. Cừu Địch lại như không phát hiện ra điều đó:" Buổi tối hẹn cô nhé, xem ra chúng ta phải bàn bạc lại với nhau về vấn đề giá cả đấy."
" Chuyện đó không có gì để bàn, sẽ không có chuyện anh mở mồm đỏi bao nhiêu là chúng tôi phải đáp ứng bấy nhiêu." Thái độ của Lang Nguyệt Tư cứng rắn hơn ông chủ La nhiều lắm:
" Vậy vụ làm ăn này chúng tôi sẽ từ bỏ." Cừu Địch cũng rất dứt khoát:
" Hi hi, tôi biết ngay là các anh không làm nổi mà, tôi đi tìm người khác." Lang Nguyệt Tư khỏi động xe:
" Không phải tôi không làm được mà giá tiền không phù hợp, cô đừng tưởng tôi không biết họ đang làm gì, định lừa tôi à?" Cừu Địch đứng thẳng lên, đút tay vào túi quần chuẩn bị đi:
" Anh nói xem họ làm gì?" Lang Nguyệt Tư tò mò thò nửa cái đầu ra:
Cừu Địch gập ngón tay nói:" Bọn họ có chừng 5 người, trong đó ít nhất có một nữ nhân, đều là người được thuê, hẳn là trống trong tầng hầm, người ngoài không nhìn thấy được, bọn họ đăng ký 3 nhà mạng, đều có băng thông rộng, tiền điện mỗi tháng hơn 800 đồng ... Dùng ngón chân nghĩ cũng biết là cái hang chuột kiếm tiền trên mạng. Có phải là đống nghiệp của cô không? Định mượn đao giết người à?"
" Vớ vẩn!" Lang Nguyệt Tư bỏ lại một câu rụt đầu vào, đóng cửa sổ xe phóng đi ngay:
Cừu Địch nhún vai quay về, khi ba người vừa lên đường thì điện thoại mời ăn tối gọi đến.