Q4 - Chương 108: Cuộc đời là thế được và mất. (6)
Q4 - Chương 108: Cuộc đời là thế được và mất. (6)
Lang Nguyệt Tư hết sức chán nản, đừng nói tới chuyện quyến rũ hay thao túng Cừu Địch để làm gì, ngay cả giao tiếp bình thường với y còn chẳng làm nổi. Con người này hành động không theo một lẽ thường nào cả, biến thái hay bình thường đều không phải là con người y, làm cô không biết ra tay thế nào, ngay cả vũ khí sắc bén nhất là dung mạo của cô cũng vô dụng.
Nhưng nhìn góc độ khác, Lang Nguyệt Tư nhận ra một điều, bỏ qua hết thảy mọi toan tính nhìn lại, con người cũng có cái hay, chỉ cần đừng trêu ghẹo tới y thì y cũng không làm phiền tới mình, trò chuyện rất thoải mái. Lang Nguyệt Tư nhận ra, chỉ cần mình đừng có ý đồ gì, hai bên sẽ chung sống hòa bình ... Nhưng không thể không có, vì nếu cô không làm gì cả, y sẽ chuyên tâm vào ăn uống trò chuyện, y nói chuyện rất có duyên, bất kể nói chuyện trên trời dưới biển gì y cũng tiếp được. Không cẩn thận một cái bị y kéo lên tận cung trăng, thảo luận chuyện người Mỹ có thực sự hạ cánh xuống mặt trăng chưa ...
Lang Nguyệt Tư nghe say sưa mất năm phút mới giật mình nhận ra, bọn họ có phải tới đây để ăn uống giao lưu tình cảm đâu cơ chứ! Mặt trăng cái gì, người Mỹ có lên mặt trăng hay chưa liên quan gì.
Thật đúng là nam nhân khiến người ta đau đầu.
Một suất cơm gà một phần tư, hai suất sườn rán, lại còn thêm hai bát mỳ, Cừu Địch đi ba chuyến rồi mà Lang Nguyệt Tư còn chưa ăn hết thức ăn lấy lần đầu thì Cừu Địch đã chuyển sang ăn hoa quả. Lang Nguyệt Tư chợt nhớ tới câu nói, nam nhân không béo mà ăn nhiều, năng lực trên giường sẽ rất mạnh ... Vội đuổi suy nghĩ đó ra khỏi đầu, ôi cô bị mấy chuyện trời ơi đất hỡi của y kéo đi đâu rồi.
Quyết tâm lấy lại thế chủ động Lang Nguyệt Tư lấy chiếc thẻ ngân hàng đẩy về phía Cừu Địch:" Tôi chưa kịp đi lấy, anh tự rút 10 vạn đi, sau đó trả thẻ cho tôi."
" Không sợ tôi rút nhiều hơn à?"
" Anh cho rằng trong thẻ sẽ có nhiều hơn à?"
Cừu Địch thấy sau tấm thẻ viết mật mã thì không nói gì thêm, cất đi rồi lấy khăn giấy lau mồm, nhìn có vẻ chuẩn bị đi.
Lang Nguyệt Tư gọi:" Này, có chút phong độ được không hả? Một bữa cơm thêm vào mười vạn, vậy mà không có một lời cám ơn à?"
" Cô thực sự muốn nghe chữ cám ơn này à?" (*)
Chắc chắn là không rồi, Lang Nguyệt Tư không mắc bẫy câu từ nữa, nói thẳng vào vấn đề:" Thời gian vẫn còn sớm, tôi muốn trò chuyện với anh, công việc tiếp theo, hoặc là phần thù lao tiếp theo. Đừng nghĩ tôi là nha hoàn cầm chìa khóa không tự định đoạt được việc gì, giám đốc La vừa mới đi được một tiếng rồi, lần này thực sự phải đi một thời gian mới về."
Xem ra tên họ La đó cũng chỉ là tay sai thôi, chưa phải ông chủ lớn thực sự, chuyến này đi là để hỏi ý chủ rồi, vậy đợi hắn quay về thì chuyện này mới bắt đầu được, Cừu Địch phân tích nhanh trong đầu:" Được, vậy thì cô nói đi, mười vạn này ngay cả chi phí còn chưa đủ, chuyện của cô, dù bỏ 300 vạn ra thì ở thủ đô này cũng không ai dám làm đâu."
