Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 682 - Q4 - Chương 101: Khéo Và Không Khéo Chuyện Phiền Lòng. (4)

Q4 - Chương 101: Khéo và không khéo chuyện phiền lòng. (4) Q4 - Chương 101: Khéo và không khéo chuyện phiền lòng. (4)

Khi La Trường Hoan và Lang Nguyệt Tư giống như đôi tình nhân tay trong tay đi qua số 81 Vườn Hồng Lục Thành, một chiếc xe hàng mang ký hiệu độc quyền của Apple đỗ lại, bốn năm nhân viên giao hàng đang vận chuyển từng hòm thiết bị vào trong nhà. Mà nơi đó hình như vừa mới xảy ra sự việc nghiêm trọng nào đó, ở cửa có mấy nam tử áo đen đứng gác, ai nấy dùng ánh mắt bất thiện quan sát xung quanh, cả cặp đôi tuấn nam mỹ nữ bọn họ đi qua cũng bị người ta nhìn chằm chằm như nhìn tội phạm.

" Đám náy quá táo tợn, tôi không phục không được rồi."

La Trường Hoan bị người ta nhìn không khỏi chột dạ, vội đi nhanh hơn, chỉ liếc nhìn mấy cái thôi mà làm hắn khiếp vía, đám người kia phải nói là gan bằng trời mới đúng, giờ tới lượt hắn sợ cháy thành bị vạ lây.

" Có vẻ như toàn là hỏng máy vi tính, không biết bọn họ làm thế nào?" Lang Nguyệt Tư thắc mắc, tay cô ướt đấm rồi, quả nhiên đám người đó chuyên dùng thủ đoạn thổ phỉ mà, làm việc ầm ĩ thế này đây, đánh động không biết bao người:

La Trường Hoan cũng đã nghĩ tới ý tưởng này, đó là phá hủy thiết bị điện tử của đối phương, nhân lúc đối phương thiết lập lại để xâm nhập, có điều nghĩ trong đầu thế thôi chứ một là gan không có, hai là cũng không cách nào làm được:" Chẳng lẽ bọn họ lại có vũ khí xung điện từ EMP hay sao? Nhân cơ hội này giở trò chắc chắn dễ hơn nhiều, thiết lập khôi phục lại dữ liệu mất khoảng một hai tiếng, chỉ cần biết đường ra của dữ liệu, sau đó chủ động chặn lại ... Nếu như bọn họ có đủ thực lực thì còn một cách đơn giản hơn, giở trò ngay trên máy vi tính, như thế thì dễ như trở bàn tay rồi."

Cảm nhận được tay của La Trường Hoan run nhè nhẹ vì hưng phấn, Lang Nguyệt Tư nắm chặt tay hắn miết khẽ để hắn bình tĩnh lại, cô nói nhỏ:" Ông chủ La, an toàn là trên hết, chúng ta là hộ ngoại lai, muốn cướp miếng ăn từ miệng đám địa đầu xà không dễ dàng như thế đâu? Bây giờ có thể khẳng định đám này dám chơi đấy, đến ngày họ ra tay thực sự tôi nghĩ chuyện còn kinh thiên động địa hơn nhiều, đối phương trong lúc điên cuồng sẽ không chuyện gì không dám làm đâu, đến lúc ấy phải xử lý hậu quả phải làm sao?"

La Trường Hoan hít thở thật sâu mấy lần, cắn chặt răng, có vẻ như đang ra sức chống lại cám dỗ, hắn lẩm bẩm:" Nếu như phá hủy được nơi này, tới khi đó chỉ còn lại một mình chúng ta thỏa sức tung hoành, nhưng người khác chỉ có thể nhìn mà thèm khát thôi."

" Anh lạc quan quá đấy, nếu phá nơi này, người ta sẽ hiểu ngay ra là ai làm." Lang Nguyệt Tư buông tay đi trước, mặc cho hắn mơ mộng:

La Trường Hoan vội vàng đi theo Lang Nguyệt Tư, nhưng trong lòng vẫn không bỏ qua được ý tưởng vừa mới đột ngột xuất hiện, dù sao hắn đã nhìn thấy cơ hội hiếm có, khiến hắn nhất thời quên mất mình đang ở đất khách quê người.

