Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 679 - Q4 - Chương 98: Khéo Và Không Khéo Chuyện Phiền Lòng. (1)

Q4 - Chương 98: Khéo và không khéo chuyện phiền lòng. (1) Q4 - Chương 98: Khéo và không khéo chuyện phiền lòng. (1)

Đã làm là phải làm ngay, cả Cừu Địch, Lão Phiêu và Thôi Tiêu Thiên đều không phải là người thiếu quyết đoán, chuyện này khó nhất là xâm nhập vào máy tính đặt trong biệt thự số 81 Vườn Hồng Lục Thành lấy dữ liệu, phần này hoàn toàn trông cậy vào cái đầu thiên tài của Lão Phiêu mà thôi, người khác đóng vai trò phụ trợ.

Tuyết lất phất rơi, lòng người thì nóng rực, kế hoành đã ra lò, Cừu Địch và Thôi Tiêu Thiên nhìn Lão Phiêu sùng bái.

Thế là trong một cái nhóm QQ bình thường mà không bình thường xuất hiện một thông bao treo thưởng. Phần thưởng trị giá tới 10 vạn đồng, khiến rất nhiều trạch nam làm tàu ngầm sau màn hình phải trồi lên, hai mắt phát sáng. Đây là cái nhóm công khai bán phần mềm cheat, hack, theo dõi, cho nên vụ kiểu này phổ biến lắm, có điều vụ treo thưởng tới tận 10 vạn thì không mấy.

Cái thằng đầu buổi đưa ra thông báo rất đáng ghét, hắn dùng avatar của Kim Jong-Un, trong biệt danh có sử dụng ký tự Nhật Bản, nhưng nói chuyện lại dùng tiếng Anh, bất kể hành vi nào cũng xứng đáng cho ăn cái vả lệch mặt. Hắn tự nhận là thiên hạ đệ nhị, toàn quốc đệ nhất, muốn so tài kỹ thuật với cao thủ khắp nơi, ai hơn hắn lấy được phần thưởng 10 vạn, không hạn chế người tham gia. Điều kiện là, phải dùng chính chường trình bản thân mình tự code, không được phép sử dụng phần mềm hacker đã có trên thế giới, tấn công vào máy chủ ảo mà hắn chỉ định.

Trong giới này, làm gì có ai phục ai, vốn là một quần thể tàu ngầm, ngay lập tức trồi lên mặt nước, bắt đầu công kích nhân thân thằng đầu buồi kia.

Vậy là kế hoạch đã bắt đầu từ cái góc nhỏ tăm tối trên mạng như thế đó, một tiếng sau người báo danh đã lên tới con số 50.

Rất nhanh treo thưởng thứ hai đã xuất hiện trong một nhóm khác, nhóm này gồm Điểm Tử và Đinh Tử, lời dân trong nghề là như thế, có điều thành viên trong nhóm đều biết, tin tức tình báo thưởng hơn vạn không có mấy, tức thì người báo danh ùn ùn kéo tới.

Góc khuất tối tăm trên mạng luôn luôn xảy ra những câu chuyện như thế, không có gì là lạ hết.

Cũng trong buổi tối hôm đó, La Trường Hoan và Tạ Kỷ Phong cũng ngồi ăn cùng bàn, hai tên gian nhân không biết nói gì, trò chuyện vui vẻ lắm. Sau khi chia tay không lâu, La Trường Hoan lại ngựa không ngừng vó tới một trà lâu, cuộc gặp mặt này khả năng khiến rất nhiều người phải bất ngờ. Đối phương là một người trung niên tuổi chừng tứ tuần, tóc ngắn, mặt gày gò, chính là Mã Thụ Thành vừa mới từ trong tù ra, hai người này như người quen cũ lâu ngày gặp lại, rót trà trò chuyện, rất tâm đầu ý hợp.

Cũng vào trong ngày hôm đó, Đường Anh tạm biệt một nam tử ở cổng khách sạn cao cấp, đối phương là giám đốc của một công ty thương vụ, hết sức cung kính với cô. Nguyên nhân là do nhân thủ thiếu hụt ghiêm trọng, Đường Anh muốn thông qua vị giám đốc này liên lạc với nhiều người hơn nữa, hình như là việc riêng, hôm nay cô nghỉ phép, căn bản không đi làm, cáo từ xong là vội vàng đi ngay, còn chẳng về nhà.

Cùng vào thời khắc đó, có một nhân vật là khách quen trong góc nhỏ tối tăm kia cũng đã nhìn thấy thông báo đáng ăn đòn kia.

