Q4 - Chương 109: Cuộc đời là thế được và mất. (7)
Q4 - Chương 109: Cuộc đời là thế được và mất. (7)
" Thật đáng tiếc." Cừu Địch lắc đầu, khi Lang Nguyệt Tư thất vọng thì y lại nói thêm:" Đừng nhầm, tôi thấy tiếc vì các cô không có chút lòng tin nào vào tôi thôi ... Chứ còn thứ gì đó để chứng minh à, tôi có thể cung cấp ngay lập tức."
Cừu Địch nói được làm được, y gọi điện thoại liên hệ rồi đặt di động xuống mặt bàn, bởi vì truyền gián tiếp cho nên có độ trễ nhất định, có điều Lang Nguyệt Tư vẫn nhìn thấy rõ ràng, đó là hiện trường biệt thự số 81, hình ảnh giám sát từng căn phòng một được lướt qua nhanh chóng. Tiếp đó nữa Cừu Địch cầm di động lên, lấy ra mấy ảnh chụp màn hình, khi thân phận, số di động, biển số xe của Du Thế Thành được đưa ra, hơi thở Lang Nguyệt Tư trở nên gấp gáp, sắp thành nhịp tim thất thường rồi.
" Như vậy đã đủ rồi chứ?" Cừu Địch hỏi:
Quá đủ ấy chứ, đám người này thật dám chơi, Lang Nguyệt Tư gật đầu:" Đủ rồi."
Cừu Địch thu di động lại:" Như tôi đã nói đấy, đại bộ phận thời gian chúng tôi sẽ giữ im lặng, không xâm nhập hay có bất kỳ can thiệp nào vào hoạt động của họ. Đồng thời chúng tôi cũng không dùng cái backdoor này lâu đâu, có chút gió lay cỏ động nào là chúng tôi sẽ biến mất ngay ... Được rồi, đưa đây đi."
Lang Nguyệt Tư ngớ người:" Đưa cái gì, không phải đưa tiền cho anh rồi sao?"
" Ghi âm, đừng vờ vịt, đây là lần đầu tiên cô không dùng biện pháp đề phòng, tôi không tin cô gọi tôi tới đây là chỉ để khoe quần áo mới." Cừu Địch đưa tay về phía Lang Nguyệt Tư ngoắc ngoắc:
Lang Nguyệt Tư lườm y mấy lần, cuối cùng vẫn phải lấy ghi âm ra để trên bàn, Cừu Địch cầm lấy đi ngay, cô gọi với theo:" Này, gửi cho tôi những thứ vừa rồi đi chứ."
" Ok, vậy tôi cần phải đợi bao lâu mới có tin tức xác thực?"
" Chừng hai tuần."
Quả nhiên là bọn họ đã làm rối loạn tiết tấu của đối phương, ít nhất có thể xác nhận trong hai tuần tới vẫn là giai đoạn an toàn, Cừu Địch cau mày:" Quá lâu, tôi không đảm bảo tới lúc đó vẫn nhận công việc này."
" Tôi tin anh làm được mà." Lang Nguyệt Tư nói một câu đầy tự tin, còn vươn tay về phía Cừu Địch:" Anh biến thái như thế, sao có thể không làm được chứ? Hay là tôi đưa thẻ phòng cho anh, chúng ta thong thả bàn kỹ hơn nhé?"
Lang Nguyệt Tư đón lấy ánh mắt Cừu Địch, cặp mắt nhu mì đắm đuối, lãng đãng xuân tình, giọng nói ôn nhu mơn trớn, cánh môi hồng khẽ giảu lên làm người ta nhìn muốn cắn, cám dỗ tuyệt đối. Cừu Địch không hiểu sao trong đầu lại thoáng hiện qua bức ảnh gợi cảm của Đới Lan Quân, cũng cùng ánh mắt như thế, nhưng ánh mắt cô ấy hướng về một nam nhân khác ... tức thì làm y nguội lạnh, cười nói:" Đừng khách khí, cứ giữ khoảng cách mới đẹp."
Nói rồi ung dung mà đi.
Câu nói đó khiến Lang Nguyệt Tư nghiền ngẫm rất lâu, cô còn lấy máy ảnh chụp lại điệu bộ vừa rồi của mình, tựa hồ hối hận vì hơi buông thả, xem rất lâu, ám thị đến thế rồi mà không thành, cuối cùng cô chỉ biết thở dài.
