Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 691 - Q4 - Chương 110: Thương Trường Tình Trường Chốn Tranh Đấu. (1)

Q4 - Chương 110: Thương trường tình trường chốn tranh đấu. (1) Q4 - Chương 110: Thương trường tình trường chốn tranh đấu. (1)

Khi tới nơi thì vẫn chưa tính là quá muộn, Đường Anh vẫn ngồi đó, buồn chán chơi di động, Cừu Địch vừa đi qua cửa một cái, cô ngay lập tức giật mình đứng bật dậy, có vẻ như bất ngờ lắm, mừng rỡ đi lên đón. Hai người ngồi xuống, Đường Anh quan tâm hỏi:" Đã ăn cơm chưa?"

" Ăn rồi ... Cho tôi một nước cam nóng." Cừu Địch gọi món quen thuộc, thuận miệng hỏi:" Có chuyện gì mà chị giục tôi gấp thế?"

Vào chủ đề nhanh như thế tựa hồ khiến Đường Anh không vui cho lắm, buột miệng mắng:" Té ra không có chuyện gì thì cậu không muốn gặp tôi chứ gì?"

Đúng là như thế, hai người họ ngoài công việc còn có gì đâu, nếu là Lang Nguyệt Tư, Cừu Địch nói thẳng như thế, nhưng với Đường Anh, Cừu Địch có tôn trọng nhất định, cười xin lỗi:" Không phải không phải, tại gần đây tôi bận quá, đầu óc lúc nào cũng nghĩ tới việc này việc nọ, làm sắp không xuể nữa rồi."

" Xem ra là cậu kiếm không ít nhỉ?" Đường Anh giọng chua lè, cô có nghe qua, đáng lẽ cô cũng có một phần trong đó cơ, hai bên đang hợp tác tốt như vậy mà cô làm hỏng rồi, sau này không biết còn cơ hội không:

" Kiếm được bao nhiêu chứ, đâu phải có mình tôi, cả đống người như thế, mỗi người một ít, chẳng còn lại được bao nhiêu."

Người uống nước cam, người nhấp cà phê, từ lúc Cừu Địch tiếp nhận ủy thác từ La Trường Hoan thì hai người chưa từng gặp nhau, tính ra cũng hơn nửa tháng rồi, chợt phát hiện Đường Anh tiều tụy hơn không ít. Trước giờ Đường Anh luôn là đệ nhất mỹ nữ của tòa nhà Bảo Long, khi nào mà không hồng hào tươi tắn xuất hiện trước mặt người khác chứ? Cừu Địch tò mò hỏi:" Xảy ra chuyện gì thế, sao tôi thấy chị có vẻ không ổn?"

" Không có chuyện gì cả, chỉ là vài chuyện, tôi thấy ... Phải nói với cậu." Đường Anh ngập ngừng:

" Chị nói đi, tôi nghe đây." Cừu Địch nghiêm túc lắng nghe:

Theo lời Đường Anh kể thì giám tốc Tạ đi gặp La Trường Hoan, vì chuyện gì thì cô không biết, nhưng trong công ty liên tục báo cáo cho hắn, hình như đều làm một việc. Ngoài ra Đường Anh còn đi gặp giám đốc hai công ty điều tra thương vụ khác là Hanh Đặc, Kỳ Tham, đều do Lữ Thiên Tư giới thiệu, đối phương muốn mời cô về, hứa hẹn đãi ngộ đủ thứ, có điều cô nhìn ra, bọn họ bọn họ đang cần người gấp, cho nên muốn lấy cô về ứng phó. Cô thăm dò, phát hiện ra, nghiệp vụ ủy thác đều tới từ một Hoa kiều ở khách sạn Thiên Đô.

Ai cũng biết đó là ông chủ La.

" Chỉ biết là làm gì không?" Cừu Địch vẫn biết đối phương chơi lớn, ví như Lang Nguyệt Tư, y nghi ngờ cô gái đó là cũng gián điệp thương nghiệp không phải là thư ký, y chỉ là một trong số quân cờ đó thôi, nhưng có vẻ lớn hơn y nghĩ:

Sao lại làm ầm ĩ như thế? Sợ người ta không biết à?

" Theo dõi nhân viên của mấy công ty lớn, đều là nhân viên tài vụ, điều tra chi tiết từ quy luật sinh hoạt cho tới sở thích cá nhân ... Tôi nghĩ chuyện này không đơn giản là điều tra thương vụ đâu. Giám đốc Tạ tiếp nhận ủy thác gì từ La Trường Hoan, tôi không biết, người trong tay anh ấy vẫn có nhân vật ẩn mình lợi hại không kém gì Quản Thiên Kiều." Đường Anh thấy Cừu Địch nhíu chặt mày, cẩn thận hỏi:" Sao thế, có phải tôi không nên làm như thế này?"