Lang Nguyệt Tư không bình luận, hỏi: " Anh còn biết cái gì nữa?"
" Tôi chẳng muốn biết nhiều như thế, nhưng mà sự thực là tôi lại biết không hề ít, nói thực nhé, bây giờ tôi có hơi chột dạ rồi đấy, một tập đoàn tài chính ngầm lớn như thế, chúng ta không đụng vào được đâu." Cừu Địch cũng nghiêm túc nói tới công việc, chuyện tới ngay cả Lão Đổng còn phải sợ cuống lên thì sao đùa được, Du Thế Thành cũng chỉ là kẻ thao tác kiếm tiền thay người ta:
" Anh lo lắng là chính xác đấy, đáng tiếc là đã kinh động tới bọn họ rồi." Ý của Lang Nguyệt Tư rất rõ ràng, anh rút bây giờ chỉ có thể cầm mười vạn đó mà đi thôi, nên đã chơi rồi thì phải tiếp tục:" Chuyện tiếp theo các anh có thể làm được tới mức nào? Chắc là không thể tiếp tục đi phá hỏng dây điện của người ta đâu nhỉ?"
" Bây giờ có thể thông qua router mà bọn họ sử dụng để khống chế camera giám sát trong biệt thự, tôi muốn xem bọn họ thay quần áo cũng không thành vấn đề." Cừu Địch chỉ trả lời qua loa, nhưng y nghĩ thông tin này đủ sức nặng rồi, ít nhất chứng tỏ họ có thể làm rất nhiều thứ:
Đây đúng là kiểu làm việc khiến Lang Nguyệt Tư vừa khẩn trương lại hưng phấn:" Làm vậy nguy hiểm lắm, bọn họ đề phòng rất nghiêm, bất kể lúc nào cũng có thể phát hiện ra bị xâm nhập, lúc đó sự cố mất điện lần trước sẽ khiến người ta phải lật lại vấn đề đấy."
" Đúng thế, cho nên chúng tôi chỉ vẻn vẹn để lại một backdoor để khống chế từ xa thôi, giống như cắm một cái bảng chỉ đường, khi nào cần chúng tôi có thể vào bất kỳ lúc nào, nhưng khi không cần thiết, chúng tôi sẽ giữ im lặng tuyệt đối, họ sẽ không có gì để nghi ngờ." Cừu Địch thoải mái nói, Lão Phiêu là cao thủ hạng nhất rồi, muốn tóm được đuôi hắn đâu phải dễ:
" Bọn họ có chuẩn bị mạng dự phòng, dể tránh bị đứt đoạn, chỉ mất mười mấy phút là hoàn thành thay thế, hơn nữa còn có khả năng bị theo dõi ngược đấy."
" Thế có cần tôi cung cấp danh sách sáu máy chủ của họ không?"
" Anh tìm ra rồi?" Lang Nguyệt Tư ngạc nhiên, đó là chuyện cô thấy không có khả năng nhất, ánh mắt hoài nghi nhìn Cừu Địch:
" Ba nhà cung cấp dịch vụ, sáu chiếc máy chủ, nếu như cùng lúc bị sập, hình như có thể làm được đấy, nếu mục tiêu của cô chỉ là vây khốn nơi đó, vậy thì không hề khó."
Cừu Địch nói hết sức đơn giản nhưng lại làm tim Lang Nguyệt Tư đập mạnh, nhìn thấy ngực cô nhấp nhô với biên độ rất lớn. Mất một lúc lâu Lang Nguyệt Tư mới thở đều lại được, nói tới một vấn đề quan trọng nhất:" Anh chỉ nói mồm thôi thì làm sao tôi có thể xác định, anh phải cung cấp cho tôi thêm chứng cứ để tôi tin tưởng. Giám đốc La xuất cảnh chính là để thương lượng việc này, vấn đề lớn nhất bây giờ chính là các anh có thể làm được tới mức độ nào, có thể làm một cách triệt để được không ... Đừng hiểu lầm, không phải tôi hoài nghi năng lực của anh, mà tôi cần cái gì đó để thuyết phục bên trên."
(*) Tạ trong cảm tạ, cũng có thể dùng trong tạ từ, dùng để từ chối.