Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 676 - Q4 - Chương 95: Lòng Có Khí Độ Giờ Mới Biết. (4)

Q4 - Chương 95: Lòng có khí độ giờ mới biết. (4) Q4 - Chương 95: Lòng có khí độ giờ mới biết. (4)

" Anh chắc chứ?" Lang Nguyệt Tư sửng sốt, thu máy quét lại cất vào túi xách, mắt không rời Cừu Địch, chẳng nhẽ thỏa mãn rồi, cô không tin, cô chưa bao giờ thấy người đặt tiền trước mặt lại không lấy:

" Chính bởi vì chắc chắn cho nên tôi mời thản nhiên như vậy chứ ... Thế này nhé tiểu thư Lang ... À không, xưng hô như thế không hay, cô Lang, bữa cơm này tôi mời. Cô và ông chủ La đều là quý nhân trong số mệnh của tôi, tôi chưa bao giờ ngờ tới kiếm tiền lại dễ dàng như thế." Cừu Địch mỉm cười nói:

Thay đổi của Cừu Địch làm Lang Nguyệt Tư không lường được, bất giác hỏi:" Sao nữa?"

" Lý do đó chẳng lẽ còn chưa đủ à, tôi không sợ cô chê cười, tôi chưa bao giờ thấy một số tiền lớn như thế chứ đừng nói là kiếm được. Tôi nghĩ rằng, con người nên học thỏa mãn, nhưng không thể cứ vậy lặng lẽ cầm tiền đi mất, đó không phải phong cách của tôi ... Trước tiên tôi mời cô một chén." Cừu Địch cầm chén rượu sake nhỏ xíu bằng sứ trắng lên mời Lang Nguyệt Tư:

Hành động của Cừu Địch làm mỹ nữ cứ vậy đầu óc chậm chạp cụng chén, uống, toàn bộ những lời muốn nói, đều bị làm rối loạn.

Chẳng lẽ anh ta ăn mặc đẹp trai ngời ngời như thế này là để tới ăn bữa cơm tạm biệt à? Lang Nguyệt Tư vừa mới định nói chuyện thì Cừu Địch đưa tay ngăn lại:" Không nói chuyện làm ăn, có hứng thú đi chơi không? Nếu có hứng thú, tôi sẽ làm dẫn đường cho cô, tôi ở thủ đô mấy năm rồi, đi rất nhiều nơi, cô suốt ngày bận rộn như thế, chắc chắn chẳng để ý tới giải trí. Bắc Kinh về đêm có nhiều chỗ thú vị lắm, nhất là đêm tuyết thế này càng có ý vị."

" Thôi, tôi không rảnh, không nhân lúc còn trẻ kiếm ít tiền thì về ai nuôi? Chẳng lẽ dựa vào nam nhân nuôi à, đều là người không đáng tin cả." Lang Nguyệt Tư giọng u oán, bị nói trúng tâm sự rồi:

" Từ từ khai quật, thế nào chẳng có người tốt."

" Không phải anh nói bản thân chứ?"

" Không, không, tôi thì không tính, cô biết tôi không phải nam nhân mà ... Bộ trang phục này của cô hôm nay thật là đẹp đấy." Cừu Địch cười xấu xa, cái cớ này mang ra làm lá chắn mỹ nữ cực kỳ hữu hiệu:

Đúng là có hiệu quả ngay, Lang Nguyệt Tư bĩu môi, làm động tác buồn nôn, sau đó cũng chẳng thèm giữ phong thái thục nữ nữ:" Về sinh lý anh không phải là nam nhân, chẳng lẽ về tâm lý anh cũng không phải là nam nhân à? Sao có thể làm việc dở dang lưng chừng như vậy?"

" Sao cô lại nói thế nhỉ, đó là việc thuận mua vừa bán cơ mà, cô không chịu trả tiền hoặc là tôi không chịu làm đều được đúng không? Làm ăn không thành thì tình nghĩa còn đó, biết đâu sau này có cơ hội khác."

" Ai nói là tôi không chịu trả tiền chứ?"

" Tôi chỉ giả thiết như thế thôi, chẳng may tôi tham lam đòi giá lên trời, vậy thì không phải là dọa cô sợ chạy mất, phá hỏng quan hệ của chúng ta à? Không nhắc tới nữa thì hơn, chúng ta làm bạn, còn việc cô thuê người khác làm đi, thủ đo không thiếu người tài đâu." Cừu Địch lại nâng chén:

Lang Nguyệt Tư tức giận lần này không cung chén với y:" Nhưng anh còn chưa nhắc tới giá, làm sao biết tôi không chịu?"