" Không phải, dù chị làm gì thì cũng không biết toàn bộ câu chuyện, tôi cũng thế, giống như làm việc theo dây chuyền ấy, mỗi người phụ trách một khâu, thành phẩm và kỹ thuật hạch tâm chỉ có mỗi lãnh đạo biết thôi, đôi khi thậm chí chị còn chẳng biết được mình đang làm gì ... cho nên chị hay tôi có nói gì cũng không ảnh hưởng tới chuyện bọn họ làm đâu." Cừu Địch trấn an Đường Anh:

" Vậy tôi phải làm sao bây giờ?" Đường Anh không chắc lắm:

" Làm sao là làm sao? Chị đã làm gì rồi à?"

" Mấy ngày trước giám đốc Tạ an bài tôi tiếp đãi giám đốc tiêu thụ của Thực nghiệp Thịnh Hoa, đồng thời thăm dò tình hình công ty của bọn họ." Đường Anh lí nhí kể:

Trực giác của Cừu Địch nói, Đường Anh sắp bị bán rồi, cô vốn đâu phải là gián điệp thương nghiệp nếu muốn thăm dò sao phải cô đi chứ:" Sau đó thế nào?"

" Giám đốc Tạ bảo tôi đưa cho hắn 5 vạn, tôi đưa rồi, hắn đưa cho tôi một phần số liệu tài vụ ... Tôi cho rằng đó là chuyện dao dịch bình thường trong nghề của chúng ta thôi, đôi bên đã thỏa thuận trước, tôi đi làm nốt công việc, giống như kỳ hợp đồng trước kia vậy." Đường Anh nhìn Cừu Địch, vẻ mặt như muốn khóc:" Kết quả ... Kết quả ..."

" Kết quả chị bị người ta ghi âm lại hả, cơ mà không đúng, uy hiếp chị thì có giá trị gì chứ, còn chẳng bằng uy hiếp Tạ Kỷ Phong. Càng không đúng, Cáp Mạn chỉ buôn bán tình báo thương nghiệp, bọn chúng mới là gián điệp thương nghiệp thực sự ..." Cừu Địch suy đoán, lòng người u ám cỡ nào, đó là thứ con người ta chẳng bao giờ đo được:

Đường Anh sụt xịt:" Hắn uy hiếp ... Uy hiếp tôi phải lên giường với hắn một đêm, nếu không ..."

Cừu Địch trố mắt, nhìn kỹ Đường Anh gương mặt tiều tụy vẫn diễm lệ, mái tóc vấn cao, người mặc áo len trắng muốt tôn lên bầu ngực căng tròn, chiếc váy bó dài tới gối, hẳn vì ra ngoài làm việc nên chiếc áo gió màu đen hơi trung tính, chẳng thể che lấp hết thân hình uốn lượn tuyệt hảo, gợi cảm vô cùng.

Ái dà mình đúng là quá đơn thuần, sao không nghĩ tới chuyện này ngay chứ nhỉ? Ôi thật là, trước kia cứ tìm đủ trò trêu chọc bà chị này, kỳ thực mang chút ý đồ bất chính, nếu biết đơn giản như vậy thì y đã làm rồi. Đột nhiên Cừu Địch bật cười, cái bộ dạng hồn xiêu phách lạc của Đường Anh chẳng hiểu sao khiến y buồn cười vô cùng.

Đường Anh vốn chỉ rơm rớm nước mắt thôi, Cừu Địch vừa mới cười một cái làm cô tủi thân nước mắt lăn dài trên má:" Người ta đã thành thế này rồi, cậu còn cười tôi, tôi biết mà, đến khi gặp nạn chẳng ai giúp mình hết ..."

Cừu Địch cố nhịn cười mà không được, cô gái này thực sự không hợp với nghề gián điệp thương nghiệp này, đầu óc hơi thiếu linh hoạt, yên phận làm cố vấn pháp vụ như trước cho rồi:" Loại chuyện này hết sức bình thường, chị đừng quá khẩn trương như vậy, đây không phải là giết địch một vạn, tổn thất tám nghìn, mà là giết địch một nghìn, tổn thất một vạn ... Chị thử nghĩ xem liệu có khả năng đó không? Hắn là tên gián điệp thương nghiệp, hắn bán bí mật công ty, đây là mạo hiểm ngồi tù, chỉ để ... Khụ ... Chỉ để ngủ với chị một đêm thôi à?"
Bình Luận (0)
Comment