Chẳng lẽ y thực sự không thích nữ nhân, là tên biến thái thực sự à?
Chỉ có một loại giải thích đó thôi, hay nói cách khác Lang Nguyệt muốn thiên về loại giải thích đó, nếu không tự tôn bị đả kích quá mức rồi, đồng thời bản tính hiếu thắng lại khiến cô càng hứng thú với tên biến thái đó. Sau khi nhận được video, hình ảnh mà Cừu Địch gửi cho, Lang Nguyệt Tư liền chuyển phát cho La Trường Hoan, chỉ mất chưa đầy một phút, La Trường Hoan ngay lập tức gọi điện về, giọng nói tràn ngập vui mừng hưng phấn.
Lang Nguyệt Tư đặt điện thoại xuống mát mặt đỏ lựng, thân thể khô nóng, tim đập loạn nhịp, trông cứ như sắp đạt cao trào tới nơi rồi. Có thể khiến nữ nhân đạt tới cao trào chỉ có hai khả năng, một là nam nhân, hai là thù lao được hứa hẹn, chắc là cô đã có một trong hai thứ đó rồi ...
Cừu Địch rời khỏi khách sạn Thiên Đô, mọi việc xong rồi, tạm thời chỉ còn chờ đợi bên kia nữa thôi, không phải làm gì cả.
Thời gian qua bận bịu suốt, đột nhiên rảnh rỗi làm Cửu Địch không biết làm gì, dù sao y chẳng định đi gặp Đường Anh, gọi điện tìm Bao Tiểu Tam, nghe thấy hắn và Đinh Nhị Lôi đang uống hăng, bên cạnh còn có tiếng cười của nữ nhân, y cúp máy luôn, đó là cuộc sống mà Tam Nhi thích, y miễn cưỡng gia nhập vào chỉ làm hỏng bầu không khí. Hay là đi tìm Thôi Tiêu Thiên nhỉ? Không được, có thời gian nhàn nhã, hắn chắc là muốn ở cùng bạn trai. Lão Phiêu thì khỏi cần tới đi, gu của vị thiên tài đó, người thường như Cừu Địch không thấm nổi.
Dù thế nào thì đó cũng là một loại cuộc sống, Cừu Địch không bao giờ đánh giá thú vui của người khác, chỉ còn lại một mình, Cừu Địch không muốn về nhà đọc sách hay xem phim, cảm giác cô độc bủa vây. Cừu Địch thấy mình càng ngày càng không có cuộc sống riêng tư nào nữa rồi, suốt ngày đầu óc toàn nghi tới cách lấy trộm tin tức thực thi âm mưu, có khi sắp thành biến thái thật rồi.
Không phải có câu ra giang hồ sớm muộn cũng có ngày phải trả giá à, Cừu Địch nghĩ thế này, mấy năm trước mình bị người ta lừa, người ta bắt nạt, bây giờ mình trả lại gấp nhiều lần, đó là nhân quả tuần hoàn.
Cơ mà nghĩ thế cũng không đúng, không thể nào người khác làm việc xấu, cũng có nghĩa là mình có thể thoải mái làm việc xấu, đúng không?
Cơ mà chẳng lẽ người khác làm việc xấu thì mình làm việc tốt để tự hỏi không thẹn với lòng là được à, thế thì càng không đúng, sống thế thiệt thòi lắm.
Thế nào mới là đúng đây? Nghèo khó mà cao thượng hay giàu mà hèn hạ? Con người là thế, đợi khi chúng ta hiểu biết rất nhiều thứ, thường phát hiện ra, cái đơn giản nhất là làm người thế nào lại không biết làm nữa.
Chậc, đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi, nhàn cư vi bất thiện mà, nghĩ vớ vẩn gì thế này, Cừu Địch nghĩ phải kiếm việc làm thôi, gọi taxi tới, buột miệng:" Tới tòa nhà Bảo Long."
Đúng, vẫn còn có việc phải làm, không rõ Đường Anh thực sự biết cái gì không, nhưng rất có khả năng liên quan tới La Trường Hoan cùng việc đang làm, Cừu Địch không muốn bỏ qua bất kỳ nghi vấn nào, vì sự kiện không bình thường này vẫn rất hấp dẫn y.