Đó chính là Quản Thiên Kiều, cô đang ăn tối trong một nhà hàng khá cao cấp, đối phương là một soái ca, không phải ai xa lạ, chính là Vương Trác, anh chàng từng theo đuổi Đới Lan Quân bất thành. Sau khi Quản Thiên Kiều vào An ninh quốc gia, không ngờ cùng cơ quan, anh chàng lần trước thua cô trong hành động ở Trường An, muốn tới giao lưu học hỏi kinh nghiệm, chẳng hiểu anh chàng này làm sao, từ ngưỡng mộ tài năng dần dần mục đích thay đổi.

Anh chàng này nhiều thủ đoạn lắm, vì có chung chuyên môn, hai người dần thu hẹp khoảng cách, cuối cùng Vương Trác đã thành công mởi Quản Thiên Kiều đi ăn tối. Hôm nay Vương Trác dày công chuẩn bị một phen, có ý định thổ lộ với tiểu mỹ nhân, chỉ là trong bữa ăn Quản Thiên Kiều mấy lần xem di động, nơi cô đã rời đi nhưng vẫn còn lưu luyến.

Vương Trác thấy Quản Thiên Kiều không tập trung lắm, biết thời cơ tỏ tình chưa tới, quan tâm hỏi:" Sao thế Thiên Kiều?"

" Sắp xảy ra chuyện rồi." Quản Thiên Kiều đưa di động cho Vương Trác xem:

Chuyên ngành của Vương Trác là thông tin và vi điện tử, nhìn một cái là hiểu ngay:" Ồ, vị này là cao thủ ... Đây là mã nguồn mô phỏng tấn công máy chủ, hắn muốn khiêu chiến người ta à?"

" Không phải như thế." Quản Thiên Kiều khó xử:

" Vậy thì còn có thể là gì?" Vương Trác tò mò hỏi, trong và ngoài thể chế là hai thế giới khác nhau đó là thế giới mà hắn không hiểu:

Quản Thiên Kiều khó nói ở chỗ, đó là thế giới cũ của cô, nơi đó không có quy tắc, không có pháp luật, không có tình người, chỉ có 0 và 1, bọn họ chỉ quan tâm tới câu lệnh đúng hay sai, trình độ cao hay thấp, kỹ thuật hơn hay kém, còn hết thảy không quan tâm.

Có điều này thân phận đã khác rồi, Quản Thiên Kiều thấy mình phải đứng đúng lập trường.

" Nếu như kẻ có ý đồ đem mục tiêu công kích hướng vào máy chủ của ngân hàng thì sao, anh nói xem sẽ có hậu quả gì? Nếu mục tiêu là tín hiệu giao thông, cơ sở điện lực, thậm chí đánh thẳng vào máy chủ của chính phủ sẽ có hậu quả gì?" Quản Thiên Kiều đưa mục tiêu giả định:

" Không thể nào, làm gì có ai to gan như thế? Nếu có hắn cũng đâu công khai thế này, phải không?" Vương Trác giật mình, nhưng hắn không tin lắm:

" Nếu không có thì đâu ra nhiều người chấp pháp như thế chứ, người chấp pháp chỉ nhìn thấy một phần của thế giới tăm tối đó ..." Quản Thiên Kiều không thể nói rõ hơn, mặc dù cũng có thiện cảm với đồng nghiệp nam nhưng cái thế giới đó hắn lại không hiểu được:

Thực ra Quản Thiên Kiều luôn hoài niệm ngày tháng cũ đầy kích thích đó, chỉ bằng bàn phím có thể làm chúa tể thế giới, chính vì cái cảm giác tự do, khoái cảm thống trị đó, rất nhiều việc người khác nghĩ đã thấy chùn chân, trong thế giới cũ của cô lại là mục tiêu người ta theo đuổi, chinh phục.

Vương Trác chẳng để ý, trong mắt hắn bây giờ chỉ có cô đồng nghiệp này, mọi tâm tư đặt vào lấy lòng cô. Còn với cô đồng nghiệp được lấy lòng đó, trong lòng hiện giờ không nghĩ tới việc khác, khéo léo từ chối an bài tiếp theo trong buổi tối, được người theo đuổi đưa về ký túc xá đơn thân ... Vừa về phòng, cô bật ngay máy vi tính, ứng chiến kẻ khiêu chiến, cô không biết đó là ai, nhưng biết mã nguồn đó là kiệt tác bậc thầy.

Thách thức này, cô nhất định phải tham gia.
Bình Luận (0)
Comment