" Tôi vừa mới nói ra đã bị người ta chặn họng rồi, chút thù lao đó của cô không thuê được cao thủ đâu, hắn mở miệng ra là đã đòi 300. 000 Euro." Cừu Địch xòe ba ngón tay:" Tôi tính, mình có dốc hết gia sản ra cũng không thuê nổi loại người đó, thế nên việc này khỏi làm cho xong."

300000 Euro tức là tầm 250 vạn tệ, trong khi Lang Nguyệt Tư ra giá Cừu Địch chỉ là 50 vạn tệ, người ta từ bỏ chuyện làm ăn này là hợp lý thôi.

Thế nhưng theo tính toán ban đầu của Lang Nguyệt Tư là bỏ 500 vạn ra còn chưa chắc làm được việc này:" Không phải vẫn có thể thương lượng sao, anh không cần mới có thế đã lui rồi chứ?"

" À, xin lỗi, xem ra ánh mắt của tôi còn hẹn hẹp quá." Cừu Địch rót rượu cho Lang Nguyệt Tư coi như xin lỗi:

Lang Nguyệt Tư cầm chén rượu lên, chuẩn bị uống thì khựng người, vừa nhớ lại đoạn hội thoại vừa rồi giữa hai người, lòng giật đánh thót, hỏng rồi, mắc bẫy rồi.

Chắc chắn là mắc bẫy rồi, vừa rồi cô đã vô tình để lộ bài rồi, khi y nói ra cái giá 30 vạn euro cô quá bình thản, lại còn nói cái gì mà thương lượng được chứ? Ít nhất đối phương đã biết 50 vạn là không làm được.

Ôi, người ta không mắc mỹ nhân kế thì mình đã mắc mỹ nam kế rồi.

" Này, soái ca, tôi không nhận ra đấy, anh đúng là cao thủ đàm phán." Lang Nguyệt Tư vừa bực mình vừa buồn cười, cô bị gài một cách quá dễ dàng, nói cho cùng là vì cô xem thường người ta ít học, chỉ biết thủ đoạn lưu manh đường phố:

" Đây là bàn cơm, có phải bàn đàm phán đâu." Cừu Địch đính chính:

" Anh đừng giả bộ nữa, rốt cuộc anh muốn bao nhiêu? Suy nghĩ kỹ rồi hẵng nói nhé, có điều anh nói rất đúng đấy, Bắc Kinh này là nơi ngọa hổ tàng long, thiếu gì chứ không thiếu người tài đâu, anh không làm thì có người khác làm thôi." Lang Nguyệt Tư tuy cười nhưng nói rất nghiêm túc:

Cừu Địch vẻ mặt rất nghiêm túc, nhưng lại tựa như đang nói đùa:" Ở chỗ chúng tôi có một câu nói cũ, dân không đấu quan, nghèo không đấu giàu, ác không đấu cảnh ... Nói rõ ra là người nghèo như chúng ta, không có năng lực đấu với người giàu, bọn họ nắm giữ tài nguyên cùng với mối quan hệ, một khi dùng tới là có thể đè bẹp chúng ta, kể cả có thắng cũng là thắng thảm, người ta thua có khi chỉ là thiệt hại không đáng kể ... Cho nên ở loại chuyện này, vấn đề giá cả chỉ là thứ yếu, tôi phải đảm bảo an toàn cho người của tôi, nếu không dù là kiếm được bao nhiêu tiền thì tôi cũng bỏ."

" Điều gì khiến anh phải lo lắng an toàn chứ?"

" Tôi không biết, nhưng cô ít nhất có thể giúp tôi yên tâm, ví dụ như nói cho chúng tôi biết mục tiêu là gì? Đâm đầu vào một đối thủ không rõ là chuyện ngu xuẩn."

Chuyện này khiến Lang Nguyệt Tư phải do dự, phía bên kia Cừu Địch rất bình tĩnh, không thúc giục cũng không làm gì ảnh hưởng tới suy nghĩ của cô, ngồi tự rót tự uống một mình. Lang Nguyệt Tư luôn để ý tới hành động của Cừu Địch, nam nhân này mỗi lần tiếp xúc lại lộ ra một mặt làm người ta tò mò, không phải loại dễ đối phó:" Không biết anh có hiểu tiền nóng là gì không?"
Bình Luận (0)
Comment