Hai người bọn họ đi bộ hơn hai km, cuối cùng nhìn thấy Cừu Địch ở công viên nhỏ, y đang cầm bút vẽ và khay màu, vẻ mặt hết sức chuyên tâm tô lên một bức tranh vải đã hoàn thành. Hai người họ tò mò đi tới bên cạnh Cừu Địch, trên tấm vải là cảnh tượng của một thành phố hiện đại vô cùng chân thực, tác giả Cừu Địch đôi mắt sáng như sao, đang ngắm nghĩa "kiệt tác" của mình.

" Oa, không ngờ anh Cừu là một đại tài tử." La Trường Hoan có con mắt hội họa, tấm tắc khen:

" Vẽ rất có linh khí." Lang Nguyệt Tư cũng tán dương, cô thực sự phải nhìn lại Cừu Địch, cứ như lần đầu quen biết vậy:

" Còn có chuyện ngạc nhiên hơn đấy, có muốn xem hơn không?" Cừu Địch kéo một cái, dưới bức tranh là bản vẽ đường ống vô cùng chi tiết:

Điều này giải đáp thắc mắc trong lòng La Trường Hoan, hắn tới gần, mặt di sát vào bản vẽ, vừa xem vừa nghĩ, lát sau ngẩng đầu lên nhìn Cừu Địch, thốt ra đúng hai chữ:" Thiên tài."

" Tôi không hiểu." Lang Nguyệt Tư hỏi:" Thế là sao?"

" Cô xem đi ... Từ đường ống dành cho người đi ở trạm biến áp tới chỗ này, đây là tuyến đường cung cấp điện cho biệt thự số 81, nối sai một cái, dây nóng, dây trung tính, dây nối đất sẽ thành dây nóng và dây nóng. Phạm vi bao phủ sẽ là toàn bộ thiết bị đầu cuối, giây phút tiếp nối, cho dù là có là công tắc ổn áp cũng không kịp nhảy áp ... Những thiết bị điện tử yếu ớt kia trừ khi là không mở máy, nếu không thì sẽ gặp họa hết. Đáng tiếc là thời gian này quá ngắn ngủi, bọn họ có muốn tắt máy cũng không thể."

" À, tôi biết rồi, bước thứ hai là đột nhập vào hiệu độc quyền, tôi hiểu rồi, các anh đã mò ra được địa chỉ nhập hàng của bọn họ trước đó rồi đúng không. Với loại thiết bị này không phải dễ kiếm ngay được, bọn họ cũng không dám tùy tiện đổi chỗ, cho nên cố gắng khôi phục lại là huyện bình thường ... Vậy bước thứ ba sẽ là tấn công máy chủ."

" Vậy bây giờ chúng ta có thể nói tới tiền rồi chứ?" Cừu Địch mỉm cười đi thẳng vào vấn đề: " Anh đã hiểu thì cũng phải biết rằng chúng tôi phải bỏ chi phí không nhỏ, để chuẩn bị cho cuộc tấn công trong tương lai, chúng tôi phải mua sắm nhiều thiết bị, dù có là thiên tài chăng nữa, chỉ có cái bàn phím thôi thì không làm được gì."

" Được, chuyện này ..."

La Trương Hoan đang kích động định trả giá, Lang Nguyệt Tư đã chắn trước mặt hắn nói trước:" Mười vạn!"

" Ha ha ha ..." Cừu Địch cười to, cuộc đời này kỳ lạ thế đấy, chẳng bỏ mấy công sức thì kiếm đống tiền, chuyện khiến người ta hao tâm tổn trí như thế lại chẳng được mấy đồng:

Lang Nguyệt Tư không thèm để ý tới tiếng cười bất mãn của Cừu Địch, giải thích:" Các anh mới chỉ gây ra một vụ phá hoại nho nhỏ, chúng tôi còn chưa thấy bất kỳ thành quả nào, làm sao mà trả tiền được chứ?"

" Đúng thế." La Trường Hoan hồi tỉnh, hắn còn mượn gió bẻ măng chỉ trích:" Chuyện này muốn khôi phục lại chỉ mất vài tiếng, chẳng lẽ anh còn có thể tiếp tục giở trò này à? Chưa tới tôi là người ta đã khôi phục lại hoạt động như thế, hơn nữa còn rút kinh nghiệm tăng cường rất nhiều biện pháp dự phòng. Anh làm như thế chỉ tăng thêm độ khó cho công việc của chúng tôi thôi."
Bình Luận (0)
Comment